
ng hão huyền, hám tiền
của, chẳng khác gì những cô gái thế tục anh thường gặp trên đường phố. Cho dù
xinh đẹp, thời thượng, thì cũng là loại con gái anh chưa bao giờ để ý đến.
Nhưng sau này, chính tính cách hướng ngoại, trong sáng và vô tư ấy lại là điểm
vô cùng đáng yêu của cô. Thôi Thái Dạ nhẹ nhàng vuốt tóc Tiểu Ái, không hề biết
ở một góc khác trên sân thượng này, có một người đã ngồi từ rất lâu đang chuẩn
bị lên một màn kịch mới.
Mấy ngày liên tiếp, các trang báo mạng đều lấy chuyện tình
chị em của Ando Ruki để giật tít.
Nhiều lúc đi trên đường, Tiểu Ái cũng có thể nhận thấy bọn
paparazzi đang bám theo mình. Tuy nhiên một tuần sau đó, những tin tức của cô
và tên nhóc người Nhật đã bị thay thế bởi một bản tin lá cải khác. Nhân vật
chính là nữ diễn viên chính trong bộ phim được phát mấy ngày trước. Theo bài
báo, cô là em gái của ca sĩ nổi tiếng nào dó, sau khi lọt vào mắt xanh của một
người chuyên đi tìm kiếm các ngôi sao, cô đã gia nhập vào giới showbiz. Ngay
trong bộ phim đầu tiên cô đã được diễn vai chính. Trước khi chuyện này đồn thổi
ra ngoài thì có lẽ nguồn gốc đằng sau cũng rất quyết liệt. Giờ đây khi thấy
nhân vật nam chính đã xuất hiện, cánh phóng viên lập tức đua nhau giật tít.
“Thôi đại gia quả là lắm chuyện! Ngay cả đến cô gái còn non
nớt cũng không tha.” Tư Nhã lật tờ tạp chí chặc lưỡi lắc đầu: “Tiểu Ái, cậu
cũng nên quản lí anh ta đi, tốt xấu gì thì cũng là bạn trai hợp đồng. Cậu thử
nghĩ xem biết đâu một ngày nào đó bị đám nhà báo chụp được ảnh cậu và anh ta đi
cùng nhau, cậu lại chẳng biến thành kẻ thứ ba đấy! Được lên báo là tốt, nhưng
họ cũng phải để ý đến chất lượng chứ! Tin tức mà chỉ có xấu thôi sẽ ảnh hưởng
tới hình tượng của cậu đấy!”
“Cậu thật có tiềm năng của người quản lý đó!” Tiểu Ái uể oải
đáp lại, tiếp tục chỉnh sửa lại chiếc váy dài tay màu xanh mỏng manh trên
người. Cảnh phim hôm nay khiến cô thật sự khó chịu. Theo kịch bản, cô sẽ phải
toàn thân ướt như chuột lột đứng ở khe nước diễn hết lời thoại dài đến năm
phút. Lúc đầu kí hợp đồng, vì quá vui mừng nên cô không xem kĩ. Bây giờ, áo đã
mỏng, toàn thân lại ướt đẫm, như thế có khác nào không mặc gì đầu! Huống hồ,
lúc này cũng là hạ tuần tháng mười một rồi, gió mùa đông càng thổi càng lạnh. Đáng
ghét hơn, bạn diễn của Tiểu Ái lại chính là thằng nhóc Ando Ruki.
Nhớ lại cảnh quay hôm trước, không biết lần này lại muốn
chỉnh ác cô như thế nào đây. Nói không chừng sẽ cố ý để “No good” mười mấy lần,
khiến cô chết vì lạnh cũng nên.
Tiểu Ái càng nghĩ càng thấy bực bội, liền ôm lấy Tư Nhã kêu
gào thảm thương.
Tư Nhã nhếch miệng an ủi: “Được rồi! Được rồi! Dù sao đến
nhảy lầu cậu cũng đã làm rồi, chẳng kém cạnh so với nhảy xuống nước đâu. Nếu
thằng nhóc đó định chỉnh cậu, thì cậu cũng chỉnh lại nó, trực tiếp kéo nó xuống
nước để cả hai cùng lăn lộn.”
Tiểu Ái buông tay, tránh xa Tư Nhã: “Cậu chẳng có chút thành
ý gì cả, thế mà còn dám nói đến giúp mình!”
“Phải nói rõ là mình mượn danh nghĩa là bạn cậu, trà trộn
vào phim trường để gặp Dung Kỳ của mình!” Tư Nhã đưa mắt về phía bóng dáng cách
đó không xa, vốn rất bận rộn giờ giờ này đang ngồi trên ghế nghỉ ngơi. Cô vội
ném tờ tạp chí xuống, ôm lấy bình giữ ấm rời đi.
“Ối, đó không phải món cháo thịt cậu mua cho mình à…” Người
chị em tốt không thèm quay đầu lại mà cứ thế bỏ đi, Tiểu Ái bực mình, ngả đầu
lên chiếc bàn tròn.
“Bà chị, ngày hôm đó tôi có nhìn thấy chị!” Giọng nói êm tai
của tên quỷ nhỏ bay tới.
Tiểu Ái hừ hừ hai tiếng, nhắm mắt lại giả chết.
“Không ngờ chị đã có bạn trai, thật sự đáng tiếc đó! Tôi đẹp
như vậy, lại còn trẻ trung nữa, chị cũng còn rất trẻ, không biết thế lực của
ông chú đó có tốt không nữa. Nếu không tốt chị có thể đến tìm tôi…”
Thằng nhóc chết tiệt càng nói càng chẳng ra sao, Tiểu Ái
ngẩng mặt lên lườm một cái: “Biến đi!”
Cặp mắt hẹp dài màu đen tinh tế bỗng trở nên sâu xa bí hiểm,
cậu ta ghé sát vào tai Tiểu Ái, chậm rãi nói từng từ: “Trong số những bà chị
tôi quen trước kia cũng có người giống chị, nhưng sau này, họ đều cam tâm tình
nguyện yêu tôi. Chị cũng sẽ không ngoại lệ, nhất định sẽ yêu tôi!” Đôi môi đẹp
gần trong gang tấc toát ra hơi thở mê hoặc, ánh mắt Ruki quyến rũ, mơ màng,
giống như những giọt sương đọng lại lúc sớm tinh mơ, vấn vương xung quanh cô,
vừa uyển chuyển dịu dàng.
Tiểu Ái hoàn toàn bị đông cứng, quyết định không khách sáo
nữa: “Cảm ơn, đáng tiếc, tôi không thích yêu trẻ con.”
Vẻ mặt lúng túng hiếm thấy của Ando Ruki khiến Tiểu Ái thầm
sảng khoái. Đến khi nhân viên đoàn phim gọi, cô mới nghĩ ra không nên đắc tội
với thằng quỷ này sớm như vậy.
Tiểu Ái buông thõng chiếc váy ướt sũng, đứng ở khe nước nói
lời thoại. Cả một đoạn thoại dài, bạn diễn của cô diễn rất ăn ý, không có ý
định để “No good” lần nào. Nhưng lúc đang nghĩ ngợi miên man, đột nhiên cô bị
đẩy ngã nhào xuống nước. Tư Nhã nói đúng, chỉ là người kéo đối phương xuống
nước không phải cô mà là thằng nhóc thối tha đó.
Đối diện với nguy cơ bị nước ngập đầu, phản ứng duy nhất của
cô lúc này là nhắm mắt lại,