Duck hunt
Tình Đầu Cấm Kỵ

Tình Đầu Cấm Kỵ

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 322565

Bình chọn: 7.00/10/256 lượt.

của anh. “Anh…”

Triệu Trạch Duệ vội vàng lau nước mắt cho cô. “Đều là lỗi của anh, là anh

nghi ngờ tình cảm của em, hiện tại anh đã hiểu rõ, tình cảm em dành cho

anh tuyệt đối không ít, em đã dùng cách của riêng em để nói cho anh biết chuyện này.” Tay anh di chuyển đến bụng cô, chạm vào sinh mệnh trong

bụng của cô.

Nếu cô không yêu anh, sẽ không có chuyện cô giữ lại đứa bé này. Anh cảm kích nhìn cô.

Anh thật sự hiểu sao? Nhưng anh nghĩ chỉ với những câu nói này là có thể

xóa bỏ chuyện lúc trước sao? Có rất nhiều khó khăn, vì điều đó cô đã

chảy bao nhiêu nước mắt anh có biết không? Nếu không phải vì đứa bé này, cô sẽ không thể tỉnh táo được đến bây giờ, mà vấn trầm mê trong thế

giới ngụy trang của chính mình.

“Nhưng em cũng nói rồi, em đã

không yêu anh.” Cô đẩy tay anh ra. “Em giữ lại đứa bé này chỉ vì em là

mẹ, không phải vì bất kỳ ai, em không nói dối anh, anh cũng không đáng

giá để em phải hy sinh nhiều như vậy.”

Bắt đầy từ ngày anh nói

không yêu cô, cô cũng không biết suy nghĩ chân thật trong lòng anh, hiện tại cô càng không xác định được, trong lời nói của anh là vì muốn giữ

cô lại hay chỉ vì đứa bé mà thôi.

Cô sợ bị anh gạt, càng sợ vì anh chưa bao giờ nói yêu cô.

Thật sự không yêu sao? Triệu Trạch Duệ cau mày nhìn cô, ánh mắt không hiểu,

tại sao cô lại có thể dễ dàng nói không yêu, hơn nữa cô còn nói anh

không đáng giá để cô làm vậy, chẳng lẽ tình cảm của cô thật sự biến mất

nhanh như vậy sao?

“Anh không tin! Ánh mắt em rõ ràng vô cùng đau khổ, sao có thể nói không yêu.” Triệu Trạch Duệ cảm thấy cô đang gạt

mình, suy nghĩ của cô rất dễ bị người khác nhìn thấu, nhưng không hiểu

vì sao lần này điều cô nói lại khiến anh cảm thấy sợ, thấy lo lắng.

Diệp Hiểu hàm rưng rưng nói: “Anh chỉ biết hỏi em có yêu hay không, anh thì

sao? Anh yêu sao? Anh không yêu em, tại sao lại muốn em yêu anh?”

Triệu Trạch Duệ nhìn chằm chằm ánh mắt của cô. “Anh yêu em, anh đã yêu em từ lâu!”

Diệp Hiểu Hàm không kịp phản ứng. “Anh nói gì?”

“Anh nói anh yêu em, Hàm Hàm!” Tâm tư giấu kín bao lâu nay của Triệu Trạch Duệ cuối cùng cũng được nói ra.

Sao anh có thể không yêu cô, nếu như anh không yêu cô, vậy tại sao anh lại

muốn nói nhiều với cô như vậy, không yêu thì anh đã sớm rời đi!

Cô kinh ngạc nhìn anh, anh vừa nói gì? Rõ ràng anh chưa bao giờ nói yêu

cô, bây giờ lại nói anh yêu cô từ rất lâu rồi, anh có ý gì?

“Em

không hiểu, rõ ràng anh từng nói những điều này đều do em tự mình suy

nghĩ, là em yêu anh, anh chưa bao giờ nhìn vào tình cảm của em, chính

miệng anh còn thừa nhận anh không yêu em, ngay cả lúc em hỏi anh, anh

cũng im lặng, tại sao bây giờ anh lại nói những điều này?”

Diệp Hiểu hàm không tin một người lại có thể thay đổi nhanh như vậy, chẳng lẽ là vì anh biết mình mang thai sao?

Triệu Trạch Duệ biết mình làm tổn thương cô rất sâu, không thể nào chỉ mấy

câu đầu tiên đã khiến cô tha thứ cho mình, nhưng anh hi vọng cô có thể

hiểu trái tim mình.

Anh thấy cô có chút kích động, lập tức cô cố gắng giúp cô bình tĩnh lại. “Hàm Hàm, anh sẽ nói, em đừng kích động, đừng khóc.”

Cô đang rất khẩn trương, vì cô chưa từng nghe anh nói qua những lời như

vậy, có chút lo lắng cũng có chút sợ, sợ lời của anh là giờ, vừa rồi anh trêu chọc cô.

“Thật xin lỗi, trước đây anh không nên nói những

điều đó với em, nhưng nó đều là vì anh yêu em!” Triệu Trạch Duệ thật hận bản thân mình không thể cử động, cũng hận mình ngồi trên xe lăn, khiến

anh không thể ôm chặt lấy cô.

Vì yêu cô nên anh mới nói vậy có phải rất kỳ quái hay không? Anh đang lừa trẻ con sao?

“Lúc anh ở Hongkong, em không ngừng nhắn tin cho anh, lúc đó anh đã biết

mình thích em, sự xuất hiện của em khiến anh kinh ngạc, mà anh cũng

thuận theo lòng mình ở bên em, nhưng trong lòng vẫn có chút khúc mắc.”

Cô vẫn nhìn anh, muốn tìm chứng nói chứng minh anh đang nói láo, nhưng vẻ mặt anh vẫn rất chân thành.

“Vì anh sợ em không thật sự yêu anh, em cũng biết anh là cô nhi, anh sợ bị em vứt bỏ, vì sợ, nên chưa bao giờ dám thử.”

Thì ra trái tim anh bị thương nên anh mới có thể đối xử với cô như vậy,

nhưng anh đối xử với cô như vậy cũng rất không công bằng, vì anh, cô trở thành người bị vứt bỏ, chẳng lẽ cô không đau khổ sao? Diệp Hiểu Hàm

nhìn anh chằm chằm.

Triệu Trạch Duệ biết mình đối xử với cô rất

không công bằng, trong việc này, cái sai duy nhất chính là cô yêu anh,

cho nên anh mới có thể làm tổn thương cô, nhưng anh dám chắc sau này sẽ

không như vậy.

“Thật ra thì càng ngày anh càng muốn ở gần em,

nhưng cuộc gọi của ba em khiến anh cảm thấy mình thật ích kỷ, chỉ muốn

độc chiếm em, nhưng không biết người bên cạnh thì đang nhìn em nhảy vào

hố lửa, đang lo lắng cho em, cho nên ngày đó khi vừa về đến nhà, anh

liền lợi dụng Hào để cãi nhau với em, sau đó chia tay.”

Diệp Hiểu Hàm cũng biết nhất định ba mình sẽ tham dự vào chuyện này, nếu không

tại sao khiến một người vốn đang muốn bảo vệ cô lại trở nên xa lạ như

vậy.

Nhưng điều này cũng không thể trách ba cô, ông cũng không

biết cô ở cùng người nào, ông sợ cũng là điều bình thường