XtGem Forum catalog
Tình Yêu Bá Đạo: Triền Miên Với Đệ Nhất Phu Nhân

Tình Yêu Bá Đạo: Triền Miên Với Đệ Nhất Phu Nhân

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 325691

Bình chọn: 7.5.00/10/569 lượt.

không khí, coi như không biết!”

"Vớ vẩn.” Mời các bạn sang web Doc Truyen . o r g đọc nhé

"Chuyện này cứ quyết định vậy đi, hay là em đổi ý không muốn đi học?" Mộ Dung Kiệt giả vờ nghiêm túc, không cho cô cơ hội tứ chối, anh phát hiện, anh càng nhường nhịn cô càng lấn lướt làm tới.

Ngải Tuyết thấy Mộ Dung Kiệt biến sắc, muốn phản kháng đành nhẫn nhịn nuốt xuống bụng"Được được em đồng ý, bất quá có việc nặng sẽ gọi cô ấy làm thay, nhưng cô ấy phải nghe theo em, chỉ phục tùng một mình em!”

Mộ Dung Kiệt thấy rõ một bụng xấu xa của Ngải Tuyết cũng biết cô muốn làm gì"Được, chỉ cần không quá phận, anh liền không quản!”

Ngải Tuyết chợt nhảy lên hôn anh cái"Kiệt, em phát hiện càng ngày em càng yêu anh!”

Mộ Dung Kiệt bị cô chủ động bất ngờ như vậy, sững sờ một lúc lâu khôi phục lại tinh thần, ôm lấy cô gấp gáp chạy lên giường.

"Này, anh muốn làm gì?”

"Không làm gì cả, với lại sáng sớm vận động một chút rèn luyện cho thân thể.”

"Sắc lang, bại hoại.”

"Anh chỉ bại hoại với một mình em, bằng không anh đi tìm người phụ nữ khác?”

"Anh dám! ! ! Em ngay tức khắc bỏ anh.”

"Ưm ưm”

Buổi chiều, Ngải Tuyết hẹn Giản Mộng ở quán cà phê, hai người xa cách bấy lâu nay vừa gặp như gặp được thần tượng, ca hát nhảy múa giữa chốn đông người, Giản Mộng đánh vào vai cô không thương tiếc, tức giận trách mắng"Xú nha đầu, chạy một mạch mấy năm liền, bạch vô âm tín, cậu còn nhớ tới tớ không vậy?” Ngải Tuyết kìm nén sự xúc động, đánh cô lại một cái"Cậu nói hay quá, ban đầu nếu cậu chịu giúp tớ một tay, tớ cũng không mất trí nhớ đi mấy năm liền như vậy!”

Giản Mộng kinh ngạc không nhẹ"Tiểu Tuyết, cậu mất trí nhớ? Cậu đã xảy ra chuyện gì?” Không phải trong tiểu thuyết mới có tình tiết đó sao.

"Chuyện gì đâu, tớ bị ông cụ đưa ra nước ngoài, trời ơi, nói chung là xảy ra rất nhiều chuyện, tớ từng mất trí nhớ, cho nên mới không có liên lạc với cậu, còn cậu nữa, lúc đầu cậu đồng ý giúp tớ sao một chút tin tức cũng không có!”

Giản Mộng xấu hổ cúi đầu, ngượng ngùng nói "Ngày đó sau khi trở về tớ liền nói chuyện của cậu cho cha mẹ nghe, nào ngờ bọn họ chẳng những không giúp tớ, còn nhốt tớ ở trong nhà một thời gian, xin lỗi cậu!”

"Không có gì cả..., hai chúng ta còn cần đến câu xin lỗi đó sao?”

"Ờ mà nè, kế tiếp như thế nào?" Giản Mộng rất hiếu kỳ.

"Sau đó, Kiệt tìm được tớ, giúp tớ khôi phục trí nhớ! Chuyện này rất phức tạp, tớ nói một hồi cũng muốn nhức đầu, sau này có thời gian tớ từ từ nói cho cậu nghe, hôm nay tớ muốn báo tin vui cho cậu biết, ngay mai tớ được đi học, đi học đại học đấy!”

Giản Mộng trợn to hai mắt"Cậu tới tuổi này rồi còn đi học? Tiểu Tuyết mọt sách!” Trêu ghẹo Ngải Tuyết.

"Trời ơi, tớ đi học không phải cậu không biết, thực ra tớ muốn tìm thầy giáo đẹp trai, (*^__^*) hì hì!”

"Được rồi, dù sao cậu học giỏi, đầu óc thông minh, không giống tớ!" Giản Mộng tự giễu chu mỏ.

"Ai biết được, óc cậu có phải ngốc thật hay là giả bộ kém thông minh?" Ngải Tuyết không chịu thua trêu chọc lại.

"Ha, Xú nha đầu, mấy năm không gặp, miệng mồm càng lém lỉnh?” Vừa nói vừa thọt cù lét Ngải Tuyết làm cô cười đến chảy nước mắt!

Trong bóng tối, khóe miệng Lãnh Băng khẽ co giật, đúng là trời sinh thiếu phu nhân rất hạnh phúc, không phiền não gì cả!

Cầm điện thoại gọi báo cáo nhất cử nhật động của cô cho Mộ Dung Kiệt, nhìn dáng vẻ lạnh lùng của anh nhưng thực chất rất quan tâm thiếu phu nhân!!! còn nhiều truyện mới tại Doc Truyen . o r g

Ngày hôm sau, Ngải Tuyết dậy thật sớm, cô rất nôn nao nên tối hôm qua căn bản không ngủ được, nhìn Kiệt ngủ say liền giở trò đùa nghịch ngợm . Cầm bút lông lên vẽ đầy mặt anh.

‘Tôi là sắc ma’ ha ha, Ngải Tuyết nhìn tác phẩm của mình cười muốn rách quai hàm, nằm ở trên người anh lộn xộn, nhưng vẫn không dám đánh thức anh.

Mộ Dung Kiệt chậm rãi mở mắt ra, nhìn Ngải Tuyết cười lăn cười lộn không khỏi cau mày"Nha đầu ngốc!” "Hả, cái gì?"

"Không tệ, ngủ một đêm thức dậy trên mặt liền có chữ, nhưng anh muốn xem chữ ‘tử’ viết như thế nào?"

Ngải Tuyết kinh hãi, lật đật xuống giường xả khăn lau mặt cho anh, nhưng mực chẳng những không bay còn dính đầy làm mặt anh thêm lem luốt!!!

"Này, con mèo ngốc, gương mặt điển trai của anh bị em biến thành cài dạng này?" Đôi con ngươi tràn đầy lửa giận, thật là khó nhìn mà!

"Em biết sai rồi, tuy nhiên nhìn anh vẫn còn đẹp trai lắm!"Ngải Tuyết khoa trương làm trò giơ hai ngón cái lên, thận trọng nhìn sắc mặt anh.

Kiệt bật cười "Tất nhiên, nếu không có khuôn mặt hoàn mỹ này, làm sao mê hoặc được con mèo như em nhìn đến chảy nước miếng luôn kìa?"

Ngải Tuyết giật mình hơi chột dạ lập tức đưa tay sờ miệng"Xạo, có chảy đâu?"

Lợi dụng thời cơ, Kiệt nhanh tay cầm bút lông chạy tới trước mặt Ngải Tuyết vẽ bùa vẽ chú trên đó, Ngải Tuyết bị vẽ quyết không chịu trận chạy trốn khắp phòng.

"Nha đầu ngốc, mau chịu phạt” Ngải Tuyết che kín mặt, nhẹ giọng xin tha"Đừng vẽ mà, vẽ lên rất khó coi, em biết lỗi rồi, sau này không dám tái phạm nữa.”

"KHÔNG, anh đây có thể lượng tình không vẽ chữ, chỉ vẽ hoa có được không?Nếu có khó coi anh vẫn rộng lòng không ghét bỏ em, miễn c