Insane
Trâu Già "gặm" Cỏ Non

Trâu Già "gặm" Cỏ Non

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 325192

Bình chọn: 9.00/10/519 lượt.

y bóng dáng cao lớn trước mắt giử chặt lấy mình, cô cẩn thận phân biệt: Lão Thẩm!

Cảm giác đầu tiên là: Thật tốt, không phải ma! Ý nghĩ thứ hai là: Anh được đấy! Động tác thứ ba là: Vung một quyền hướng đến bụng Lão Thẩm!

Động tác liên tiếp làm liền một mạch, chỉ trong một cái chớp mắt. Vì vậy, khi Lão Thẩm chuẩn bị ôm cô trở về phòng, hắn căn bản không ý thức được cô sẽ đánh mình một quyền, chỉ là lấy tốc độ của hắn vẫn là có thể tránh thoát, nhưng hắn chỉ đứng ở tại chỗ, mạnh mẽ hứng chịu một quyền của cô.

Sức mạnh của quyền đó quả thật không nhỏ, ẩn chứa rất nhiều cảm xúc tức giận, sợ hãi, lo lắng và nhiều tâm tình khác.

Chân mày Lão Thẩm cũng không nhíu lại, hỏi: "Còn sức để đánh sao?"

"Lạnh chết em, mau ôm em trở về phòng." Tô Tô nói xong, tự giác vòng tay lên cổ Lão Thẩm, chờ hắn ôm mình, sau đó không khách khí đem bàn tay đóng băng của mình luồn vào trong vòm ngực ấm áp của Lão Thẩm.

Cảm giác ấm áp truyền vào tay, làm cả người cô thả lỏng, tâm tình cũng trở lại bình thường.

Trãi qua khoảng thời gian hơn mười phút ở nơi này, Tô Hoa thu hoạch không ít. Đầu tiên là thương tích đầy mình, tiếp theo là luyện tập được sự dẻo dai và kiên cường của trái tim—— Sau này có thể nếm thử cảm giác vô nhà ma chơi đùa rồi, còn nữa phát hiện chồng của mình, cái người đàn ông tên Thẩm Tiếu Ngu này, nhất định là có một nổi đau không muốn người khác biết. Tại sao? Tô Hoa chỉ có thể trả lời: Đó là trực giác của phụ nữ!

Mà nhiệm vụ sau này của cô chính là dùng lửa nhiệt tình để xua tan nổi đau đó, chỉ là, nhiệm vụ này hình như có chút gian nan. . . . . .

Tối nay, Lão Thẩm ôm người phụ nữ của mình, nở nụ cười xuất phát từ nội tâm. Sau khi nữ chủ nhân ngủ say, hắn nhẹ nhàn bước xuống giường, lấy hộp y tế thoa thuốc mỡ vào trán của cô, động tác cẩn thận giống như là bác sĩ đang tiến hành ca phẫu thuật tinh vi, không dám có một chút lơ là. Tối hôm nay, bởi vì nhớ lại một chút chuyện xưa, hắn phiền lòng không ngủ được, sợ ở trên giường lăn qua lăn lại sẽ đánh thức cô, cho nên đến phòng chiếu phim xem một đoạn phim câm. Nhưng mới xem một nửa lại muốn đi ra ngoài hút điếu thuốc, kết quả lúc trở lại phát hiện xa xa có một người đang bò qua bò lại ở trong rạp chiếu phim, sau đó cửa lớn không đi mà lại đâm đầu vào tường.

Hắn dở khóc dở cười, lúc ấy liền suy nghĩ: Nha đầu ngốc này không phải là mắc bệnh quáng gà chứ?

Quan sát cô thêm một hồi hắn phát dáng vẻ hoảng sợ của cô, còn có lúc cô ngây ngốc khi gặp khó khăn, hắn lại có thêm một ý nghĩ: Nha đầu ngốc này không phải là đang sợ ma chứ?

. . . . . .

Thế nhưng nhờ sự khuấy động của Tô Hoa lại làm cho hắn không có hơi sức để nhớ về quá khứ, ngược lại có một loại cảm giác rất thân thiết rất ấm áp. Hắn nghĩ lại, một nha đầu vừa nhát gan lại bị bệnh quáng gà nhạy bén phát hiện mình không ở bên cạnh, lại dám vượt qua sợ hãi trong lòng ra ngoài tìm mình. Không phải là yêu thì là vì cái gì?

Lão Thẩm đưa tay, vén sợi tóc trước trán của cô, nhất thời động tình, hôn xuống.

**

Khiến lão bà bà không ngờ nhất chính là, đứa nhỏ Tiếu Ngu này đồng ý đi Thượng Hải, bà vô cùng thắc mắc, không biết tối qua đứa nhỏ Tô Hoa này đến cuối cùng là làm cái gì, làm cho Tiếu Ngu giống như là được ăn mật đường? Chẳng lẽ là tối qua trên giường quá kịch liệt? Chỉ là lão bà bà không có thời gian tìm tòi nghiên cứu chuyện này, bởi vì bà còn phải đi Phương gia thăm ông bạn già. Mặc dù bà không ở lại Phương gia, nhưng mỗi ngày nhín chút thời gian đi ông là chuyện phải làm.

Tháng giêng năm nay, thời tiết trong xanh, không gió. Thượng Hải cũng không có gì đặt biệt ngoài trừ sự xuất hiện của một đôi nam nữ, người nam mặc quần áo màu đen, cao lớn, trầm ổn. Liếc mắt nhìn hắn một cái không có gì đặc biệt, nhưng quan sát cẩn thận, người hắn tỏa ra toàn là mùi tiền —— Người phụ nữ bên cạnh nói như vậy. Còn người phụ nữ một thân áo đầm lông nhung màu đỏ, bên ngoài được che bằng một cái khẩu trang màu đen, cùng người nam hình như là tình nhân. Vóc người của cô cao gầy, khí phách rất xuất chúng, Quốc Sắc Thiên Hương, Chim Sa Cá Lặn, người gặp người thích —— Người nam bên cạnh đánh giá như vậy.

Nhất thời, người phụ nữ cười rạng rỡ như là một đóa hoa, khóe mắt nhếch lên, giống như đang nói..., "Lão Thẩm, anh quả nhiên rất có nhãn lực, điều này cũng bị anh phát hiện."

Trong lúc hai người nói chuyện, có một đám người đi tới, dẫn đầu là một người nữ, cô gái khoảng mười bảy mười tám tuổi, phía sau của cô đi theo hơn mười người thanh niên một thân mặc tây trang màu đen.

Tình cảnh này có điểm giống 《 Ỷ Thiên Đồ Long ký 》, hậu nhân phái Cổ Mộ cùng với phái Cái Bang, huynh đệ túm tụm ra sân.

Mà làm cho người ta giật mình chính là, cô gái kia rất khí phách quét mắt nhìn Lão Thẩm một cái, cười to: "Thẩm Tiếu Ngu, cuối cùng anh cũng trở lại, hoan nghênh!" Nói xong, cô giang hai cánh tay, hướng về phía Lão Thẩm chạy tới —— Bộ dáng kia có ý nghĩa là muốn ôm?

Tô Tô bước lên một bước, đứng ở trước mặt Lão Thẩm, sau đó mạnh mẽ hứng chịu cái ôm của cô gái. Cô gái này thật là nóng tình quá, sức lực thật là mạnh, Tô Tô bất ngờ