Lamborghini Huracán LP 610-4 t
Tình Nhân Đến Trong Mùa Gió

Tình Nhân Đến Trong Mùa Gió

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 322052

Bình chọn: 8.5.00/10/205 lượt.

úc về quê còn nằm viện, nên tôi cắt thôi”. Vương Nam nói dối đã thành thần.

– “Vài hôm trước cậu thế nào? Sao lại ngã bệnh? Cũng không nói cho mọi người, làm cả công ty đều lo lắng”. Nàng oán giận.

– “Không phải mọi người, cả công ty chỉ có Liễu Dược Dược lo lắng thôi”. Đồng nghiệp khác bắt đầu nói chen vào.

– “Không biết phải nói sao nữa. Đột nhiên tôi phát sốt, điện thoại cũng

không nhớ phải mang theo, nên không kịp chào hỏi mọi người”. Vương Nam tiếp tục xạo xự.

– “Mất điện thoại rồi? Ai nha, sao lại như vậy?”. Đồng nghiệp than tiếc giùm cậu.

– “Tôi đến phòng giám đốc xin lỗi một chuyến đã”. Lúc này, Vương Nam mới thoát khỏi lời truy vấn của mọi người trong công ty.

Lúc Vương Nam quay trở lại phòng làm việc, Liễu Dược Dược liền tiến đến.

– “Vương Nam, cậu cắt tóc ngắn thực sự rất đẹp. Nhìn rất nam tính”. Nàng là thực lòng khen ngợi hình ảnh mới của cậu.

– “Tôi khi nào lại không nam tính?”. Vương Nam vui đùa.

– “Cậu, cậu… Cậu không còn liên lạc với Lí Trọng?”. Liễu Dược Dược do dự.

– “Không có việc gì thì liên lạc làm gì?”. Vương Nam giả vờ muốn chuyên tâm làm việc.

– “Mấy hôm trước chị Từ có tìm cậu. Nhưng tôi nói cậu đang nằm viện rồi”.

– “Nga, chị ấy còn hỏi thêm gì không?”.

– “Không, chỉ hỏi gần đây cậu có bận gì không? Lúc gọi điện cho cậu thì lại không liên lạc được”.

– “Vậy à”.

– “Ai, cậu không biết à? Vài hôm trước hình như Lí Trọng và chị Từ cãi nhau rất to. Không biết bây giờ ra sao rồi”.

– “Cậu nhiều chuyện nhỉ? Quan tâm mấy chuyện đó làm gì?”. Vương Nam thực sự không nguyện ý nghe đến tên Lí Trọng.

– “Vương Nam, cậu thực sự không muốn làm bạn với Lí Trọng nữa?”. Liễu Dược Dược nghiêm túc hỏi.

– “Chuyện đó nói sau đi”. Vương Nam trả lời lấy lệ.

– “Nếu không hôm nào mọi người lại cùng nhau ăn cơm đi. Lâu rồi tôi cũng chưa gặp mọi người”. Liễu Dược Dược muốn rèn sắt khi còn nóng.

– “Được rồi, cậu có phiền hay không? Làm việc thôi”. Vương Nam thẳng thừng chấm dứt cuộc đối thoại. Chẳng qua tâm trạng

thoải mái lúc đầu ngày biến mất không tung tích. Lí Trọng, Lí Trọng, tại sao đến bây giờ, tên gọi này vẫn khiến lòng cậu căng thẳng?! Lí Trọng

có lẽ cũng sắp cử hành hôn lễ rồi? Vừa nghĩ đến đây, Vương Nam dùng sức

lắc đầu, với hi vọng sẽ ném anh ra khỏi tâm trí mình. Nhưng cậu có chết

cũng không biết rằng, trong mười ngày mình không ở thành phố, Lí Trọng

đã thẳng thắn nói cho Từ Đan Lôi tất cả mọi chuyện.

Lúc Vương Nam còn vũng vẫy trong đau khổ, Lí Trọng cũng không hạnh phúc gì hơn.

Sau khi Từ Đan Lôi rời đi, Lí Trọng cầm phong thư nàng để lại, bần

thần thật lâu. Người yêu 8 năm của mình, lại dùng cách này để giã biệt,

tuyệt nhiên không phải là chuyện khiến anh có thể thoải mái. Vài năm gần đây, kì thực Lí Trọng đã không còn cảm giác tình nhân với nàng. Nàng

giống như một người thân trong gia đình hơn. Lúc Vương Nam xuất hiện, Lí Trọng mới cảm giác được thế nào là yêu. Vương Nam khiến anh cảm thụ thế nào là hạnh phúc, còn Từ Đan Lôi lại cho anh biết thế nào là trách

nhiệm. Lúc Lí Trọng vui dương chuẩn bị gánh trách nhiệm, thì lại lỡ lời

làm tổn thương mọi người.

Vết thương đã thành hình, cũng không thể vãn hồi. Lí Trọng chỉ có thể tự mình lặng lẽ thừa nhận hết thảy. Anh

cũng không gọi điện cho Vương Nam.

Đã có lúc, ca sĩ Ngả Kính còn

ca “1997, mau đến đi”. Năm 1997, nói đến là đã đến. Hơn nữa còn đến

nhanh hơn tưởng tượng của mọi người. Một năm đó, Vương Nam có chút hỗn

loạn. Cậu chia tay Lí Trọng, Lí Trọng chia tay Từ Đan Lôi. Cuối năm đó,

cậu lại còn thôi việc. Rất nhiều chuyện đã xảy ra, khiến người ta không

khỏi bất ngờ mà cảm thán.

Đến đầu mùa đông năm ấy, Vương Nam mới biết tin Lí Trọng chia tay Từ Đan Lôi.

Ngày đó, Liễu Dược Dược còn mang theo khuôn mặt kinh ngạc hỏi Vương Nam: “Cậu biết không? Lí Trọng và chị Từ chia tay rồi!”. Vương Nam bất ngờ, tim còn có cảm giác ngừng đập, nhưng vẫn cố ra vẻ bình tĩnh hỏi: “Cậu nghe ai nói? Sao bọn họ lại chia tay?”.

– “Không ai nói, nhưng đến giờ vẫn chưa kết hôn? Thực sự rất kì quái”. Liễu Dược Dược mơ hồ trả lời.

– “Rốt cuộc là cậu nghe ai nói? Là sự thực sao?”. Vương Nam sốt ruột.

– “Cậu bình tĩnh nghe tôi kể a. Hôm nay tôi gặp chị Từ, hỏi nàng lúc nào

kết hôn. Nàng nói chia tay rồi. Tôi cũng không phải không biết xấu hổ mà truy hỏi, chỉ có thể an ủi vài câu. Chị Từ cũng không nói gì thêm”.

– “Vậy sao? Thế thì là thật rồi”. Vương Nam đăm chiêu.

– “Được rồi, chị Từ còn hỏi thăm cậu nữa, hỏi cậu đến giờ vẫn không liên lạc gì với Lí Trọng sao?”.

– “Rồi cậu nói thế nào?”.

– “Tôi nói cũng không rõ lắm, nhưng có vẻ gần đây hai người không gặp nhau nữa”.

– “Bọn họ chia tay khi nào? Sao lại thành thế a?”. Vương Nam thực sự muốn biết lý do.

– “Cũng vài tháng rồi. Chị Từ cũng không nói rõ, có vẻ chị ấy không muốn nói cho tôi biết”.

Vương Nam không nói gì, cậu còn đang mơ hồ không hiểu gì. Sao lại như vậy?! Lí Trọng chia tay Từ Đan Lôi.

– “Lí Trọng cũng thật là quá đáng, tôi cảm thấy chị Từ thật đáng thương,

sao anh ta có thể làm vậy? Yêu nhau đã nhiều năm, lại còn sắp kết hôn

thì chia tay. Nế