
ày là...
Ta Là
Một Con Rồng khoái trá dắt cô vợ vừa cưỡng hôn được đến xem một màn cưỡng hôn
khác.
Kênh
Thế Giới lại được dịp bùng nổ.
Phong
Diệp Vô Nhai và Tế Nguyệt Thanh Thanh đang diễn trò gì vậy? Trước ly hôn, sau
đó lại cưỡng hôn. Dĩ nhiên Tế Nguyệt Thanh Thanh thua là cái chắc!
Kỷ Hiểu
Nguyệt giận dữ ném gối về phía cái người đang ngồi trên ghế sô pha vui vẻ lên
mạng kia, Tề Hạo ngẩng đầu cười: “Bà xã, sau này em hết đường ly hôn rồi nhé!”
Kỷ Hiểu
Nguyệt muốn đập đầu vào tường quá, cô thề sẽ không bao giờ chơi trò này nữa!
***
Dù
người nào đó có hống hách khiến người khác tức đến phát điên nhưng không thể
phủ nhận một điều, thái độ mấy ngày nay của anh ta khá tốt.
Ví dụ,
anh ta khá là đứng đắn, trừ việc thỉnh thoảng nhìn cô mờ ám, hay thỉnh thoảng
thừa dịp cô không phòng bị, hôn trộm cô một cái, ngoài ra có thể coi như khá
quy củ.
Ví dụ,
anh ta tự mình xuống bếp, dù chỉ là nấu cháo nhưng lần đầu tiên Tề đại thiếu
gia xuống bếp vì mình, ít nhiều gì cũng thấy rất hãnh diện.
Ví dụ
anh ta tự mình dùng thảo dược đặc chế bóp chân cho Hiểu Nguyệt.
Kỷ Hiểu
Nguyệt thấy nghi ngờ động cơ của Tề Hạo, nhất là lúc Tề Hạo bóp chân cho cô,
dáng vẻ, ánh mắt chăm chú của anh khiến người ta nghi ngờ, liệu anh có phải tên
xấu xa với những chiến tích lẫy lừng trước đây không?
Hay
là... Tề Hạo thật sự thích cô?
Không
thể nào!
Tuyệt
đối không thể nào!
Tuyệt,
tuyệt, tuyệt đối không thể nào!
Kỷ Hiểu
Nguyệt giữ chặt trái tim đang đập thình thịch, cô cảnh cáo chính mình, không
thể tin cái tên biến thái này được!
Kỳ nghỉ
Tết sắp kết thúc, chân Kỷ Hiểu Nguyệt cũng sắp lành, công thức thảo dược đặc
chế quả nhiên rất có tác dụng, đó là nhờ Tề Hạo học trên Internet.
Kỷ Hiểu
Nguyệt đau khổ phát hiện ra, cô đã đón năm mới với Tề Hạo! Rõ ràng ông trời đã
không nghe thấy nguyện vọng năm mới của cô! Nếu ông trời đã không giúp cô, cô
chỉ có thể tự giúp chính mình.
Kỷ Hiểu
Nguyệt quyết định: “Tôi muốn nghỉ việc”.
Tề Hạo
hơi do dự rồi gật đầu: “Được thôi”.
Hả? Dễ
dàng vậy sao?
“Anh
cũng thấy phu nhân Tổng giám đốc mà làm phụ việc ở công ty thì chẳng hay ho
gì”.
Kỷ Hiểu
Nguyệt nổi giận: “Ai nói tôi muốn làm phu nhân Tổng giám đốc?”
“Bà xã
à, bọn mình ở chung lâu như vậy rồi mà em vẫn không chịu cho chồng em một danh
phận sao?”
Bực
thật, điên thật!
Nhưng
sau nhiều lần đọ sức thất bại, Kỷ Hiểu Nguyệt đã sớm ý thức được việc không thể
chống đối với anh ta, cô đóng “rầm” cửa lại, quyết nhắm mắt làm ngơ với tất cả.
Ngoài
cửa, Tề Hạo nói vọng vào: “Anh cho em hai sự lựa chọn. Thứ nhất, không đi làm
nữa, ở nhà làm Tề phu nhân. Thứ hai, phải đi làm, nếu không anh không dám bảo
đảm việc chúng ta sống chung sẽ không bị người ngoài biết”.
Hiểu
Nguyệt đang xem xét nên nhảy qua cửa sổ để “hy sinh vì nghĩa” hay ở lại kiên
quyết chiến đấu đến cùng thì chiếc điện thoại vốn im lặng đã lâu kêu lên ầm ĩ.
“Kỷ
Hiểu Nguyệt, nếu trong một tiếng nữa mà cậu không xuất hiện ở sân bay thì bọn
mình tuyệt giao!” Tề Tiểu Bạch vui vẻ kéo tay bạn trai đứng đợi ở sân bay nói
với Hiểu Nguyệt.
Tề Tiểu
Bạch đáng ghét lúc nào cũng thích tạo bất ngờ, nhưng lần này coi như cô nàng đã
lập được chút công lao, ít nhất cũng giúp Kỷ Hiểu Nguyệt thoát khỏi tay Tề Hạo.
“Tôi
muốn đến sân bay đón bạn”.
“Anh
đưa em đi”. Tề Hạo cũng vừa nhận được tin nhắn của em gái nên rất phối hợp.
Một giờ
sau, tại sân bay.
Để
tránh bị mọi người chú ý, Tề Hạo dừng xe xong chỉ đứng nhìn từ xa. Tề Tiểu Bạch
về nước, màn đón tiếp đúng là rất hoành tráng.
Kỷ Hiểu
Nguyệt đến, Hoa Hồ Điệp cũng đến, còn cả một đám bạn quen biết hoặc thân quen
cũng bị Tề Tiểu Bạch gọi đến sân bay.
Làm gì
vậy, dẫn bạn trai về thôi mà cũng phô trương thanh thế vậy sao?
Kỷ Hiểu
Nguyệt vừa nhìn rõ bạn trai Tề Tiểu Bạch là ai, cô nghẹn ngào không nói nên
lời.
Đông Ca
ơi, em đã đoán trước được tương lai thê thảm của anh rồi!
Quả
nhiên, trước mặt tất cả bạn bè thân quen, cô bạn nhỏ Tề Tiểu Bạch của chúng ta
đã giáng cho Đông Ca một cái bạt tai rất không nhân đạo:
“Lúc
trước bỏ trốn theo con bé kia, anh có nghĩ rồi sẽ có ngày hôm nay không? Anh
nghe đây, tôi muốn đá anh trước mặt mọi người ở đây, cho anh biết, Tề đại tiểu
thư tôi không dễ bắt nạt như vậy đâu!”
Kỷ Hiểu
Nguyệt không biết nói gì hơn.
Đông Ca
bị đánh bất ngờ đứng ngây người ra, một lúc lâu sau mới hiểu được tình cảnh của
mình lúc này. Từ xấu hổ chuyển sang giận dữ, hắn ta định lao đến bóp cổ Tiểu
Bạch, nhưng còn chưa chạm được đến người cô đã bị hai người đàn ông cao lớn lôi
đi.
Suốt
quá trình đó, Tề Tiểu Bạch không hề chớp mắt đến một cái.
Rốt
cuộc, chuyện gì đang diễn ra thế?
Thì ra
Tề Tiểu Bạch không tiếc tiền bạc, công sức chạy đến Malaysia, cô nàng đã được
chứng kiến trọn vẹn câu chuyện của Đông Ca. Sau đó, khi tình yêu, sự nghiệp của
Đông Ca đều thất bại, Tiểu Bạch xuất hiện trước mặt Đông Ca với ánh hào quang
rực rỡ.
Kế đó,
hai người quay về với nhau như trước. Đông Ca cảm thấy vô cùng xấu hổ, lại có
chút hy vọng về thân phận thực sự của Ti