Polaroid
Tình Yêu Bá Đạo Của Tổng Giám Đốc Hắc Bang

Tình Yêu Bá Đạo Của Tổng Giám Đốc Hắc Bang

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 327082

Bình chọn: 9.5.00/10/708 lượt.

thanh ống thép trong tay xuống cố định, cách đám Lăng Diệp tầm

tám mét. Một đầu óng thép bám chặt vào trần nhà, một đầu bám chặt trên

mặt đất. Hai ống thép được đặt cách nhau một mét.

Người đàn ông trung niên nói với một nhân viên phục vụ trong số đó:

"Mang tất cả đồ tráng miệng đặt đầy cái bàn này."

Nhân viên phục vụ mỉm cười đáp:

"Vâng, xin ngài chờ một chút " Rồi đóng cửa cùng người phục vụ vào cùng rời đi.

Khóe miệng Úc Hàn Yên khẽ kéo ra rất khó nhìn thấy. Cô chỉ nhìn món tráng

miệng một chút thôi, có cần khoa trương đến như thế không? Tuy là để lấy lòng người đàn ông của cô, thì cũng đâu cần phải rõ ràng như vậy chứ.

"Tiểu Vũ xin dâng lên một điệu nhảy." Cô gái đứng bên cạnh ống thép lên

tiếng, giọng nói ngọt ngào, lả lướt, khiến lòng người trở nên mềm yếu.

Cô ta vừa nói xong, đột nhiên ở chỗ cách đám Úc Hàn Yên khoảng năm mét,

hiện lên một tấm màn nước rộng rãi, một bản nhạc chầm chậm, đong đưa

vang lên.

Không thể không nói, người thiết kế rất đặc sắc. Ánh

đèn màu trắng chiếu từ trên chiếu xuống dưới, thẳng vào gốc chiếc cột

sắt, lan rộng ra xung quanh tầm một mét, còn những vị trí khác trong

phòng đều bị ánh sáng lờ mờ bao phủ. Cái tối tăm xuyên thẳng qua những

giọt nước, làm cho những giọt nước trở nên vô cùng lóng lánh, trong

suốt. Dưới sự trợ giúp của tấm màn nước, người biểu diễn có vẻ như ẩn

như hiện, tạo nên một vẻ đẹp huyền ảo. Cô gái đứng bên cạnh

một ống thép, theo sự cuốn hút của giai điệu, đôi tay tao nhã từ từ đưa

lên, vuốt ve ống thép lạnh lẽo giống như vuốt ve một người tình. Tiếp đó chiếc chân trái thon dài, cân xứng đang ở điểm thấp nhất của ống thép

di chuyển từng chút, từng chút một lên điểm cao nhất của ống thép. Dưới

chiếc váy ngắn màu đen, chiếc quần lót ren đen bị lộ ra ngoài.

Đột nhiên, chân trái của cô gái quấn lấy ống thép, cả người mượn lực ở mắt

cá chân, chổng ngược lên. Dưới ánh đèn, đôi chân trắng nõn trong suốt

cùng bộ ngực nhô ra của cô ta thật sống động, có một loại khiêu khích mê người.

Một vũ công giỏi khi khiêu vũ nhất định sẽ phải dùng biểu cảm của khuôn mặt. Cô gái này múa rất đẹp. Không phải chỉ vì cơ thể của cô ta mềm mại có sức, động tác thành thạo, mà hơn cả là vì biểu cảm

trên khuôn mặt cô ta không hề có chút gượng ép nào, hoàn toàn tự nhiên,

giống như đại danh từ đã dành cho cô ta – đẹp đẽ, quyến rũ cùng khêu

gợi.

Đều là phụ nữ, dục vọng của Úc Hàn Yên cũng rục rịch ngóc

đầu dậy. Cô len lén liếc sang phía Lăng Diệp đang trò chuyện

với người đàn ông trung niên, thấy anh thậm chí một cái liếc mắt nhìn cô gái đang múa cũng không có, trong lòng cô không ngừng nhảy nhót, vui

mừng.

Thử hỏi có người phụ nữ nào lại thích người đàn ông của mình nhìn người phụ nữ khác không?

Để nghiệm chứng cho suy đoán của mình, cô kéo kéo vạt áo Lăng Diệp, áp sát vào tai anh, nhỏ giọng nói:

"Khó có được một màn biểu diễn đặc sắc như thế. Anh nên xem một chút nha."

Mày Lăng Diệp nhíu nhíu không lộ ra. Anh xoay đầu đối diện với đôi mắt to

đang chớp chớp của Úc Hàn Yên, nuốt lời cự tuyệt sắp bật ra ngoài vào,

đáp:

"Được." Anh dựa người vào ghế sofa, hai chân vắt chéo lên

nhau, một tay cầm ly rượu đỏ, một tay đặt lên trên đùi, đem tầm mắt đặt

lên trên cơ thể đang ưỡn ẹo phía trước.

Người đàn ông trung niên

thấy thế cười cười. Xem ra cái tin đồn Liệt Diễm không gần phụ nữ đúng

là chẳng có chút chân thật nào. Hắn bỏ qua sự tập trung cho cuộc nói

chuyện lúc nãy, cũng đặt lực chú ý lên trên người Tiểu Vũ.

Không

tới hai mươi giây, trong đôi mắt ti hí kia đã tràn đầy lửa dục. Hắc

ngoắc một tên hộ vệ tới gần, nói thầm mấy câu vài tai đối phương.

Úc Hàn Yên nhếch môi khinh thường, xem ra câu nói ‘đàn ông đều là động vật nửa dưới’ vẫn có lý. Cô dựa người vào ngực Lăng Diệp, cúi đầu nhìn chằm chằm vào một nơi nào đó trên người anh.

Ở nơi đó Úc Hàn Yên

không nhìn thấy gì. Lăng Diệp thoảng qua nụ cười trong mắt. Anh nâng bàn tay đang đặt trên đùi mình lên, nhẹ nhàng khoan khoái vuốt ve mái tóc

suôn dài, mềm mại của cô.

Một phút qua đi, Úc Hàn Yên ngẩng đầu nhìn vào mắt Lăng Diệp, thấy bên trong chỉ là sự trấn tĩnh, cô ngây ngẩn cả người.

Lăng Diệp khẽ cười một tiếng, cúi đầu cắn vào chiếc tai xinh đẹp của cô, dùng giọng đầy sắc thái nói:

"Em có thấy hài lòng với thứ em nhìn thấy không? Phu nhân của anh."

Khuôn mặt nhỏ nhắn của Úc Hàn Yên đỏ bừng, kéo theo hai chiếc tai cũng đỏ ửng. Cô ngây ngốc lẩm bẩm:

"Làm sao anh biết em nhìn gì chứ?"

Lăng Diệp ôm Úc Hàn Yên đặt ngồi lên trên đùi mình, giữ chặt cô đang muốn

thoát khỏi. Anh cắn vào cái tai có chút nóng của cô, dùng giọng khêu gợi nói:

"Ánh mắt của em đã quá chuyên chú rồi."

Đôi mắt Úc Hàn Yên trừng lớn, cô xấu hổ chống lại ánh mắt mang theo ý cười cùng dục vọng của Lăng Diệp, hỏi:

"Vậy mới vừa rồi sao anh. . . . . ."

Anh ấn người đối phương xuống, để cô cảm thụ sâu sắc dục vọng của chính mình, giải thích:

"Trước đó anh cố gắng không để ý đến ánh mắt của em, đem lực chú ý tập trung ở trên người vũ công trước mặt kia."

Biết trong đầu em đang suy nghĩ gì, sao anh có thể để