
tiên đồng
đi đến gần.
Hai người bọn họ nhất
định sẽ xảy ra tranh chấp!
Vì thế ta cười nhạt về
phía Nhị Lang Thần, thuận miệng đáp, "Có thể nha!"
Mà hắn cũng ngây ngẩn cả
người, liền ngay cả Thái Thượng Lão Quân cùng với chúng tiên ở phía sau, đều
đồng thời ngây ngẩn cả người. Sư phụ cũng là mặc kệ biểu hiện kinh ngạc của
những người này, hành lễ với Thiên Quân, liền đưa tay vung lên.
Chỉ thấy tảng đá bôi máu
lúc trước bỗng nhiên hóa thành một Thanh Y tỳ nữ ở phía trước dẫn đường, sư phụ
nói đây là thị nữ trước đây từng hầu hạ ta, kiếp trước tính tình của ta rất
lạnh lùng, không thích tiếp cận với người khác, cho dù là thị nữ cũng đều có
trái tim bằng đá, trong số tiên gia cũng không có mấy người có năng lực tiến
vào Thủy Phán Cư, lúc nãy khi ta nói lời đồng ý, khiến cho mọi người cực kì
khiếp sợ.
Ta có chút mơ hồ, sư phụ
liền xòe tay ra trước mặt ta, "Thần tiên tiến vào Thủy Phán Cư, không vượt
quá năm!"
Tuy rằng đây là phủ đệ
của Thủy Dạng thượng thần, được rồi, tuy rằng đây là phủ đệ của ta kiếp trước,
nhưng ta cũng không nhớ rõ bố cục bên trong chút nào, chỉ theo thị nữ Thanh Y
đi về phía trước, xuyên qua hành lang gấp khúc, tiến vào một mảnh rừng hoa đào.
Rừng đào này ta từng thấy
đêm hôm trước, lúc đó cảm thấy hết sức mỹ lệ, lại không biết đúng là rộng lớn
như vậy, liếc mắt một cái nhìn không đến giới hạn của rừng đào, chùm hoa màu
phấn hồng trùng điệp giống như những đám mây nhiều màu sắc, trải dài đến chân
trời, gió nhẹ phất qua, cánh hoa bay đầy trời, tựa như ảo mộng.
Thị nữ Thanh Y bỗng nhiên
quay đầu nhìn ta, ta không rõ chân tướng, nàng ấy liền hái một cánh hoa đào
trên cành cây, bàn tay trắng nõn nhẹ nhàng run lên, thế nhưng xuất hiện hơn
mười tiểu tiên đồng.
Pháp thuật của thị nữ
Thanh Y kia cũng lợi hại như vậy?
Ta: "..."
Ta thực xấu hổ, chắc là
biết suy nghĩ của ta, sư phụ đưa tay chỉ vào mấy tiểu tiên đồng này, "Đã
quên? Mấy thứ đó đều là tiên pháp lúc trước mà nàng thiết lập nên. Nàng ấy bất
quá cũng chỉ biết vận dụng như thế nào thôi!"
Thủy Dạng thượng thần lợi
hại như vậy? Mà ta thật sự không có cách nào có thể liên hệ giữa nàng ấy với
mình. Giống như một người là đám mây ngũ sắc trên trời, một người là hoàng thổ
trên mặt đất, khoảng cách chênh lệch như vậy, cũng không phải ít ỏi gì.
Dưới tàng cây hoa đào có
rất nhiều bàn đá, sau khi các tiên nhân tiến vào thì lập tức tìm vị trí ngồi,
Thiên Quân sai người đưa rượu ngon tiên quả đến, ta rất là ngượng ngùng, nhưng
mà sau này tiểu tiên đồng được thị nữ Thanh Y chỉ dẫn, mỗi người mang hai bình
rượu ra, thị nữ Thanh Y cầm một vò mở ra trước mặt ta, hương rượu lập tức tràn ra,
hương bay mười dặm, làm cho rượu ngon trong tiên yến thượng đều bị hạ thấp
xuống.
Sư phụ ở bên cạnh cười
mỉm chỉ giải thích, "Đây là bình rượu hoa đào của nàng. Ít nhất cũng được
nàng chôn một ngàn tám trăm năm."
Các tiên nhân không đợi
thăm hỏi mời chào mà tự uống rượu mua vui, ta cũng vui vẻ nhẹ nhàng, cùng sư
phụ, Thiên Quân, Thiên Phi cùng nhau vây quanh một bàn.
Ta tò mò làm thế nào mới
có thể khôi phục trí nhớ kiếp trước, cũng không ngờ ba người bọn họ thì thầm
nói chuyện với nhau một phen, cuối cùng cũng không ra được kết luận gì. Chắc là
phải cần đến thời cơ, về phần thời cơ này là gì, ta mới có thể thật sự là
thượng thần chuyển thế, bọn họ cũng không thể thông suốt thâm ý trong đó.
Sư phụ cười cười, một hơi
uống cạn rượu trong chén. Ta vội vã đứng dậy rót đầy cho người, Thiên Phi bên
cạnh cười tiếp lời, nói, "Không nghĩ tới Thủy Dạng thượng thần chuyển thế
linh lung đáng yêu như vậy, còn trở thành đồ nhi của Viêm Hoàng thượng thần,
quả nhiên là cơ duyên xảo hợp."
Mặt ta lộ vẻ cười ngây
ngô, cũng không ngờ sư phụ bỗng rút tay trở về, kết quả ta thu tay lại không
kịp, rượu hoa đào kia rơi trên bàn đá. Một tiên nhân bên cạnh đi qua, liền nói
mấy tiếng đáng tiếc.
Mà lúc này, lại có một
người đi đến, áo dài màu xanh bích, tóc dùng ngọc quan (mão ngọc) buộc cao cao, mặt như quan ngọc, thân hình tuấn lãng
tựa như tùng bách. Thấy ta nhìn hắn, hắn mỉm cười, mà lúc này, ta mới nhìn rõ,
người tới này đúng là Bích Thanh Thần Quân.
Lần trước gặp khi, gương
mặt của hắn đang tức giận, cũng không ngờ lúc cười, cũng thật là dịu dàng đẹp
mắt .
Bích Thanh Thần Quân nâng
ly rượu lên, "Chúc mừng Thủy Dạng thượng thần quay về."
Trong tay ta cầm vò rượu,
kết quả theo bản năng định đổ vào miệng, bị sư phụ ngăn lại, người trừng ta một
cái, thuận tay đưa ly rượu của mình cho ta.
Lập tức tim ta đập như
hươu chạy, ly rượu này, là sư phụ uống qua nha...
Ta hơi hơi nhấp môi, cũng
không thấy cay, mà thấy ngọt ngào giống như uống mật đường.
Bích Thanh Thần Quân ngửa
đầu một hơi uống sạch rượu, ta đang muốn rót đầy cho hắn, liền phát hiện sư phụ
ho khan một tiếng, sau đó thị nữ Thanh Y không biết từ chỗ nào đi đến, rót đầy
ly không trên tay của Bích Thanh Thần Quân.
Bích Thanh Thần Quân cười
mỉm nói ‘cảm ơn’, sau đó lại nâng ly, cũng hướng tới sư phụ, "Viêm Hoàng,
thế nhưng thu được chuyển th