
, trong lòng cô ngoài sự bối rối vẫn
chỉ còn bối rối.
Theo bản năng, cô hơi nhích thân mình ra, lại bị người đàn ông dùng
một lực mạnh ôm chặt lấy, khiến cô không thể rời khỏi lồng ngực hắn.
Trong không khí dần nhen nhúm lên một vẻ bất an——
“Anh…”
“Đừng cử động, để cho anh nhìn kỹ em…” Rốt cuộc Phí Dạ cũng lên
tiếng, hơi thở cũng nhẹ phả qua má cô, gây cảm giác ngưa ngứa, nhưng,
càng khiến cô say hơn chính là lời nói của hắn——
Ngón tay thô ráp nâng lên, dừng trên gò má cô. Ánh sáng của ngọn đèn
trong xe tỏa nhẹ lên làn da Huân Y. Cô chỉ cảm thấy ngón tay người đàn
ông đang nhẹ nhàng vuốt ve trên mặt mình, mang theo hơi thở độc hữu của
hắn, cùng sự ấm áp tự nhiên. Cô muốn chạy trốn, rồi lại không thể, chỉ
biết trầm luân trong sự ôn tồn của hắn.
Người đàn ông này là khắc tinh của cô đúng không? Cho dù bị hắn bỏ
rơi nhiều ngày, nhưng chỉ một chút vẻ ân cần của hắn, cô đã như con
thiêu thân lao đầu vào lửa, không thể khống chế được, phải không?
Cô nhìn hắn, vẻ mông lung dần hóa thành ai oán, khiến người đàn ông đau lòng——
Ngón tay người đàn ông khẽ vuốt vầng trán trơn bóng của cô, như vẽ
theo hàng mày đen, trên sống mũi cao thẳng, rồi sau đó nhẹ nhàng dừng
tại đôi môi đỏ mọng đang hé mở của cô. Đôi môi mềm mại như nụ hoa chớm
nở khiến đôi mắt hắn càng trở nên thâm trầm, đắm đuối không thể buông
tay được——
Dường như có ai đó đang lôi kéo, hắn nhìn cô, rốt cuộc cũng không
kiềm lòng được mà cúi đầu, gương mặt cương nghị ôn hòa đi rất nhiều. Môi cùng môi kết hợp, như là một sự giao hòa tự nhiên nhất——
Thân mình nhỏ xinh của Huân Y theo bản năng khẽ run rẩy, lại lập tức
bị Phí Dạ ôm chặt vào lòng. Nụ hôn nhẹ nhàng trong nháy mắt hóa thành sự bá chiếm. Sức mạnh trời sinh ở đàn ông chiếm lấy cô. Nụ hôn dịu dàng
biến thành cơn đại hồng thủy, không thể vãn hồi được nữa——
Huân Y nhanh chóng bị lạc trong cơn gió lốc này. Cô chỉ cảm thấy
trong hơi thở của chính mình lẫn cả hơi thở của Phí Dạ, thậm chí, hơi
thở này len vào lục phủ ngũ tạng của cô, khiến mỗi tấc da thịt cô đều
nhuốm hương vị của hắn——Thân thể dần mềm nhũn, mất đi sức lực, may mắn
là có bàn tay đỡ lấy phía sau, nếu không cô đã gục xuống từ đời nào rồi.
Một hồi lâu sau——Phí Dạ mới lưu luyến rời cánh môi cô ra, tựa trán lên vầng trán cô, trong tiếng nói hắn có chút khàn khàn——
“Trong khoảng thời gian này, em có khỏe không?”
Chỉ là một câu hỏi tự nhiên nhưng lại rõ ràng chứa đầy tình cảm——Đôi
mắt Huân Y đỏ lên, cô ngoảnh mặt sang một bên, cắn chặt cánh môi mình.
Sao hắn có thể như vậy? Có khi mãnh liệt, có khi lạnh lùng, rốt cuộc là hắn đang nghĩ điều gì?
Phí Dạ xoay khuôn mặt cô lại, thở nhẹ một tiếng, “Giận anh sao?”
Huân Y không biết nên trả lời hắn thế nào, chỉ có thể trầm mặc.
“Xin lỗi…” Đáy mắt Phí Dạ dịu đi, hắn cúi đầu kề bên môi cô nói, sau lại nhẹ nhàng hôn lên trán cô, vô cùng thâm tình——
Trong lòng Huân Y như nổi lên sóng to gió lớn, ngay cả hơi thở cũng
dồn dập, hốc mắt hồng hồng dần bị dòng lệ che kín. Khi đôi môi ấm nóng
của người đàn ông dừng trên chóp mũi, cô không kiềm được liền nhẹ giọng
hỏi, “Phí Dạ, anh…có nhớ em không?”
Một câu này đột nhiên làm cho bầu không khí ái muội trong xe lạnh đi. Đôi mắt tràn ngập tình cảm của Phí Dạ bỗng dưng khôi phục vẻ bình tĩnh
trước giờ, như thể——hắn chưa từng không thể không chế được cảm xúc vậy——
Đáy lòng Huân Y lạnh đi——
Phí Dạ khôi phục bộ dáng vốn có, ngồi thẳng dậy, vuốt phẳng vạt áo
sơmi làm nổi bật vẻ lạnh lùng nơi hắn. Hắn lại cầm tay lái, không hề
nhìn Huân Y mà chỉ thản nhiên nói, “Không còn sớm nữa, đêm nay em nghỉ
ngơi cho tốt đi, ngày mai em muốn đi đâu chơi thì nói cho anh biết.”
Huân Y không thể tin mà nhìn hắn——
Tại sao có thể như vậy? Cô chỉ nói có một câu mà thôi, sao không khí lại thành ra như thế này?
Cô không nghĩ ra.
Thật sự, không nghĩ ra…
| 14 | Ngòi nổ.
“Cái mà anh có thể tặng em chỉ là trái tim này mà thôi…”, Honey and Clover.
[…'>
Huân Y từ chối kỳ nghỉ do Phí Dạ sắp xếp. Ngày hôm sau cô ôm một bộ
dáng phờ phạc, thái độ uể oải không muốn để ý đến bất kỳ ai, lại càng
không muốn ra ngoài nửa bước. Phí Dạ thấy không còn cách nào, đành phải
ra khỏi nhà lo chuyện của mình.
Toàn bộ căn biệt thự vô cùng im lặng, chỉ thấy tiếng chim hót ngoài bãi cỏ truyền đến.
Huân Y ra đứng ở ban công, nhìn thấy bãi cỏ bên dưới đã được cắt tỉa
gọn gàng, những loại cây cô không biết tên, xa xa là khu vườn rộng. Bên
ngoài có bể bơi liền với phòng tập thể thao, cách đó một đoạn là sân
golf. Không khó để nhận ra Phí Dạ là người đàn ông cực thích thể thao.
Ngoài sân tập bên ngoài, bên trong cũng có bể bơi, phòng tập và một vài
thiết bị tập khác.
Cả căn biệt thự không hề có người làm thuê. Đây cũng là do tính cách
của Phí Dạ, hắn là người đàn ông thích yên lặng, lại là người cực kỳ cẩn thận. Bởi vậy, trong nhà không chứa người ngoài. Có điều… Huân Y nhìn
quanh bốn phía, cả khu nhà vô cùng sạch sẽ, chắc hẳn là cũng có người
làm theo giờ đến đây quét dọn..
Cô không thể không kinh hãi. Đây là khu nhà cao cấp rộng hàng vạn
thước, toàn bộ