80s toys - Atari. I still have
Trò Chơi Nguy Hiểm Tổng Tài Tội Ác Tày Trời

Trò Chơi Nguy Hiểm Tổng Tài Tội Ác Tày Trời

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 322221

Bình chọn: 9.00/10/222 lượt.

ật ra em cảm thấy——chị còn hiểu anh ấy hơn em.”

Mạch Khê hiểu được ý tứ trong lời nói của cô, liền cười cười, “Em cho rằng người anh ấy yêu là chị?”

Huân Y cụp mắt, “Ít ra——anh ấy đã từng kết hôn với chị.”

“Huân Y ơi——” Mạch Khê bất đắc dĩ lắc đầu, “Sự việc lúc đó hẳn là em

rất rõ ràng, chị nghĩ cũng không cần giải thích nhiều. Nhưng em phải

hiểu được, cho dù Phí Dạ có tình cảm với chị thì cũng không phải là tình yêu. Trước kia, trong mắt anh ấy, chị chỉ nhìn thấy một loại thương

tiếc, chị biết anh ấy thấy chị rất đáng thương, đó là đồng cảm, không

phải tình yêu. Ít ra, chị cũng không thể khiến Phí Dạ hằng đêm nhung nhớ được.”

“Em…”

“Huân Y, chị có thể nói cho em một chuyện. Có một lần Phí Dạ uống

rượu, Dận nói, từ khi Phí Dạ đi theo anh ấy thì chưa bao giờ uống quá

nhiều rượu. Có thể thấy Phí Dạ luôn rất rõ ràng mình đang làm gì, một

người như vậy, sao lại say rượu chứ?”

“Có lẽ…ảnh có tâm sự khác.” Trong lòng Huân Y run rẩy, nhưng vẫn cãi bướng một câu.

Mạch Khê thấy thế thì thở dài, lại nghĩ nghĩ, “Huân Y, thật ra, hai

người bên nhau được, ngoài duyên phận thì còn cần dũng khí. Như em thì

chưa thấy có dũng khí.”

“Em không cần. Nếu anh ấy thật sự thích em, thì sao lâu như vậy lại

không có liên lạc? Điều này chỉ có thể chứng minh, trong lòng anh ấy, em không hề quan trọng.”

Huân Y nghĩ đến đấy thì trong lòng không khỏi hoảng hốt.

“Huân Y, em phải biết rõ vị trí và thân phận của Phí Dạ. Anh ấy là

người đàn ông đi trên lưỡi dao, em cho rằng gánh nặng tâm lý của anh ấy

nhỏ sao?”

Một câu này của Mạch Khê đã thức tỉnh Huân Y!

Thấy bộ dáng thẫn thờ của cô, trong đầu Mạch Khê chợt lóe ra một ý

nghĩ, đảo mắt một vòng rồi nói, “Nhưng mà, Phí Dạ này cũng được nhiều cô gái thích lắm. Anh ấy vừa từ Provence về mà đã có mấy cô gái chủ động

thổ lộ rồi. Thực ra đây cũng chẳng phải là chuyện gì đáng ngạc nhiên.

Người đàn ông ưu tú như Phí Dạ, mỗi cử chỉ đều toát vẻ đĩnh đạc. Đây là

mẫu người mà mấy thiên kim tiểu thư thích nhất đấy.”

Huân Y vừa nghe thấy thế, nhất thời nóng nảy, cắn cắn môi, tức giận đứng bật dậy——

“Sao mấy cô đó có thể làm như vậy? Còn Phí Dạ? Chẳng lẽ anh ta không cự tuyệt sao?”

Mạch Khê nhẹ nhàng cười, “Đó là chuyện của Phí Dạ, về phần cự tuyệt

hay không thì chị không rõ, chỉ biết là đến giờ vẫn còn có cô đang quấn

lấy Phí Dạ.”

“Cái gì?”

“Huân Y à, em phải biết cái gọi là ‘nam truy nữ cách tòa sơn, nữ truy nam cách tầng sa’. Những cô gái quấn quýt lấy Phí Dạ chị đều thấy, thật sự là rất được, đều khiến đàn ông không kiềm lòng được.”

Huân Y nắm chặt tay, móng tay gần như cắm vào lòng bàn tay!

“Nếu chị là Phí Dạ ấy mà, thật sự không kiềm lòng nổi đâu á…” Mạch Khê cố tình đổ thêm dầu vào lửa, uể oải nói.

“Tức chết được!” Huân Y tức giận, hung hăng nói, nghiến răng nghiến lợi.

Mạch Khê âm thầm cười, lại hắng hắng giọng, vừa định tiếp tục khiêu khích thì đã nghe thấy quản gia báo Lôi Dận đã về.

Người làm xếp hàng ở cửa, chỉ trong chốc lát, cửa lớn được mở ra. Ánh nắng đầu chiều càng tôn lên dáng vẻ cao lớn của người đàn ông. Vừa vào

đến cửa, hắn đã bước nhanh đến, bên môi vẫn giữ nguyên nụ cười.

Tất cả người làm đều cung kính cúi người, hắn liền giơ tay lên ý bảo mọi người đi làm việc của mình.

Mạch Khê vẫn ngồi trên sofa, không hề tiến đến, chỉ nhẹ nhàng cười

với người đàn ông. Nhìn thoáng qua ánh nắng hắt xuống sàn, cô cười cười, “Dận, bây giờ mới đầu giờ chiều, sao hôm nay về sớm vậy anh?”

Khóe môi Lôi Dận gợn vẻ dịu dàng, không còn thấy sự lạnh lùng đâu

nữa, trong mắt cũng chỉ còn hình ảnh của vợ yêu và đứa con. Hắn cúi

người hôn Mạch Khê rồi nói, “Anh nhớ em với con.”

Nói xong, hắn liền khom người bế đứa bé lên——

“Này, Dận, thằng bé còn đang ngủ, anh đừng đánh thức nó dậy——” Mạch

Khê thấy thế lập tức tiến lên, nhưng chưa nói xong, đã thấy Lôi Dận

thuần thục ôm thằng bé vào lòng, như thể chẳng có gì khác đáng quan tâm.

“Con yêu, nhớ ba không?” Một khi Lôi Dận đã bế thằng bé thì sẽ không

buông tay. Hắn cọ cọ lên khuôn mặt đáng yêu của thằng bé, cho đến khi——

“Oa——” Thằng bé đang ngủ ngon bỗng bị đánh thức, khóc ré lên…

| 12 | Một mặt khác của đàn ông

“Nhưng senpai à, chị còn đẹp hơn cả sao nữa ấy chứ.”, Souma – Last Game.

[…'>

“Ôi, anh xem anh đó, đánh thức con dậy rồi.” Mạch Khê nóng vội, muốn đưa tay bế con lại.

“Con ngoan, ngoan nào, ngoan nào, ba mua cho con đồ chơi mới này.”

Lôi Dận sao có thể buông tay được, vội vàng ngồi lên sofa, lấy từ trong

ca táp một món đồ chơi trẻ con. Trên đó có những cái chuông nhỏ lấp

lánh, còn rung rung lên tiếng kêu nhẹ.

Mạch Khê bất đắc dĩ lắc đầu, đồ chơi trong nhà gần xếp thành núi rồi.

Trước khi có thằng nhỏ, cô đã đoán được hắn rất thích trẻ con, bằng

không sao có thể xây hẳn một khu vui chơi cho con cơ chứ. Thế này chưa

tính là gì, lúc chưa sinh thằng nhỏ, hắn đã thu mua một công ty đồ chơi. Đường đường là Chủ tịch Lôi thị chuyên kinh doanh bất động sản mà nay

lại mua công ty đồ chơi, việc này đủ có thể khiến giới truyền thông

khiếp đảm, nhưng mọi người cũng có thể lý giải được tâm tình sốt ruột

mu