
ắn.
Thân thể của cô đã khuất phục hắn, cô không muốn ngay cả pháo đài phòng ngự
trong lòng mình cũng mất đi.
Cô bây giờ đã không có lý do ở lại bên cạnh hắn nữa, cô không thể để cho mình
sa đọa làm tình nhân của hắn, như vậy đến cuối cùng ngay cả tôn nghiêm của bản
thân cũng mất đi.
“Tôi muốn rời khỏi anh.” Hắn thật sự quá ghê tởm, độc ác lừa gạt tấm lòng của
cô, cô sẽ không lại đem tính mạng của mình ra đánh cuộc.
“Xin cứ tự nhiên! Bất quá trước khi em rời đi, tôi còn muốn được hưởng thụ thân
thể xinh đẹp của em một lần nữa.” Cô giận dữ nhưng lại tản ra một loại mỹ lệ
chói mắt, khiến cho ánh mắt hắn thật lâu không thể dời đi, cũng khiến dục vọng
bụng dưới của hắn động đậy.
“Tôi không muốn!” Cô không muốn lừa mình dối người nữa, người đàn ông xấu xa
giống như ác ma này không có khả năng sẽ yêu cô. Tình yêu của cô đối với hắn đã
mất, cô sẽ không bao giờ như trước nữa, hắn không thể dùng chuyện đó tới nhục
nhã cô, khinh miệt cô.
“Không phải do em.” Thời điểm hắn muốn, không có bất kỳ người nào có thể cự
tuyệt hắn.
Vân Yên xoay người chạy về phía cửa, Diêm Thiên Phạm nhảy lên một cái, lập tức
như con báo đen giữ lấy cô, hơn nữa còn đem lấy thân thể cô đè trên vách tường.
“Em là tình nhân của riêng tôi, không thể cự tuyệt chủ nhân.” Hắn kiên định ra
lệnh.
“Từ hôm nay trở đi, tôi không còn là tình nhân của anh nữa, không còn bởi vì
công ty của cha mà mất đi bản thân mình.” Cô ủy khuất nói.
“Em cho rằng một tờ giấy đen chỉ cần giặt đi sẽ dễ dàng biến thành trắng sao?
Em vĩnh viễn không quên được tay của tôi vuốt ve trên người em, tư vị lúc tôi
hôn em, em biết chứ? Tình nhân của tôi.”
Tay trái của hắn hướng về dưới quần của cô, tay phải cởi nút áo trên đồng phục
cô ra.
“Quần áo của tôi...” Cô kêu lên.
“Quần áo tôi mua lại cho em bao nhiêu bộ đều không có vấn đề, em chỉ cần thỏa
mãn dục vọng của tôi là được.”
Nói xong, hắn lập tức để cho vật cương cứng của mình chống đỡ giữa hai chân cô.
“Anh cho tôi là gái điếm.”
“Đúng! Bắt đầu từ ngày muốn em làm tình nhân của tôi, tôi liền cho mình như
đang gọi gái, tôi thật sự không ngờ tới dưới sự dạy dỗ của tôi, biểu hiện của
em càng lúc càng tốt.” Hắn khinh bỉ nhìn cô. (Bun: má ơi edit tới đây muốn
phun trào với anh hừ hừ!)
“Bốp!”
Từ nhỏ đến lớn, đây là lần đầu tiên Vân Yên mất đi lý trí đánh người, sau khi
đánh xong, cô kinh hãi nhìn tay của mình.
Diêm Thiên Phạm vuốt ve mặt mình, âm trầm nói: “Em sẽ vì cái tát này mà hối
hận.” Không người phụ nữ nào có thể để lại vết thương trên người hắn, hắn muốn
người đánh hắn phải trả giá thật lớn.
Hắn kéo quần áo cô xuống, một tay kéo áo lót của cô ra, cúi đầu ngậm lấy nụ hoa
trước ngực cô, trừng phạt dùng sức gặm cắm, tay cũng thô bạo vuốt ve.
“Không cần, không cần...” Cô mềm yếu khước từ.
Diêm Thiên Phạm không để ý tới cô gào thét, kéo quần của cô xuống, tay dò xuống
đáy quần lót của cô, tiến vào trong u cốc của cô.
Ngón tay giữa của hắn ma sát với những nếp gấp bên trong tiểu huyệt của cô,
những ngón tay còn lại thì xoa bóp bí đạo bên cạnh.
Ngón tay của hắn di chuyển qua lại, khiến cho thân thể cô không nhịn được run
run, nghĩ đến sự lãnh khốc cùng vô tình của hắn, bán tay nhỏ bé của cô liều
mạng vùng vẫy. “Tránh ra, tránh ra...”
Thân hình hai người cách xa nhau, làm cho Vân Yên không thể mảy may rung chuyển
hắn.
Diêm Thiên Phạm không để ý tới sự kháng cự của cô, đem hai ngón tay sáp nhập
vào chỗ kín của cô, hơn nữa còn không ngừng ma sát hai bên tiểu huyệt.
“Em đã ướt như vậy, còn nói không cần?” Hắn tiếp tục vũ nhục cô.
“Anh...”
Cô không chống đỡ được sức mạnh của hắn, chỉ đành phải dùng sức cắn vào bả vai
hắn một cái.
“Chờ một chút em sẽ lại vì hành động đó mà trả giá đắt.”
Diêm Thiên Phạm cũng không buông cô ra, hắn để cho cô nằm ở trên mặt thảm, cởi
quần của mình ra, kéo quần lót cô xuống, dùng sức mở bắp đùi mịn màng của cô
ra, để cho phấn đỉnh dục vọng của mình dán chặt lấy mật huyệt nóng ướt của cô.
“Không cần làm như vậy, cầu xin anh...” Cô rõ ràng có thể cảm nhận được dục
vọng ngang ngược cùng tức giận ngất trời của hắn làm cô cảm thấy hết sức sợ
hãi.
“Em cũng muốn có phải hay không?” Đầu của hắn chuyển một cái, liếm láp vết máu
tràn ra nơi đầu vai mà cô mới cắn.
Nhìn vết máu trên môi hắn, Diêm Thiên Phạm trước mắt tràn đầy tà mị cùng khí
tức nguy hiểm.
Đang lúc Vân Yên nhất thời mất hồn, phần eo của hắn dùng sức một cái, vùi thật
sâu vào trong cơ thể cô.
Phần bụng của hắn cùng cô gắt gao kết hợp, dục vọng kiên đĩnh của hắn hoàn toàn
chôn trong cơ thể cô, ngang ngạnh ma sát vách tường mỏng mềm mại của cô.
“Không –” hắn không thương cô, hơn nữa còn hận cô, hắn có thể nào lại làm ra
chuyện thân mật như vậy đối với cô?
Nếu như cô nghe theo lời hắn nói, cô không phải không khác gì gái điếm sao?
Tay của hắn che lấy cái miệng nhỏ nhắn của cô, không ngừng di chuyển trong cơ
thể cô, sử dụng vũ khí phái nam của hắn không ngừng khi dễ cô.
Cô cắn chặt môi dưới, không có bất kì phản ứng nào với sự vận động của hắn.
Hắn càng thêm nặng nề hữu lực