Insane
Trò Chơi Nguy Hiểm Tổng Tài Tội Ác Tày Trời

Trò Chơi Nguy Hiểm Tổng Tài Tội Ác Tày Trời

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 322523

Bình chọn: 7.5.00/10/252 lượt.

đầu Huân Y còn ăn với vẻ điềm đạm, chỉ sợ sẽ bỏ qua cơ

hội nghe hắn lên tiếng. Thậm chí trong lòng cô còn ôm ảo tưởng, liệu

người đàn ông này có phải muốn thổ lộ một chút với cô không? Nếu không

sao hắn lại nói dối đuổi tiền bối đi. Nhưng…nửa tiếng trôi qua, trừ bỏ

thất vọng, cô cũng chỉ còn thất vọng mà thôi——

Phí Dạ thấy dáng vẻ tức tối của cô thì cười cười, lấy khăn tay trực

tiếp lau khóe môi cho cô, nhẹ giọng nói, “Con gái ăn uống phải có vẻ

thục nữ chứ.”

Tiếng nói trầm thấp dễ nghe khiến cho Huân Y trong nháy mắt đã như

lạc lối. Cô lẳng lặng nhìn hắn. Hắn cười rộ lên trông rất đẹp. Có lẽ,

những người đàn ông khác không có khả năng quyến rũ mãnh liệt như thế

này, sự trầm mặc, điềm tĩnh của hắn mới là loại hấp dẫn trí mạng nhất.

Hắn không phải người đàn ông như lửa, cũng không phải một gã như

nước, hắn giống sắt hơn, càng giống thép hơn. Cứ như vậy, hắn xuất hiện, dùng một thứ nội liễm sắt thép để chinh phục trái tim người khác.

“Huân Y, thật ra tôi chỉ muốn nói với em là tôi thật có lỗi.” Hắn

thấy cô không thèm đáp lại, cũng không trốn tránh tầm mắt hắn thì nhẹ

giọng nói, “Có lẽ cách nói chuyện của tôi không khiến người khác thích,

cũng có lẽ em không muốn nghe tôi nói xin lỗi. Tôi chỉ muốn nói rằng,

đoạt nụ hôn đầu của em, còn …nhìn thân thể của em, tôi hoàn toàn không

khống chế được. Tôi không muốn em ngày nào cũng trốn tránh tôi, thấy tôi như thấy kẻ thù.”

“Ai thấy anh như thấy kẻ thù?” Huân Y bất mãn than thở một câu, khuôn mặt nhỏ nhắn lại đỏ lên, “Tôi tức giận không phải chuyện này.”

“Vậy em…”

“Anh còn hỏi?” Huân Y nhích về phía gần hắn. Trên người Phí Dạ có một loại hương nam tính hấp dẫn trí mạng, cô sợ chính mình sẽ bị lạc vào

hương thơm đó của hắn mất.

“Tôi…”

“Phí Dạ, tôi cho anh biết, tôi tức giận không phải vì chuyện đó, tôi

không phải là đứa trẻ con, còn nữa…” Hai má Huân Y đỏ lên, như hoa sen

nở trong hồ, bộ dáng thẹn thùng này khiến tim người đàn ông đập nhanh.

“Ai nói với anh, đó là nụ hôn đầu của tôi? Anh…đừng có đoán mò.”

Phí Dạ nhẹ nhàng cười, cũng không trực tiếp phản bác lời cô, chỉ gọi cho cô một phần đồ ăn ngọt, đặt trước mặt cô.

Trong lòng Huân Y có chút cảm động. Nói thật, người đàn ông Phí Dạ

này có điểm ngốc nghếch, có điều, hắn không phải là đàn ông đích thực

hay sao?

Gần đây hắn có chăm sóc đến cô, đương nhiên chỉ là quan tâm nho nhỏ.

Chẳng hạn như nếu hắn về nhà trước, hắn sẽ tỉ mỉ chuẩn bị bữa tối. Đây

vẫn là lần đầu tiên cô biết, thì ra đàn ông cũng có thể làm một bữa ăn

thịnh soạn đến vậy. Mỗi khi nhìn bóng lưng hắn, lòng cô tràn ngập ấm áp, cũng sẽ thường ảo tưởng hắn là chồng cô…

Hắn làm việc luôn rất yên lặng, nếu cẩn thận thì sẽ phát hiện ra, hắn đem mọi đồ điện đã hỏng trong nhà đi thay hết. Mỗi ngày hắn đều thay cô tưới nước cho vườn hoa. Hắn lúc nào cũng làm nhiều hơn nói, luôn vào

thời điểm cô phát hiện ra thì công việc đã hoàn tất.

Cho nên mới nói, hắn là người đàn ông ngốc, người đàn ông khó hiểu,

đồng thời cũng là người đàn ông tốt, chỉ cần ở bên cạnh hắn liền cảm

thấy an toàn.

Có lẽ, cách hắn quan tâm một người con gái chỉ là sự quan tâm nho

nhỏ. Huân Y không thể không thừa nhận, có đôi khi hắn đích thực có chút

khuynh hướng của chủ nghĩa nam quyền. Cho nên, nhìn bộ dáng hắn mỉm

cười, tim Huân Y lại đập thình thịch——

“Anh…có gì mà buồn cười? Tôi không nói gì sai cả.” Vẻ mặt cô có đôi phần mất tự nhiên.

oOo

| 8 | Người đàn ông ngốc? Người đàn ông tốt? (3)

Phí Dạ uống một ngụm café, mỉm cười rồi thản nhiên nói: “Em cũng không có kinh nghiệm hôn môi.”

Một câu nói này khiến khuôn mặt Huân Y đỏ bừng lên, nghẹn lời tận

‘nửa ngày’. Cô không biết nên nói gì, một lúc sau mới rầu rĩ trừng mắt

với hắn một cái, “Sao? Anh có kinh nghiệm sao? Cũng phải, loại người như anh kinh nghiệm đương nhiên là phải lão luyện rồi.”

Vừa nghĩ tới cảnh hắn cùng người con gái khác “anh anh – em em” là cô lại tức điên lên, trong lòng đột nhiên chảy qua một dòng nước chua

loét, khiến cô ăn gì cũng không thấy ngon miệng.

Phí Dạ cũng nghe ra giọng điệu châm chọc của cô, hơi nhíu mày lại, “Vì sao em lại cho rằng như vậy?”

“Nhìn anh là cũng đủ đoán ra được.” Huân Y dỗi hờn nói: “Nói thật,

anh là đàn ông có năng lực lại có diện mạo, đương nhiên không thiếu phụ

nữ yêu thương nhung nhớ rồi.”

Kỳ thật, cô muốn ngắn gọn hỏi hắn, hắn có người phụ nữ nào hay không hay từng có bao nhiêu phụ nữ.

“Nếu đây là sự khích lệ của em đối với tôi thì tôi xin nhận, về phần

phụ nữ…” Phí Dạ dừng một chút, “…yêu thương nhung nhớ thì vô cùng

thiếu.”

Huân Y sửng sốt, ngây ngô hỏi, “Vì sao?”

“Bởi vì nhiều người phụ nữ chỉ sợ tôi, sao họ sám chủ động đến gần

tôi chứ? Cho dù muốn tới gần cũng không có nhiều cơ hội lắm.” Hắn nói

như thể đây là lẽ thường, biểu cảm cũng thực bình tĩnh.

Lúc này Huân Y mới nhớ tới thân phận của hắn, lại liên hệ một chút đến tính cách hắn thì hẳn là hắn không nói sai, có điều——

“Anh nói là rất ít, vậy hẳn là vẫn có?”

Phí Dạ nhún vai——

“Tôi không thể khống chế hành vi của người khác.”

Một câu, ý tứ rất rõ ràng.

Huân Y cụp mắ