
hắn yêu cô, càng bởi vì cô không ngăn cản anh, vì cô ngầm ưng
thuận quả thực khiến hắn kinh ngạc mà mừng như điên.
“Nhất
Nhất.........Nhất Nhất...........” hắn hôn cô, khẽ cắn lên đôi môi anh
đào, một lần lại một lần thấp giọng gọi tên cô, chậm rãi cởi bỏ quần áo
của hai người.
Hai người không thể tự kiềm chế bản thân, dần
dần mất đi phương hướng, tay cô gắt gao leo lên thân thể hắn, tại một
khắc nhìn thấy hắn bị thương kia, cô mới biết được bản thân mình có bao
nhiêu yêu thương, bao nhiêu quan tâm tới hắn.
Cô nhìn hắn, hai người bốn mắt nhìn nhau, trong mắt hai người tràn đầy nhu tình cùng đau đớn.
Hắn khẽ lướt qua trán cô, dùng chân mình tách hai chân cô ra, vật
trướng đại của hắn chậm rãi tới gần nơi thần bí của cô, ánh mắt hắn tràn đầy nhu tình cùng đau đớn, nhìn cô chăm chú, phía dưới từng chút từng
chút một chen vào thân thể cô.
“Ưm.........” Cô phát ra thanh âm khe khẽ, mang theo một tia đau đớn hòa lẫn với sự vui sướng.
Hắn nói bên tai cô: “Đừngi sợ........... Có anh ở đây..........ở
đây.......” Thân thể hắn chậm rãi chuyển động về phía trước, cực đại của hắn chậm rãi đi vào thân thể cô, đôi mày của cô hơi hơi nhíu lại, có
một loại cảm giác như cơ thể đang được lấp đầy.
Đây là lần đầu
tiên cô nhìn hắn như vậy, nhìn hắn tiến vào trong cô, tay cô ôm chặt lấy thân thể hắn, giống như một loại ngầm cổ vũ.
“Nhất Nhất........đừng sợ.........” Hắn kề sát vào tai cô, tai áp má kề, làm cho cô thả lỏng, cho cô tín nhiệm.
Thân thể của hắn bắt đầu vận sức va chạm vào cô, càng lúc càng mạnh mẽ, hung hăng mà chiếm lấy.
“Ahhh.........” Hàn Nhất Nhất có chút không khống chế được mà khẽ rên thành tiếng.
“Nhất Nhất, anh yêu em..... anh thích nghe em kêu, kêu ra đi........”
hắn hy vọng cô được vui sướng, mà tất cả sự vui sướng này đều là do hắn
mang tới, bất kể là gì cũng được.
Cô có chút ngượng ngùng mà cúi đầu vùi mặt trước ngực hắn, thân thể lại dán chặt vào nhau.
Hắn cười xấu xa, biết cô còn chưa hoàn toàn thả lỏng bản thân mình
Hắn thong thả mà thả chậm tiết tấu, nhẹ nhàng rút ra, rồi lại hung hăng mà va chạm vào, mỗi một lần rút ra rồi lại đi vào đều chạm đến nơi sâu
nhất của cô, ở trong sự khiêu khích dịu dàng của hắn cô sớm đã buông tha tất cả, hiện tại trong mắt chỉ có mình hắn, thân thể này đều thuộc về
hắn thôi.
“Ưm.........Ahhh” Đầu của cô hơi nâng lên, vài sợi
tóc của cô lướt qua mặt hắn, trán cô lấm tấm mồ hôi, làm cô trông giống
một cây đào mật, khiến hắn hận không thể đem cô nuốt vào trong thân thể
của mình
“Nhất Nhất, gọi tên anh, gọi anh.....” hắn giữ chặt
lấy cô, đem hai chân của cô vòng lên thắt lưng mình, mà như vậy lại càng thêm thuận lợi cho hắn có thể tiến vào thân thể của cô.
“Ah..........Không...........” Cô bị động tác của hắn làm cho có chút thở không nổi, thân thể lại một lần nữa mà thừa nhận khoái cảm.
“Anh thích nghe em gọi tên anh, gọi anh Thiên Triệu.......” Hắn từng
chút làm cho cô quên đi thân phận mình, để cô nhớ kỹ, hắn chính là Thiên Triệu của cô, không phải là anh trai cô.
Hắn càng thêm cấp tốc chuyển động thân thể mình.
“Ah.........Thiên Triệu.......... Không cần nhanh như vậy..........” Cô khẽ cắn môi, hai tay gắt gao mà quấn lấy thân thể hắn.
Phản ứng của cô làm cho hắn tâm thần nhộn nhạo, hắn kề sát vào cô, đem
của mình rời khỏi người cô, đột nhiên lại nâng một chân của cô lên,
không hề báo trước hung hăng đem của mình đâm vào trong thân thể Nhất
Nhất.
Tư thế nghiêng người như vậy, làm cho cô một lần nữa trải nghiệm khoái cảm mới lạ khác.
Bên trong phòng bệnh, tràn đầy những âm thanh nóng bỏng kích tình.....
.................................................
Hàn Nhất Nhất một lần nữa tỉnh lại, vừa mở mắt ra, đập vào mắt chính là đôi mắt hàm xúc gợi tình của Hạ Thiên Triệu, trái tim cô đập thình
thịch loạn nhịp không ngừng, cô nhớ lại tất cả chuyện tối qua, mặt đỏ
bừng kéo tới tận mang tai.
Hạ Thiên Triệu đem hết thảy thu vào trong đáy mắt, yêu thương nhanh chóng lấp đầy, nhỏ giọng nói: “Có mệt không?”
Tay hắn trìu mến vỗ về tóc cô, cô nhẹ nhàng đem mình tiến vào trong
lồng ngực anh, cánh tay cũng không tự kiềm chế được mà ôm lấy thắt lưng
Hạ Thiên Triệu, cô hưởng thụ thời khắc này, cảm giác vừa tỉnh lại mở mắt ra liền thấy người mình yêu đang nhìn mình.
Hắn cũng giống vậy mà ôm lại cô, hôn tóc, lẳng lặng mà lắng nghe hơi thở của nhau, không
một ai tới quấy rầy hai người, bởi vì nơi này là thế giới dành riêng cho hai người, không có người tới làm phiền, càng không có ai dám không có
mệnh lệnh của hắn mà tự ý xông vào.
“Thiên Triệu...........” Thanh âm của cô rất nhẹ rất thấp
Nghe thấy người trong lòng, hắn cảm thấy vô cùng ngọt ngào, tay hắn ôm
lấy cô càng chặt, khiến cô cảm giác được sự quan tâm của hắn, sự cuồng
nhiệt của hắn.
Bàn tay bé nhỏ của cô nhẹ nhàng mà tùy ý vẽ
những vòng tròn trên ngực hắn, có chút tê dại truyền vào thần kinh của
Hạ Thiên Triệu
“Không cho phép làm chuyện xấu” Tay hắn nhẹ nhàng mà bắt lấy bàn tay nhỏ bé của cô, cười xấu xa.
“Em nào có làm chuyện xấu a...........” Nhìn thấy nụ cười khô