
này sao lại thành ra như vậy? Chuyện bị vợ quản nghiêm như thế thật là đáng mất mặt vậy mà nó vẫn còn cười rất vui vẻ ? Chẳng lẽ mấy năm rồi đi ra ngoài nó toàn gặp cười ngu đứa nhỏ này ra sao rồi hả ? Thế nào thê quản nghiêm loại này chuyện mất mặt còn vui vẻ như vậy? Chẳng lẽ đi ra ngoài mấy năm thì suy nghĩ đã không còn bình thường nữa rồi sao?
Đỗ Tử Lan trong lòng cũng đã cảm thấy vô cùng chua sót : Tiếu Ngu, vợ của anh đến tột cùng là người phụ nữ như thế nào? Người phụ nữ đó có bản lĩnh gì mà lại khiến cho anh có thể cam tâm tình nguyện vì cô ta mà trở thành trò cười cho mọi người như thế này?
Mà Trang Phi Phi giận đến phổi đều muốn nổ tung : tri âm em gái anh, anh muốn nói là bà đây cũng là người bá đạo sao? Bà đây bá đạo ở chỗ nào hả?
Tô Tô đang quang minh chính đại nghe trộm ở bên ngoài, cô thật sự cảm thấy không thể nhịn được nữa rồi: mẹ nó, Lão Thẩm thối, cho anh chút màu sắc thì anh liền muốn mở cả phường nhuộm đúng không?
Vì vậy, cô nở nụ cười tinh xảo(tinh tế khéo léo), đem áo choàng lông vắt nhẹ trên cánh tay, cái váy này cô cố ý chọn là một chiếc váy khoe lưng khoe vai tiêu chuẩn, hai tay cô thì dùng sức co kéo co kéo cố gắng đem bộ ngực của mình càng vun cao mê hoặc hơn, sau đó chỉnh cho khuôn mặt mình mặt không đỏ tim không đập. . . . . .
Làm xong những thứ này, cô đẩy cửa ra, ưu nhã đứng ngay tại cửa ra vào một lát, nhìn lướt qua những người đang có mặt ở đây một cái, cười đến thong dong: "Tiếu Ngu, về nhà, quỳ bàn giặt là đi!"
Trong nháy mắt, toàn bộ không gian đều rơi vào yên tĩnh.
===========
Lão Thẩm ngay lập tức thu lại nụ cười: Nha đầu lười biếng này sao hôm lại lại tới đây xem náo nhiệt, chẳng lẽ. . . . . . Hắn nhìn Đỗ Tử Lan một cái, nhớ tới vừa rồi Đỗ tiểu thư không có lý do chính đáng lại mượn điện thoại của mình, hắn suy ra liền hiểu tại sao. Hắn cũng không giận, từ trên mặt không có vẻ gì là khiếp sợ hoặc hối hận hoặc ngại ngùng, hắn đi ra ngoài cửa, thuận tay cởi áo khoát tây trang của mình, khoát vào trên người Tô Hoa, hận không thể che hết những nơi quá mát mẻ của cô!
Hắn khẽ quay đầu đi, nheo mắt ở bên tai cô khẽ nói: "Ai cho phép em mặc ít như vậy đi ra ngoài?"
Tô Hoa hướng về những người đang ngồi ở bên trong ưu nhã mỉm cười, nhưng lại rít qua kẽ răng với Lão Thẩm: "Ai cho phép anh đi “Trêu hoa ghẹo nguyệt” khắp nơi?"
Quả nhiên là ghen, chỉ là dáng điệu ghen của cô lại rất đáng yêu. Nhìn bộ dáng cắn răng nghiến lợi của cô đối với mình, giờ phút này Lão Thẩm chỉ muốn nuốt cô vào trong bụng. Vì vậy hắn ôm Tô Tô, dự định sẽ cáo từ về trước.
Đúng lúc này có người nở nụ cười, theo tiếng cười nhìn sang, chính là Trang Phi Phi, cô cười nói: "Tiếu Ngu, đây chính là người vợ trong truyền thuyết của anh đấy à. Có chút bá đạo, nhưng truyền thống nha, mà hình như chuyện không đơn giản như vậy, hôm nay vợ của anh ăn mặc cũng đặc biệt hấp dẫn nha."
Tô Tô cũng chú ý tới cô, người phụ nữ này dáng dấp rất hấp dẫn, gương mặt gầy gầy, vóc người nhỏ nhắn, ăn mặc tinh xảo như búp bê. Về phần tính tình thì. . . . . . Cũng rất thú vị , nói thẳng không quanh co lòng vòng, loại em gái này rất thích hợp kết giao bạn bè.
Vì vậy Tô Tô bắt đầu tìm cách xóa bỏ ác cảm của cô đối với mình, sau đó kéo cô vào phòng biến cô trở thành bạn bè thứ N của mình.
Chỉ là trước đó, Tô Tô mỉm cười: "Ha ha, hấp dẫn sao?" Cô chợt hướng về phía Lão Thẩm nhướng đôi mày thanh tú, "Em không mặc còn hấp dẫn hơn."
Vừa nghe xong lời này, trong lòng Lão Thẩm liền vang lên hồi chuông báo động, hắn đưa mắt quét một vòng xung quanh, phát hiện có không ít thanh niên tài tuấn chú ý ………. Thân thể của Tô Tô. Cảm giác này làm cho hắn đặc biệt khó chịu: Phụ nữ của hắn cũng dám nhìn lâu, đúng là không sợ chết! Vì vậy hắn dùng ánh mắt sắc bén đáp lại những ánh mắt có ý đồ tầm thường đen tối kia, cho đến khi bọn họ nhất nhất quay đầu đi lúc này mới bỏ qua. Nhưng trong bụng vẫn nhớ kỹ khuôn mặt của từng người.
Dĩ nhiên, lời của Tô Hoa vừa nói ra, Trang Phi Phi trong nháy mắt lúng túng: Người phụ nữ này đâu phải là bá đạo, cô chính là không biết xấu hổ! Có thể ở trước mặt các đại gia nói ra những lời………. Con mẹ nó quá lẳng lơ, thật sự là. . . . . . Làm cho người ta không tìm được từ ngữ để hình dung rồi.
Trái ngước với vẻ mặt khiếp sợ của Trang Phi Phi, trong lòng Đỗ Tử Lan thầm trấn định. Cô khâm phục sự can đảm của cô gái kia, đến một nơi như thế này mà có thể thốt ra những lời đó. Vì vậy cô bước đến trước mặt Lão Thẩm, nói: "Tiếu Ngu, anh vẫn chưa giới thiệu, vị này là?"
Lão Thẩm còn chưa kịp mở miệng, tay của Tô Tô bấm một cái vào hông của hắn, đồng thời đoạt lấy lời, nói: "Chào dì xinh đẹp, tôi họ Tô, là vợ của Thẩm Tiếu Ngu, dì có thể gọi tôi là Tiểu Tô."
"Dì xinh đẹp? Ha ha ha, cái từ này thật là mới mẻ, cô gái, cô bao nhiêu tuổi rồi?" Trang Phi Phi thật sự là nhịn không được rồi, lúc cô nói ra những lời này tất nhiên tâm trạng rất tốt, đối với Tô Hoa ấn tượng cũng càng nhiều. Nguyên nhân là: Em rể , bình thường nhìn Đỗ Tử Lan không vừa mắt, cả ngày giả dạng một vẻ “Hiền lương thục đức” cho ai nhìn? giả dối,