Tổng Giám Đốc Muốn Làm Thuê

Tổng Giám Đốc Muốn Làm Thuê

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 322605

Bình chọn: 7.5.00/10/260 lượt.

t bó hoa hồng thật lớn nha!" Thật hâm mộ nha . . . Số lượng hoa nhiều như vậy, chắc chắn 80% là người đó là đại gia.

"Thì . . . . Tôi cũng đã nói rồi, chỉ là chuyển nhầm mà thôi!" Lúc này Uông Bội Nhu cảm thấy Triển Dục Quảng thật là quá đáng, không có việc gì để làm nên kiếm chuyện để chọc phá cô.

Để cô trở thành trò cười trong công ty, hắn đã cảm thấy vui không? Quả nhiên người đàn ông “mua” là không đáng tin!

"A . . . ? Người đàn ông có dáng người cao to anh tuấn đang đứng ở dưới lầu ngay cạnh cổng chính là ai vậy? Anh ấy đang chờ ai thế?"

Một loạt các câu hỏi còn chưa được hỏi xong, tất cả những phụ nữ độc thân của công ty Dương Thăng toàn bộ đều chạy như điên ra phía cổng chính, hy vọng mình có thể có cơ hội được anh đẹp trai nhìn trúng.

Uông Bội Nhu cũng tò mò chen lấn đến cửa sổ xem . . . .

Ái . . . . Chết rồi! Cô đã trêu chọc đến ai sao?

Cô đang chuẩn bị làm con rùa rụt đầu để trốn chạy, thì anh đẹp trai đó đã trông thấy cô, hắn lập tức đem hai tay vây lấy hai bên khóe miệng, lớn tiếng gọi: "Nhu Nhu, mau xuống đây đi! . . . . ." Lúc này Uông Bội Nhu đang rất xấu hổ chỉ muốn chui xuống đất thôi. "Đây không phải là thật, đây không phải là thật. . . . . ." Cô tự nhắc nhở mình.

Nhưng lầu dưới không ngừng truyền đến tiếng gọi của các đồng nghiệp, kêu càng lúc càng lớn hơn. "Nhu Nhu, mau xuống đây với anh đi . . . . . Em không xuống, anh sẽ vào trong đó đấy!"

Hắn uy hiếp cô nhiều lần như vậy, cô chỉ còn biết dựng cờ trắng mà đầu hàng.

Cô . . . . . Không muốn ngày mai mình đến công ty làm việc lại là nữ nhân vật chính của xì căn đan . . . Hôm nay cô đã rất vất vả để chống chọi rồi!

Cô hỏa vội vàng xuống lầu chạy đến bên cạnh hắn, cố gắng che miệng của hắn."Đừng kêu nữa, dùng lại đi . . . . . . Được rồi, em sẽ đi cùng với anh!" khi đã dùng sức lôi kéo Triển Dục Quảng chạy được khoảng nửa tiếng, Uông Bội Nhu mới thở dốc, phì phò quay đầu lại hỏi: "Rốt cuộc anh muốn làm gì?!"

Ah? Hắn cũng muốn hỏi cô muốn hắn làm cái gì đó!

Triển Dục Quảng buồn cười, dùng tay chỉ chỉ bàn tay của mình còn đang bị cô nắm. "Nhu Nhu! Em vẫn còn muốn kéo anh nữa sao?" Hắn lần nữa nói ra sự thật "Lúc nãy không phải là em đã kéo anh đến đây sao?"

Hắn cố ý nhìn xung quanh. "Em muốn cùng anh hẹn hò ở đây àh?"

Hẹn . . . Hẹn cái đầu hắn đó!

Uông Bội Nhu bực mình bỏ tay hắn ra, quay lưng lại không muốn nhìn mặt hắn, cũng không ngừng hít thở để mình bình tĩnh lại.

Cô vốn dĩ là một cô gái tính tình rất tốt, không dễ tức giận, nhưng giờ cô lại luôn bị hắn làm cho nổi đóa.

Người đàn ông này chính là khắc tinh của cô, cô nghĩ thầm.

"Đầu tiên . . . . " sau khi đã bình tĩnh lại, Uông Bội Nhu liền thuyết phục hắn: "Xin anh hãy nhớ cho kỹ, hai chúng ta đã chấm dứt hợp đồng, bây giờ không ai nợ ai, cho nên . . . . Sau này nếu như trên đường có gặp nhau, thì anh cũng hãy làm bộ như quen không biết em!"

Cô đem lập trường của mình ra nói rõ ràng.

Triển Dục Quảng nghe cô nói cũng rất tức giận, sao cô lại có thể nói ra những câu vô tình này chứ?! Nhưng hắn cũng đã quyết định sẽ chinh phục được cô, hắn cố gắng ổn định tinh thần và nói rõ ràng với cô, muốn cô hiểu "Nhu Nhu! Anh. . . . . ."

"Còn nữa, xin anh đừng gọi tôi là Nhu Nhu nữa!" Cô nói tiếp: "Nếu như anh nhất định muốn giả bộ cùng em quen biết rất thân, thì xin anh hãy giống mọi người gọi em là Uông Uông!"

Như vậy khi hắn nhỏ giọng gọi cô, cô cũng không vì thế mà cảm thấy rung động không ngừng.

Cô không muốn gặp gỡ hắn, cô sợ mình không tự chủ được trái tim của mình!

Triển Dục Quảng cũng rất bất mãn, sao cô lại muốn hắn gọi cô là Uông Uông giống như mọi người vậy, rốt cuộc cô xem hắn là gì đây?!

Cuối cùng Uông Bội Nhu cố ý nói ra những lời cay độc đối với hắn. "Nếu như anh cho rằng em có rất nhiều tiền, cho nên mới đùa bỡn em . . . . Thì rất xin lỗi, vì đã để cho anh thất vọng, em chỉ là một cô nhi, ăn nhờ ở đậu nhà họ hàng, là một người làm thuê nghèo mạc."

Như vậy có thể hắn sẽ từ bỏ ý định: "Lần trước em trả tiền công cho anh, đó cũng là ‘ tiền lương ’mà em tiết kiệm rất lâu mới có được."

Cho nên . . . . Hắn đừng đến tìm cô nữa được không?

Cô cho rằng sau khi hắn rời khỏi cô, chỉ cần 3 đến 5 giờ không gặp lại hắn, trái tim của cô sẽ dễ chịu hơn?

Triển Dục Quảng tức giận!

Cái gì nói hắn đừng làm bộ rất thân quen với cô? Hắn cũng làm chuyện thân mật cùng với cô, sao cô còn nói hắn đừng vì tiền mà lừa gạt cô? Hắn là loại đàn ông hám tiền vô sỉ như vậy sao?

Nhưng. . . . . .

Cô nói như vậy thật ra thì cũng không sai. Dù sao hắn cũng không có cơ hội nói rõ lập thường với cô .OK! vậy hắn sẽ làm lại từ đầu.

"Nhu Nhu. . . . . ." Triển Dục Quảng nuốt buồn bực vào trong lòng, lấy bộ dáng khép nép hiếm thấy tự giới thiệu bản thân với cô. "Anh là Triển thị. . . . . ."

"Xin anh gọi em là Uông tiểu thư!" Cô rất kiên trì nói, xoay người ngẩng đầu nhìn hắn "Lời em muốn nói chỉ đến đây thôi, mong anh đừng làm phiền em nữa."

Nói xong, cô xoay người rời đi.

Nhưng vừa mới đi được hai bước thì lại xoay người, hơi kỳ vọng thông báo."Chuyện đó. . . . . . Nếu như anh thật thích


XtGem Forum catalog