Polaroid
Thương Ly

Thương Ly

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 321291

Bình chọn: 7.5.00/10/129 lượt.

tiêu tan hết

nơi An Ninh điện lạnh lùng.

Trạng thái si mê ngày cũ với Tĩnh Hiên, lúc trước

tưởng là trong sáng ngây thơ, giờ nàng cảm thấy trộn lẫn rất nhiều toan tính

đời thường. Nàng thực lòng yêu Tĩnh Hiên sao? Nàng yêu bề ngoài tuấn tú không

chút tì vết của y, yêu địa vị cao quý hiển hách của y, chỉ cần gả cho y thì đời

nàng sẽ không còn khốn khó khổ cực nữa. Nhưng nàng có yêu bản thân y hay không?

Trừ bề ngoài mê hồn, vẻ cao quý lạnh lùng đầy khí phách, nàng có yêu trái tim

của y không? Trái tim y... nàng đã bao giờ chạm được vào đó chưa? Đã bao

giờ y để nàng tiếp cận trái tim y chưa?

Tất cả mọi thứ, chẳng qua chỉ là hy vọng và đam mê

nông cạn của thiếu nữ. Thưở ấy, nàng biết gì về tình yêu cơ chứ?

Hai năm trước, nàng cứ tưởng là mình khôn khéo sành

sỏi lắm rồi, thật tức cười! Nàng nghĩ chỉ cần gả cho Tĩnh Hiên là nàng an toàn,

ổn thỏa, không còn bị người đời khinh thường, nhưng nàng không buồn nghĩ, Tĩnh

Hiên cưới nàng thì có lợi gì?

Lúc đầu, nàng thương tâm tuyệt vọng trước sự bạc bẽo

của y, dẫu y không muốn cưới nàng cũng không cần lạnh lùng đề nghị phạt nặng

nàng, thái hoàng thái hậu cũng đứng ra cương quyết bảo vệ nàng rồi, y vẫn không

buông tha, hại nàng phải sống trong lãnh cung còn tệ hơn ngục giam suốt ba năm.

Dần dần nàng không còn trách y nữa. Nếu y không làm vậy, lão tổ tông sẽ ép gả

nàng cho y, nên trước tiên y phải tự bảo vệ mình thôi.

Mỗi lần nàng tự vấn lương tâm, đối với y, nàng là gì

đây?

Câu trả lời đều là: Chướng ngại!

Nếu không xảy ra chuyện của Thừa Nghị ca ca, Tĩnh Hiên

sẽ là phò mã của Chuẩn Cát Nhĩ! Y sẽ cưới công chúa Mông Cổ quyền quý cao sang,

giàu có một phương. Còn nàng, Thư Mục Lộc Mỹ Ly có gì chứ? Cách cách trắng tay

mồ côi cha mẹ, của hồi môn chẳng đáng là bao, đến hoàng đế biểu ca cũng không

ưa nổi, may mà lão phật gia thương hại, hy vọng nàng gả được chỗ tốt mới phá lệ

phong nàng làm Hòa Thạc cách cách, luôn dẫn nàng theo bên người.

Một người đàn ông yêu một người đàn bà, yêu đến mức

tính mạng cũng chẳng cần, thì giỏi lắm là bằng Thừa Nghị thôi! Kết cục ra sao?

Đại Thanh khai chiến với Chuẩn Cát Nhĩ, Tử Tình tỷ tỷ mất mạng, vương gia tương

lai rộng mở lại trở thành tội nhân của triều đình, phải đi trông mộ cho Thái

Tông hoàng đế, cũng bị giam lỏng, giống như nàng!

Mọi mê muội sớm đã vỡ tan cả rồi.

Đêm nay bao cô gái mất ngủ vì ý nghĩ sắp gặp người

trong mộng. Liệu bọn họ có biết vận mệnh của mình không nằm trong tay nguyệt

lão, không nằm trong tay hoàng thượng hay lão tổ tông, mà nằm trong tay quyền

lực và tình thế không? A mã ai có địa vị cao, a mã ai được hoàng thượng coi

trọng, cứ nhìn mà xem, người đàn ông xuất sắc nhất nơi bãi săn sẽ thuộc về kẻ

đó!

Bên phía nam nhân, càng là như thế!

Tất cả đàn ông nơi bãi săn đều xuất thân phú quý, gia

thế hiển hách. Đối với bọn họ, đàn bà ngoài đường trong hẻm loại nào chẳng có?

Giang Nam tái

ngoại tuyệt sắc đến đâu mà chẳng thể vào tay? Bọn họ nhìn nữ nhân trên bãi săn

là nhìn vào dòng họ, vào bối cảnh của nàng ta, thứ họ cần không phải người vợ,

mà là chỗ dựa, là thế lực giúp đỡ.

Lão tổ tông trước giờ rất sủng ái nàng. Trải qua nhiều

biến cố như vậy, nàng càng ngày càng hiểu rõ điều đó. Ai hiểu tình đời đen bạc,

danh lợi bẽ bàng bằng lão tổ tông? Hôm nay, sự có mặt của nàng là đầu đề giễu

cợt cho mọi người, nhưng lão tổ tông vẫn gọi nàng tới, chính là để mọi người

nhận thấy sau lưng nàng vẫn có thái hoàng thái hậu chở che.

Nàng không muốn đi, nàng sợ phải đối diện với những

ánh mắt khinh thị thế lợi, nàng chỉ muốn co rúm người trong ổ chăn như con

chuột thấp kém, mặc kệ mưa gió bão bùng bên ngoài. Nhưng nàng không thể làm

trái ý tốt của lão tổ tông, không thể từ chối ân điển.

Nàng đã nhận thức sâu sắc sự đáng sợ của hoàng quyền,

sự khủng khiếp của thiên uy.

Cầm ý chỉ ngồi trầm tư hồi lâu, Mỹ Ly giật mình bởi

tiếng chào đón nhiệt tình của Hải thúc. Lão dẫn một ma ma từ ngoài vào, vẻ mặt

tươi cười thế kia vốn chỉ dành riêng cho khách quý mà thôi.

Nhìn qua cửa sổ, Mỹ Ly tủm tỉm cười đánh giá ma ma,

người đẫy đà, bề ngoài phúc hậu. Nàng vừa đứng dậy thì bà ta cũng vào đến nơi,

Hải thúc giới thiệu đây là Ô ma ma, do Nhược Vũ phái đến tặng y phục. Ông lộ vẻ

cảm kích mở bao đồ Ô ma ma đem tới, bên trong là bộ đồ săn màu ngọc lam, kiểu

dáng đơn giản nhã nhặn.

Ô ma ma thi lễ xong, nhiệt tình mỉm cười: “Phúc tấn

chúng tôi biết người mai phải đi bãi săn, nên phái già này đến giúp trang điểm

thay quần áo.”

Mỹ Ly hiểu ra nguyên cớ khiến Hải thúc cư xử ân cần

với Ô ma ma, là vì lão biết ơn. Chẳng những Hải thúc, mà chính nàng cũng rất

biết ơn.

Lúc đầu nàng chẳng hiểu tại sao Tĩnh Hiên, Thừa Nghị

lại đối xử đặc biệt tốt với Nhược Vũ, trong khi nàng còn a dua với Tử Tình tỷ

tỷ giở trò xấu đẩy Nhược Vũ xuống lầu, ghen tỵ, ăn hiếp, mắng mỏ Nhược Vũ là hồ

ly tinh mê hoặc đàn ông. Mỹ Ly cách cách ngày xưa đúng là kẻ xấu. Hiện giờ nàng

đã thấu hiểu lòng nhân hậu của Nhược Vũ, càng thấm thía sự xấu xa hồi trước của

mình. Hèn gì Tĩnh Hiên lại ghét nàng như vậy, ánh mắ