
một tiếng, giải thích nói, “wei
jia mo trong tiếng Miêu có nghĩa là ta yêu ngươi, chan ra k hun trong
tiếng Thái cũng có nghĩa là ta yêu ngươi, hai câu này hình như là ngươi
nói cho bổn vương nghe trước…”
“…” Cổ Tiếu Tiếu nhất thời thu hồi trạng thái điên loạn,
nàng kinh hô một tiếng che đôi môi, nguyên lai Tây Bằng Đinh Luân là tỏ tình
với mình a? Nguyên lai Tĩnh Huyền Phong cũng không đổ oan Tây Bằng Đinh Luân
“Tâm mang ý xấu”, nguyên lai bọn họ trong lúc đó thật sự… Có “Gian tình” ?
Cổ Tiếu Tiếu lại kinh hô một tiếng xoay người, “Vĩnh hằng
chi tâm, ngươi có nghe nói qua?”
Nhiễm Nhượng Hà ứng thanh, “Ngươi còn biết vĩnh hằng chi
tâm? Vòng cổ kia đại biểu cho tình yêu trung trinh không thay đổi”
“A? !” Cổ Tiếu Tiếu mê mang, nàng chính là cảm thấy bảo
thạch kia vô giá, nàng sợ Tĩnh Huyền Phong cướp mất đồ quý, còn vụng trộm
giao cho quân sư bảo quản, còn có lão rùa thần, đều ở chỗ của quân sư… Thật
không nghĩ tới a, nếu đã có ý nghĩa này, nàng phải đem vòng cổ trả lại
cho Tây Bằng Đinh Luân, nếu không Tĩnh Huyền Phong còn không đem Tây Long Quốc
xan thành cỏ dại.
“Vĩnh hằng chi tâm, sẽ không ở trong tay ngươi đi?”
“Không không không! Ta chỉ là hỏi một chút…” Cổ Tiếu Tiếu
kích động chột dạ mạnh mẽ lắc đầu, nàng trái lo phải nghĩ như thế nào cũng
không ngời Tây Bằng Đinh Luân lại có tâm tư vậy.
Nhiễm Nhượng Hà nhìn chăm chú biểu tình quái gở thay đổi
liên tục của nàng, chìn phần mười cũng đoán ra nguyên nhân trong đó,
nàng khẳng định là không ngờ bản mình sẽ có mị lực lớn như vậy, thế nhưng hấp
dẫn được tên Tây Bằng Đinh Luân trầm mặc ít lời kia, bất quá, nhìn từ góc độ
nào đó, Trấn Nam Vương phi quả thật có chút khác hẳn với người thường, ít nhất
về phương diện chẩn đoán bệnh tình này, quả thật làm hắn giật mình không nhỏ.
“Bổn vương cùng Tây Bằng Đinh Luân là bằng hữu “
“A? !” Cổ Tiếu Tiếu giật mình hét to, “Ngươi sẽ không
ném ta qua Tây Long Quốc đi?”
“Nguyên bản có ý này, nhưng phải đợi ngươi chữa khỏi bệnh
cho bổn vương rồi mới quyết định, bổn vương tâm tình tốt lắm, có lẽ nếu cao
hứng sẽ thả ngươi…”
“Không thành vấn đề! Tục ngữ nói, chậm mà chắc, ta đã
nhận thì sẽ cam đoan, tỉ mỉ giúp ngươi chữa bệnh!” Cổ Tiếu Tiếu vỗ vỗ ngực
cam đoan, tuy rằng biết có người thích mình thực vui vẻ, Tây Bằng Đinh Luân
cũng thực sự ôn nhu, nhưng trong lòng nàng chỉ có một Tĩnh Huyền Phong cầm thú
không bằng, nàng lắc lắc đầu chấp nhận sự thực, nàng quả thật có khuynh
hướng tự ngược a.
Buổi trưa hôm sau, Nhiễm Nhượng Hà lúc này mới mơ
màng tỉnh lại, hắn nghiêng đầu nhìn về phía giường Cổ Tiếu Tiếu đang nằm,
nàng hiển nhiên ngủ không thoải mái, nhưng có vẻ ngủ rất say, Nhiễm
Nhượng Hà không khỏi dương môi cười, cư nhiên còn có thể ngủ được.
Sau giữa trưa ánh nắng chiếu lên làn da trắng nõn,
Nhiễm Nhượng Hà tò mò sờ sờ cánh tay nàng, làn da non nớt giống như của hài
đồng, vì sao phơi nắng lại không đen không bỏng rát a? … Hắn âm thầm quyết định,
ngày mai sẽ đem nàng đặt ở dưới ánh mặt trời phơi nắng. (ca đang chơi búp
bê ak?)
Cổ Tiếu Tiếu mơ mơ màng màng xoay người, nhất thời “Phù
phù” một tiếng ngã nhào xuống đất, Nhiễm Nhượng Hà nghĩ nàng nhất định
tình lại, nhưng không ngờ Cổ Tiếu Tiếu cư nhiên vẫn ôm chăn ngủ tiếp…
Kỳ thật, nàng tối hôm qua trắng đêm không ngủ phân tích một chút nguyên nhân
Tây Bằng Đinh Luân đối nàng hữu tình, nhưng nghĩ nát óc cũng không hiểu
được, tự nhiên làm nàng lãng phí tài nguyên trí não vốn không có
nhiều.
“Quốc vương, quân Hán đưa tới một phong mật hàm” thị vệ tất
cung tất kính trình lên.
Nhiễm Nhượng Hà khóe miệng chợt tắt tiếp nhận thư… Sau
khi lướt qua thư, ánh mắt tò mò lại kìm lòng không đậu dừng ở trên người Cổ
Tiếu Tiếu, nữ nhân này thực sự có chỗ nào hơn người thường sao? Cư nhiên
làm hai nam nhân nổi tiếng giống như bị ma quỷ ám ảnh không tiếc hy sinh sinh
tính mệnh cứu giúp? Hắn thật là có chút khó có thể tin .
Suy nghĩ còn chưa dừng lại, một thị vệ khác đã đi vào trong
điện, “Quốc vương Tây Long quốc giá lâm, giờ đang ở phòng tiếp khách chờ ngài
“
“Bổn vương tức khắc đi qua” Nhiễm Nhượng Hà nhẹ thở dài,
Tây Bằng Đinh Luân tin tức thực linh thông, việc này nhất định là vì người
hắn yêu mà đến.
Thị nữ giúp Nhiễm Nhượng Hà đổi hảo quần áo, hắn đi
được vài bước lại nhìn về phía Cổ Tiếu Tiếu vẫn còn đang mê man, liền
qua ngồi xổm xuống, trong thần sắc mang theo vài phần xem kịch vui lay lay
nàng, “Cổ Tiểu Tiểu, tình nhân ngươi đến đây, có muốn cùng bổn vương đi
gặp không?”
Cổ Tiếu Tiếu xoa xoa nước miếng bên khóe miệng, mơ hồ
nói, “Tĩnh Huyền Phong tới đón ta sao? …”
Nhiễm Nhượng Hà hai tay hoàn ngực nói, “Trong lòng ngươi
chỉ có một mình Tĩnh Huyền Phong thôi sao? Lời này nếu để cho Tây Bằng Đinh
Luân nghe được sẽ chịu nhiều thương tâm a”
“Tây Bằng Đinh Luân đến đây? ! ——”