Polaroid
Trái Tim Màu Hổ Phách

Trái Tim Màu Hổ Phách

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 322842

Bình chọn: 9.5.00/10/284 lượt.

ón ra rón rén của cô.

“Hi hi!” Tiểu Ái nhanh như chớp nặn ra nụ cười: “Đạo diễn,

tôi đi trước, tạm biệt!” Không đợi anh mở miệng, cô đã vẫy vẫy tay nhanh chóng

rời đi.

Dung Kỳ nét mặt đăm chiêu mải miết nhìn theo bóng dáng Tiểu

Ái, người trợ lí bên cạnh không thấy anh có phản ứng gì, đang định gọi thì thấy

anh lạnh lùng quay đầu lại, tiếp tục thảo luận cảnh quay. Mọi người đều bận rộn

thu dọn, trong chốc lát, cả phim trường chìm vào im lặng.

Đoàn phim chỉ cách khu vực thành phố một đoạn. Tiểu Ái đang

suy tính, sẽ tự bắt xe hay là tìm một diễn viên có quan hệ thân thiết một chút

đi nhờ. Nhưng vừa ngoảnh lại đã thấy Ando Ruki đang ngồi trên chiếc R8 cười

tươi như hoa, ngay sau đó chuyển hướng đi vào con đường mòn rời khỏi bãi để xe.

Dưới ánh đèn lờ mờ, một chiếc xe màu trắng bạc khác đã đợi

từ rất lâu hạ cửa kính xuống.

“Thôi Thái Dạ!” Tiểu Ái vui mừng, đây là lần đầu tiên anh

xuất hiện ở phim trường đón cô, khiến cô không khỏi bất ngờ.

“Lên xe!” Nhưng tại sao anh lại nhíu mày, vẻ mặt cũng không

được vui cho lắm. Tiểu Ái lập tức nhảy lên xe, nhìn anh thành thục khởi động

chiếc xe chạy nhanh vào đường cao tốc trong màn đêm.

Suốt chặng đường dài, Thôi Thái Dạ không nói một lời nào,

khuôn mặt hào hoa quyến rũ kia bắt đầu cau có. Vẻ mặt không vui đó khiến Tiểu

Ái không tài nào lí giải được, ngẫm nghĩ bản thân rốt cuộc đã đắc tội gì với

anh Tiểu Ái. Hay là, những bức ảnh chụp chụp anh và tân sủng mới bị đám phóng

viên đăng lên gần đây khiến anh không vui? Nếu vậy thì liên quan gì đến cô chứ.

Chẳng lẽ, vì đêm khuya phải đến đón cô mà không thể đi hẹn hò nên không mới có thái

độ đó? Nhưng cô có gọi anh ta đến đón đâu?

Nghĩ mãi không ra, Tiểu Ái chán nản không thèm nghĩ thêm

nữa, tựa lưng vào ghế ngủ. Đột nhiên Thôi Thái Dạ phanh gấp xe lại, Tiểu Ái bị

bất ngờ lại không thắt dây an toàn nên trán cô đập vào kính chắn gió.

“Không sao chứ?” Thôi Thái Dạ lập tức xoay người Tiểu Ái lại

kiểm tra, nhưng vừa chạm đến khuôn mặt cô, nét mặt anh liền lập tức thay đổi,

tức giận hất cô ra.

“Nhị thiếu gia, anh như thế này là sao vậy? Khả năng lí giải

của tôi có hạn, phiền anh dùng ngôn ngữ giải thích một chút có được không?”

Thôi Thái Dạ chống tay lên vô lăng liếc nhìn cô, vẫn không

nói câu nào.

Tiểu Ái lườm lườm: “Được, coi như tôi chưa hỏi. Cảm ơn anh

hôm nay đã đến đón, chúc ngủ ngon!” Cô đã mệt lắm rồi, lấy đâu ra sức đối phó

với anh ta, thế nhưng vừa đẩy cửa xe ra, cô liền bị anh đưa tay kéo mạnh lại.

“Em cứ như vậy mà đi sao?” Thôi Thái Dạ nhìn cô chằm chằm,

nét mặt giận dữ.

Tiểu Ái ngỡ ngàng hỏi: “Cái gì?”

Thôi Thái Dạ thở dài phẫn nộ: “Em ngẩn người làm gì chứ!

Thằng nhóc kia hôm nay đã làm gì với em? Rốt cuộc em có phải là con gái không

vậy? Bị một thằng nhóc giở trò lưu manh mà không có phản ứng gì là sao?” Mấy

tiếng trước nhận được một tin nhắn giấu tên, bảo anh tới phim trường “Vũ điệu

đào kép” xem kịch hay. Lúc đó anh nghĩ có người đang trêu chọc mình, nhưng dù

sao cũng tiện đường qua đó, nên cũng muốn đến xem cô thế nào, ai ngờ anh lại

chứng kiến cảnh tượng đó.

“Anh làm sao lại biết?” Tiểu Ái vô cùng ngạc nhiên, chẳng lẽ

lúc đó Thôi Thái Dạ cũng có mặt ở đó?

“Em không cần biết! Vấn đề bây giờ là việc này em dự định

giải quyết như thế nào?”

“Giải quyết? Phải giải quyết thế nào?” Trong đầu cô bây giờ

chỉ muốn về tắm giặt, đi ngủ. Cô vừa nói mà mí mắt đã dính chặt lấy nhau rồi.

Bỗng Thôi Thái Dạ đập vào đầu Tiểu Ái một cái, xem ra anh đã tức giận hơn:

“Dung Tiểu Ái! Em nghiêm túc cho anh! Thái độ gì vậy hả?”

Tiểu Ái ngáp một cái, ra sức dụi dụi đôi mắt đang lim dim:

“Anh tức giận gì chứ? Tôi còn không tức giận mà! Chỉ là một nụ hôn, chẳng có gì

đáng kể! Hơn nữa hiện tại cậu ta nổi tiếng hơn tôi, cũng có thể nói tôi lợi

dụng cậu ta! Xin anh đó, Nhị thiếu gia! Mau đi hẹn hò đi! Tôi mệt sắp chết

rồi!” Cô lẩm bẩm, rồi đẩy cửa xe: “Thật là, cái gì không học, lại học cái tính

đó của anh tôi, nhiều lời chết đi được…”

Cửa xe lại một lần nữa bị anh kéo mạnh. Tiểu Ái lúc này thật

sự nổi nóng, quay người định mắng anh, nhưng không ngờ trước mặt tối thui, anh

đã nghiêng người qua, bất thình lình hôn cô. Đôi môi anh vừa nóng bỏng, vừa

mạnh mẽ, mang theo mùi thuốc lá thoang thoảng và mùi nước hoa Eau de Cologne

cao quý quyến rũ bay vào mũi cô.

Dường như không vừa lòng với phản ứng ngây ngốc của ta, Thôi

Thái Dạ đưa tay ra ôm chặt lấy lưng cô, tiếp tục hôn kịch liệt. Kỹ thuật hôn

của anh vô cùng thành thạo, trêu chọc đầu lưỡi mềm mại của cô, cùng cô quấn

chặt ở một chỗ trong tiếng hít thở dồn dập.

Tiểu Ái đờ đẫn mở to mắt, nhìn chăm chú vào hàng mi quyến rũ

của Thôi Thái Dạ. Không phải Tiểu Ái chưa từng bị hôn, cũng không phải chưa

từng gặp những anh chàng có kĩ thuật hôn tuyệt vời. Chỉ là… chỉ là giây trước

đó người đàn ông còn đang mắng cô, giây sau đã bổ nhào đến hôn cô, những loại

chuyện như thế này thật sự khiến cô không tài nào thích ứng kịp! Tiểu Ái đẩy

Thôi Thái Dạ mấy lần, cuối cùng cũng đẩy được, nhìn đôi môi quyến rũ và cặp mắt

mãnh liệt của anh,