Lamborghini Huracán LP 610-4 t
Trái Cấm Thơ Ngây

Trái Cấm Thơ Ngây

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 322292

Bình chọn: 7.5.00/10/229 lượt.

n người hắn, lưu luyến nhiệt độ cơ thể hắn, đủ loại

cảm giác, hẳn là yêu.

Chỉ cần nhìn hắn, cô cũng rất vui vẻ.

Bất kể hắn có hận cô hay không, cô nhất định sẽ nỗ lực làm cho hắn yêu cô.

Đang lúc Vân Yên suy tư, cửa được mở ra.

“Em tỉnh rồi! Thân thể em cảm thấy như thế nào?” Đối với một cô gái mới nếm thử

tư vị mây mưa, ba lần thật sự là quá nhiều rồi, nhưng hắn vẫn không khắc chế

được dục vọng muốn cô lần nữa, cả ngày hôm nay ở công ty, trong đầu hắn bất cứ

lúc nào cũng nghĩ tới vẻ mặt ngốc nghếch của cô.

Xem ra, trò chơi một tay hắn an bài sắp kết thúc.

“Khá tốt, tôi dường như ngủ cả một ngày.” Trước kia cuộc sống của cô sẽ không

sa đọa như vậy, kể từ lúc biết hắn đến nay, cuộc sống của cô tựa hồ như mất tự

chủ rồi.

“Tôi làm cho em ngủ cả một ngày, dù sao tối qua cùng sáng nay em cũng tiêu hao

không ít thể lực.” Hắn ngụ ý nhìn những vết đỏ khắp người cô.

“Ừ! Tôi không đi học, kể từ lúc biết anh đến nay, tôi xin nghỉ, lại trốn học,

cũng mau biến thành cô gái hư rồi.” Cô chưa từng nghĩ tới cuộc sống của mình sẽ

biến thành sa đọa như hôm nay.

“Em không mong muốn như vậy sao?” Đùa bỡn tình cảm cô một chút trong quá trình

trả thù này dường như cũng không có gì không tốt, coi như là thu hoạch ngoài dự

định đi!

“Tôi muốn... Từ trước đây thật lâu tôi đã ái mộ anh, hơn nữa sau khi nhận thức

anh, tôi phát hiện mình...”

“Phát hiện mình như thế nào?”

“Em yêu anh.” Cô mê luyến nhất cử nhất động của hắn.

Hắn nghe qua rất nhiều phụ nữ thổ lộ, nhưng chưa từng có một ai giống như cô

khiến cho nội tâm hắn một hồi cảm thụ kỳ dị như vậy.

Hắn ngồi lên bên giường, tà khí vuốt ve gương mặt của cô nói: “Tôi cũng có điểm

thích em.”

“Thật vậy sao? Nhưng không phải anh rất hận cha em sao?”

“Chuyện đó không liên quan đến em, quan trọng là tương lai của hai người chúng

ta.” Muốn đùa giỡn tình cảm của một cô gái, đối với hắn mà nói cũng không phải

là việc khó.

“Em cảm thấy em thật vui vẻ, em càng lúc càng thích anh rồi.” Cô vùi đầu vào

ngực hắn, cao hứng nói ra bí mật trong lòng.

Vân Yên tự động giải thích hành vi của hắn hai ngày qua là biểu hiện “yêu”.

“Tôi cũng thích em.” Lấy được thân thể cùng tình cảm của cô, có thể khiến cho

hành động báo thù lần này trở nên thú vị hơn, dù sao con mồi của hắn cũng đã

bước vào trong vũng bùn, còn hồn nhiên chưa phát hiện ra!

“Đi thay một bộ y phục, tôi đưa em ra ngoài ăn cơm.”

“Vâng!”

☆ ☆ ☆

Hắn tự mình lái du thuyền cùng Vân Yên ra biển, ánh trăng lấp lánh trên mặt

nước mênh mông, trước mặt có thức ăn ngon phong phú, tất cả làm cho Vân Yên say

mê không thôi.

“Bóng đêm thật là đẹp.”

“Ừ, rất đẹp, cái này tặng em.” Hắn lấy ra một cành hoa bách hợp từ sau lưng.

“Cám ơn!” Cô đem hoa bách hợp đưa lên trước mũi ngửi ngửi. “Anh mua đóa hoa này

lúc nào? Em làm sao không biết.”

“Có tiền không có việc gì không làm được.” Hắn ngượng nghịu nói.

“Đúng, anh có rất nhiều tiền, nhưng anh vui vẻ sao?” Cô tò mò hỏi.

“Vui vẻ cũng không thể làm đồ ăn, kiếm nhiều tiền mới có thể nắm giữ được mọi

chuyện trong cuộc sống.” Hắn một bộ nhận xét về đời người.

“Em nghĩ, lúc nhỏ anh nhất định rất cô đơn, cũng không vui vẻ.” Cô ngây thơ

phân tích cá tính của hắn.

“Tại sao nói như vậy?”

“Bởi vì, người có tiền đều muốn vội vàng kiếm thật nhiều tiền hơn nha!” Vân Yên

mặc dù ngây thơ, nhưng từ nhỏ cuộc sống gia đình giàu có, thời gian nhìn thấy

người làm so với thời gian nhìn thấy cha mẹ còn nhiều hơn, loại cuộc sống thiếu

thốn tinh thần đó cô vô cùng rõ ràng.

“Đúng vậy, tôi chính là muốn kiếm nhiều tiền hơn. Em thì sao? Khi còn bé thường

làm những gì?” Hắn đột nhiên cảm thấy có chút tò mò đối với bối cảnh trưởng

thành của cô.

“Mẹ em qua đời từ rất sớm, mà cha lúc nào cũng lo làm việc, cha cho em cuộc

sống vật chất tốt nhất, em có rất nhiều búp bê, đều là bọn chúng làm bạn cùng

em hết quãng thời gian thơ ấu. Có đôi lúc, em thật sự hi vọng cha không cần

kiếm nhiều tiền như vậy, hi vọng cha có thể dành thêm một ít thời gian ở bên

cạnh em, nhưng những bữa tiệc xã giao của ông đều vĩnh viễn nhiều không dứt...,

” Vân Yên đang nói, đột nhiên phát hiện hắn dùng ánh mắt chuyên chú nhìn chăm

chú vào cô, cô không khỏi ấp úng nhìn hắn nói: “Làm sao vậy, trên mặt em dính

gì à?”

“Không có, em ăn chút gì đi! Gầy như vậy, tôi lo lắng gió sẽ thổi em đi mất.”

Hắn vội vàng lảng sang chuyện khác.

“Có chuyện như vậy sao?” Vân Yên không nhịn được nho nhỏ nói thầm. Diêm Thiên

Phạm không trả lời cô, hắn đi thẳng đến bên cạnh mép thuyền, nhìn mặt nước phía

xa xa.

“Anh làm sao vậy?” Tay của cô khẽ vuốt tấm lưng rắn chắc của hắn.

Lời nói vừa rồi của cô giống như một loại dây cung chạm đến nội tâm hắn, làm

cho hắn hồi tưởng lại tuổi thơ xa xôi, hắn bị giam ở trong tủ quần áo...

“Không có gì? Tại sao em lại thích tôi?” Điểm này hắn thật tò mò.

“Bởi vì... Trước kia em đã từng đến nhà anh mấy lần, từng nhìn thấy anh, khi đó

em sinh ra một cảm giác ngưỡng mộ anh, có thể là bởi vì anh vô cùng... Cao lớn,

thành thục!”

“Ở bên cạnh tôi, em cảm thấy như thế nào?” Hắn đột nhiên có chú