Polaroid
Trâu Già "gặm" Cỏ Non

Trâu Già "gặm" Cỏ Non

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 325173

Bình chọn: 9.5.00/10/517 lượt.

là để tổng kết lại một điểm: cô ta và mình đến cùng là ai có ưu thế hơn ai đây?

Nói trắng ra là: ai thích hợp làm lão bà của Thẩm Tiếu Ngu hơn?

Nghĩ tới đây, cô khẽ mỉm cười: hôm nay có thể tìm được đáp án chứ?

Chỉ chốc lát sau, Tử Lan từ trong phòng rửa tay đi ra ngoài, đưa điện thoại di động trả lại cho Lão Thẩm, cười nói: "Cám ơn, quên mang điện thoại di động thật rất phiền toái đấy. Đúng rồi, Tiếu Ngu, anh lần này tới Thượng Hải dự định sẽ ở lại bao lâu? Đã an bài ổn thỏa chưa? Có một số hoạt động lớn sắp diễn ra, nếu như anh có thời gian em mời anh đi tham gia cùng em, nói không chừng lại có được những niềm bất ngờ."

Lão Thẩm nhận lấy điện thoại di động, nhìn như lơ đãng thuận tay bật lên phần nhật ký cuộc gọi cùng tin nhắn, trừ một cuộc gọi đi của Đỗ Tử Lan thì có vẻ như không còn điều gì khác thường. Tô Tô là một cô gái lười biếng, trừ khi là có chuyện xảy ra thì cô ấy mới gọi điện thoại tới cho anh. Nghĩ như vậy nên sự nghi ngờ trong lòng anh đã thoáng giảm đi mất một nửa.

Vì vậy cất điện thoại di động đi, anh cười đáp lại: "Tôi mang theo vợ tới đây hưởng tuần trăng mật, sẽ lưu lại thêm mấy ngày thôi. Hôm nay định mang cô ấy tới đây, nhưng thật đáng tiếc, cô ấy thấy trong người không được thoải mái, cho nên tôi đành để cô ấy ngủ tiếp không muốn đánh thức, mấy hôm nữa sẽ tìm cơ hội khác để giới thiệu cô ấy với mọi người. Về phần các hoạt động sắp tới, mấy ngày nữa rồi hãy nói. Hiện tại việc quan trọng nhất là để cho cô ấy có thể phục hồi lại sức khỏe cho tốt đã." Ân, gần đây bắt cô vận động kịch liệt quá thường xuyên rồi, nếu bây giờ lại muốn kéo cô đi tham ra mấy cái hoạt động ngoài trời kia, thì nhất định cô gái nhỏ đó sẽ tiến hành bãi công mất thôi, anh không thể để cho chuyện đó xảy ra được.

Lời này vừa nói ra, Đỗ Tử Lan nhất thời thất sắc —— điều này hiển nhiên không phải là điều cô muốn nghe , nhưng đây là những lời Thẩm Tiếu Ngu cố ý nói để cho cô nghe.

Dĩ nhiên người chung quanh cũng tai thính mắt tinh đều chú ý tới lời vừa rồi của anh, mọi người đối với “lão bà” trong miệng Lão Thẩm lại càng cảm thấy hiếu kỳ vô cùng, rối rít hỏi thăm Lão Thẩm, ví dụ như"Lão bà là người ở đâu" "Năm nay bao nhiêu tuổi" "Xuất thân ra sao" rất nhiều vấn đề. Lão Thẩm chỉ là cười cười, nhưng không có đáp lại. Về những thong tin của lão bà, dĩ nhiên là anh còn muốn về nhà xin chỉ thị của vợ anh rồi. Cô nhóc kia bình thường cũng không thích rình rang lộ diện ra ngoài, nếu thật sự đem thân thế của cô nói ra, thì không biết những người này sẽ có bao nhiêu người không sợ chết mà lao vào đào tin tức đây.

Đỗ lão thấy thế bưng ly rượu đi tới, ôm lấy bả vai con gái yêu, cười nói: "Được, mấy ngày nữa là sinh nhật Tử Lan, Tiếu Ngu, cậu và cháu dâu nhất định phải nể mặt tới đấy."

Lão Thẩm muốn từ chối, nhưng lại nghe được Đỗ lão bổ sung một câu: "Tử Lan mong cậu đã rất nhiều năm, cuối cùng thì cậu cũng đã trở lại, vẫn khỏe mạnh như xưac."

Lập tức Lão Thẩm đang lưỡng lự đành gật đầu đồng ý, sau đó khẽ cau mày, trong miệng lại cười nói: "Chú Đỗ , chuyện này tôi cũng không thể làm chủ được, phải đợi người cháu dâu kia gật đầu mới xong, tôi đây cũng lo lắng sợ cô ấy lại ăn phải một bình dấm chua lớn thì lúc về tới nhà sẽ trực tiếp bắt tôi phải quỳ bàn giặt đồ rồi."

Phốc —— một vị thiên kim trực tiếp cười phun cả rượu ra, xa gần quét mắt nhìn Lão Thẩm một cái, trong mắt mang chút khi dễ: "Thì ra Tiếu Ngu là một người sợ vợ , còn phải quỳ cả bàn giặt nữa cơ đấy, vợ của anh thật là vừa truyền thống vừa bá đạo."

Đúng lúc, nguời phục vụ vừa dẫn Tô Hoa đi đến cửa. Anh ta đang định mở cửa thì Tô Hoa ngăn lại, nhẹ giọng nói : “Anh cứ đi trước đi, tôi tự mình vào được rồi."

Đùa àh! Lúc này đi vào thì thật không đúng lúc, tối thiểu cũng phải đợi cho bọn họ chuyển chủ đề đi mới được. Cô than thở thật lâu về lời nói ác liệt của Lão Thẩm: Lão Thẩm thối, dám đi khắp nơi nói xấu bà cô này! Tối hôm nay, tôi mà không ngược chết lão, tôi liền. . . . . . đem mình bóc sạch sẽ dâng lên cho lão!

Vì vậy tay cô chống vách tường, làm “tai vách mạch rừng” ở cái lỗ khóa nhỏ trên cửa.

Cô gái vừa nói là Trang Phi Phi, cái miệng rất độc địa , từ trước đến giờ luôn ỷ mình thanh cao, rất hay chỉ trích những người xung quanh. Dĩ nhiên cách thức biểu đạt tình cảm của cô gái này cũng tương đối đặc biệt, nguyên tắc của cô ta là: thích hắn liền mắng giết hắn, ngược chết hắn. Vì vậy, những thanh niên tài tuấn thất thủ ở dưới tay cô ta không biết bao nhiêu cho xuể.

Mà Lão Thẩm, đôi lông mày của anh tối hôm nay có chút khổ cực, bởi vì đối diện với mấy người này mỗi người đều có mục đích riêng phải đạt được, nó cần thỉnh thoảng phải vừa nhăn vừa nhíu, cố gắng thể hiện đủ mọi tâm tình. Nói thí dụ như hiện tại, chuyện này tự nó phải thể hiện ra cái mặt —— mãnh liệt đồng ý!

Chỉ thấy Lão Thẩm cau mày vẻ mặt đau khổ, gật đầu liên tục: "Đúng vậy, Trang tiểu thư đối với lão bà của tôi thật là hiểu được thấu đáo, tôi chắc rằng khi tiểu thư nhìn thấy cô ấy, tiểu thư và cô ấy sẽ trở thành những người bạn tri âm."

Đỗ lão thật không vui lòng : thằng nhóc Tiếu Ngu