
i gió đẩy ngực hắn ra… Nhiễm Nhượng Hà giật mình, giờ mới phát hiện
tư thế chính mình có chút không ổn, hắn liền xoay người đem áp nàng ngã xuống
đất mặt, cúi đầu dán tại tai nàng thản nhiên nói, “Vậy loại tư thế này
thì sao?”
Cổ Tiếu Tiếu ở trong lòng thầm rưở một trăm lần, “Uy !
Ta vừa cứu ngươi, ngươi cứ như vậy đối đãi với ân nhân cứu mạng a?”
Nhiễm Nhượng Hà không thèm phủ nhận nhún nhún vai, “Ở Bắc
Duyên quốc, cách đối đãi tốt nhất với nữ nhân là để nàng trở thành
người của ta, nga, Trấn Nam Vương phi cũng không cần cẩm y ngọc thực, nhưng bổn
vương năng lực có hạn, vì báo đáp Trấn Nam Vương phi, chỉ có thể lấy thân
đền đáp”
“…” Còn có chỗ nào biến thái hơn nữa hay không? !
“Không cần khách khí như vậy, tâm ý của ngươi ta nhận, ha
ha…” Cổ Tiếu Tiếu cảm thấy hắn lòng bàn tay ấm áp kề sát ở bên hông chính
mình, mà quần áo Bắc Duyên quốc lại vốn có nhiều chỗ hở hang!
Nhiễm Nhượng Hà thấy nàng thần sắc kích động, tiếp tục
trêu chọc nói, “Bổn vương cũng không ghét bỏ ngươi đã gả cho người khác,
ngươi cũng đừng ra vẻ rụt rè …” Lời còn chưa dứt, Nhiễm Nhượng Hà cúi đầu
định hôn lên môi của nàng, chỉ thấy Cổ Tiếu Tiếu vội vàng che cái miệng của
hắn, thất kinh nói, “Van cầu ngươi ghét bỏ ta đi! Lại nói đến ta còn ghét bỏ
chính mình, ta vừa không có dáng người vừa không có diện mạo lại còn là
tàn hoa bại liễu —— “
“…” Nhiễm Nhượng Hà thất thanh cười khẽ, chưa bao giờ
nghe qua có nữ nhân tự hạ thấp giá trị con người mình như vậy, hắn đương nhiên
sẽ không chạm vào nữ nhân này, dù sao cũng là nữ nhân Tây Bằng Đinh Luân yêu
thích, bọn họ về mặt tình cảm vẫn là bằng hữu.
Cổ Tiếu Tiếu mò mẫm bên cạnh cọ cọ, cảm giác Nhiễm
Nhượng Hà vẫn chưa ngăn cản, nàng lén lút bò qua tay hắn, nhưng đi được
vài bước lại bị một cỗ đại lực bắt lấy cổ chân kéo về phía sau, Cổ Tiếu Tiếu
quỳ rạp trên mặt đất, nhất thời vươn “Miêu trảo” bám ở trên nền, hô to, “Ta
giúp ngươi chữa bệnh là được rồi đi? ! Chỉ cần ngươi cách xa ta ra một chút! ——
“
Nhiễm Nhượng Hà không thèm đáp lại kéo cổ chân nàng tới
bên cạnh mình, hắn chẳng qua là muốn giúp nàng cởi xiềng chân, làm gì kích
động như vậy?
Nhiễm Nhượng Hà thuận miệng còn dùng một câu châm chọc
“Nhát gan sợ phiền phức bổn nữ nhân” bằng Miêu ngữ, rồi mới buông lỏng hai
chân của nàng ra… Cổ Tiếu Tiếu nhất thời lùi về chân tường ngồi, khó chịu
nói, “Ngươi khẳng định là đang mắng ta! Đừng tưởng rằng chỉ có mình ngươi
biết ngoại ngữ a, nếu muốn ta sẽ nói một ngụm tiếng Anh Luân Đôn lưu loát
chính tông cho ngươi nghe, trăm ngàn lần đừng ép ta! —— “
Nhiễm Nhượng Hà ngẩn ra, nói thẳng, “Lợi hại, cư nhiên
nhìn thấu tâm ý bổn vương, a “
Cổ Tiếu Tiếu kiêu ngạo hừ một cái, “Nội tâm nhỏ
nhen xấu xa ai mà không biết? Ta thường xuyên ở sau lưng người khác làm loại
hành động không hợp pháp này, hơn nữa ta cũng biết nói một hai câu Miêu ngữ
của các ngươi a, khụ khụ…” Cổ Tiếu Tiếu nhớ tới mấy lời “Thô tục” (khổ,
tỏ tình mà bị coi là thô tục) mà Tây Bằng Đinh Luân nói với nàng trước
khi chia tay, liền tặc tặc cười, hắng giọng nói, “Thịt… Giáp… Mô… Sáp, khoa,
đánh, ngộn! Đúng hay không? ——
Nhiễm Nhượng Hà khóe miệng cứng đờ, không khỏi cao thấp
đánh giá Cổ Tiếu Tiếu một phen, cũng không chắc chắn nói, “Ngươi muốn
nói: wei jia mo? … chan ra k hun? …”
“Không sai biệt lắm đi, hoàn giáp mô, thịt giáp mô còn không
phải đều giống nhau, ta lợi hại không? Hắc hắc…” Cổ Tiếu Tiếu nghe thanh âm
trầm thấp của hắn, hình nhưng có chút giật mình khi bị mắng bằng chính ngôn
ngữ của mình, oa ha ha, sướng——
“Ta yêu ngươi “
“…” Cổ Tiếu Tiếu nháy mắt hóa đá, “Đại ca! Ngươi không cần
trực tiếp đi như vậy? Yêu là chỉ cần để ở trong lòng thôi!”
Nhiễm Nhượng Hà không cho là đúng cười, ngồi xổm bên người
nàng, cố ý kéo dài nói, “Thực sự, ta rất yêu ngươi “
Cổ Tiếu Tiếu hai tay che mặt, thật quá ngượng ngùng
nha, lần đầu tiên có nam nhân bày tỏ công khai như vậy, một lần đã đành còn
nói tới tận hai lần, người ta rất xấu hổ a… Hắc hắc… Nếu ba chữ “Ta yêu
ngươi” là từ miệng Tĩnh Huyền Phong nói ra, nàng có thể bị phun máu mũi hay
không a? A a uy … Hảo muốn nghe hảo muốn nghe… (ta ngất =))~)
Nhiễm Nhượng Hà thấy nàng bụm mặt cười đến bả vai cũng
run run, “Ngươi là đang hưng phấn chuyện gì, không bằng chia xẻ một chút ” (ca
hóng thế)
Cổ Tiếu Tiếu xấu hổ không được tự nhiên xoay mặt vào
góc tường, vuốt ve làn váy, mân mím môi “Ngại ngùng” trả lời, “Tuy rằng ta
không thích ngươi, thậm chí còn thấy ngươi thực phiền, nhưng ba chữ ‘Ta yêu
ngươi’ này nghe qua thực là làm cho người ta kích động, hắc hắc, ngươi đừng để
ý ta, ta đang hưởng thụ…”
“…” Nhiễm Nhượng Hà dở khóc dở cười hừ nhẹ, xem ra Trấn
Nam Vương phi vẫn là thật sự non nớt, cư nhiên nghe có ba chữ này cũng có thể
hưng phấn thành như vậy, hắn không khỏi vội ho