Insane
Trò Chơi Nguy Hiểm Tổng Tài Tội Ác Tày Trời

Trò Chơi Nguy Hiểm Tổng Tài Tội Ác Tày Trời

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 322530

Bình chọn: 7.00/10/253 lượt.

làm vẻ xem thường, “Ngài Phí Dạ, chính miệng anh vừa nói là

ông Cather muốn tôi về hỗ trợ rượu trang. Anh không buông tay, sao tôi

về được?”

Phí Dạ nghe thế, trên mặt thoáng vẻ xấu hổ, hắng giọng, “Em không cần về rượu trang.”

“Vì sao?”

“Bởi vì…” Phí Dạ ngập ngừng, nhìn Huân Y rồi thật thà nói: “Ông Cather không hề gọi điện đến.”

Một câu này khiến Huân Y giật mình sửng sốt, sau lại nhíu mày nhìn hắn, “Thì ra anh nói dối.”

“Thực xin lỗi.”

Huân Y nhìn hắn, “Rốt cuộc anh muốn thế nào?”

“Muốn…mời em ăn cơm.”

“Hả?” Huân Y sửng sốt, thấy vẻ mặt hắn không tự nhiên cho lắm thì

kinh ngạc nói, “Rõ ràng anh thấy tiền bối muốn đưa tôi đi ăn, cho nên

mới lừa tôi?”

“Đúng.”

“Anh dựa vào cái gì mà làm như vậy?”

Phí Dạ nhìn cô chằm chằm, còn chấp nhất mà trả lời, “Bởi vì tôi muốn mời em ăn cơm.”

“Anh…” Huân Y hết chỗ nói rồi. Phương thức nói chuyện của tên này

luôn kỳ lạ, thậm chí cách xử lý sự việc cũng quái lạ luôn. “Ngài Phí Dạ, tôi từ chối lời mời của anh.”

“Vì sao?”

“Bởi vì tôi không có thời gian, tôi còn phải đi tìm người hướng dẫn!”

“Tìm người hướng dẫn làm gì?” Phí Dạ khó hiểu, hơi cau mày, “Em thích gã hướng dẫn đó?”

“Anh nói bậy bạ gì đấy?” Huân Y hoàn toàn bị lời nói của hắn đả kích, chằm chằm nhìn hắn, “Người hướng dẫn của tôi đã hơn năm mươi tuổi, sao

tôi có thể thích ông ấy? Không đúng, từ từ…” Cô lập tức phản ứng được,

nghi hoặc nhìn hắn, “Làm sao anh biết người hướng dẫn của tôi là nam?”

“Tôi…” Phí Dạ nói lắp, suy nghĩ ‘nửa ngày’ mới nghẹn ra một câu, “Đoán.”

Huân Y bất đắc dĩ thở dài, xoay người bước đi.

“Huân Y…” Không đợi bước được hai bước, Phí Dạ đã đứng trước mặt cô, bóng dáng cao lớn gần như che đi ánh nắng trên đầu cô.

Hẳn là không dự đoán được hắn sẽ đột ngột đứng chặn trước mặt, cả

thân mình Huân Y đập thẳng vào người Phí Dạ, chóp mũi nho nhỏ ‘hôn’ luôn lên vòm ngực rắn chắc của hắn…

oOo

| 8 | Người đàn ông ngốc? Người đàn ông tốt? (2)

“Ai da——Đau quá!” Huân Y nắm lấy chóp mũi, nước mắt cũng đã rịn ra,

“Thân mình anh làm bằng sắt sao?” Hôm nay đúng là ngày đen đủi của cô.

Cô thầm muốn tự lấy lại bình tĩnh một chút, sao người đàn ông này lại

như u hồn mà xuất hiện trong tầm mắt cô vậy?

Lòng cô cũng đủ rối loạn rồi.

Phí Dạ đưa tay đỡ lấy cô, nhìn thấy người con gái bị đâm sầm cho tối mày tối mặt thì không khỏi áy náy, “Xin lỗi…”

“Phí Dạ, ngoại trừ xin lỗi, anh có thể nói được cái gì khác không?” Huân Y không thể nhịn được nữa, quát lên với hắn!

“Có.” Phí Dạ nghiêm túc trả lời, sắc mặt có đôi chút thay đổi, “Đi ăn cơm cùng tôi đi.”

“Anh…” Huân Y thật muốn bổ đầu hắn ra xem ở trong có gì. Sao hắn lại

hiền như khúc gỗ vậy? Hoàn toàn giống một tên đầu gỗ. À không, phải nói

là người sắt mới đúng, vô tâm vô phế không nói, đằng này, ngay cả một

câu nói khiến con gái vui mà cũng không có.

“Tôi nói rồi, tôi muốn tìm thầy hướng dẫn, không có thời gian ăn cơm

với anh!” Nói xong, không đợi Phí Dạ lên tiếng, cô lại bổ sung, “Còn

nữa, tôi nói rồi, nếu anh muốn giải thích với tôi, thì miễn.”

“Huân Y——”

“Đừng đi theo tôi!” Huân Y thở phì phò đến văn phòng trường.

Phí Dạ ngu ngơ đứng nguyên tại chỗ. Hắn lại đắc tội với cô ư? Bộ dáng của cô sao có vẻ càng ngày càng tức giận?

Tại văn phòng thầy hướng dẫn.

“Cái gì ạ?” Giọng nói kinh ngạc của Huân Y gần như xốc cả văn phòng lên.

“Lệ phí của em đều đã nộp rồi ạ?”

“Đúng vậy, Huân Y, sáng nay đã có người nộp toàn bộ lệ phí cho em rồi. Em không biết sao?” Thầy hướng dẫn hiền từ nhìn Huân Y.

“Ai nộp cho em ạ? Thưa thầy, em thật sự không rõ chuyện này, hay là

có gì nhầm lẫn ạ?” Cô không lấy làm vui mừng. Cô cho rằng, mình không

kết giao với bạn nhiều tiền, duy cho có người quen là ông Cather. Nhưng

cô không có nói nửa câu với ông cơ mà.

Người hướng dẫn nghĩ nghĩ, “Là một người đàn ông, trông rất cao lớn, không giống người địa phương cho lắm.”

“Là đàn ông? Cao…cao lớn…” Trong đầu Huân Y lập tức hiện lên bóng

dáng Phí Dạ. Đang nghĩ ngợi, chợt thấy thầy hướng dẫn chỉ tay về phía

cửa…

“Này, chính là người đàn ông này, anh ta đã nộp toàn bộ lệ phí thủ tục cho em.”

Huân Y quay đầu lại, nhất thời há hốc miệng——

Là Phí Dạ!

Không biết từ khi nào hắn đã đứng trước cửa văn phòng, bộ dáng thực

kiên nhẫn chờ đợi. Thấy thế, hắn không e dè mà tiến đến, nhìn Huân Y

nói——

“Bây giờ, em có thể đi ăn cơm với tôi chứ?”

Ôi——

————————————

Nhà ăn bàn xoay sang trọng nằm trên tầng cao nhất của tòa nhà này.

Ngoài cửa sổ là cảnh đô thị phồn hoa, trong cửa sổ là bộ dáng dùng cơm

rất máy móc của Huân Y. Đối diện cô là Phí Dạ. Hắn ăn không nhiều, nhưng từ đầu đến cuối đều mang một vẻ ổn trọng.

Lúc lâu sau——

“Tôi ăn no rồi, nếu anh không nói chuyện thì tôi đi đây.” Huân Y vừa

ăn như hổ đói, buông dao dĩa xuống rồi nói. Kỳ thật, cô rất muốn ngồi ăn nhã nhặn như một thục nữ, nhưng Phí Dạ này đúng là khiến cô tức giận.

Sau khi đưa cô đến nhà hàng, hắn rất chu đáo gọi một bàn đầy thức ăn. Nhưng hắn thì hết chỗ để nói rồi! Suốt quá trình dùng cơm, hắn cứ trầm

ngâm không nói gì. Không phải hắn có chuyện muốn nói với cô sao?

Lúc mới bắt