
y, chỉ có thể dựa vào anh, tức
giận dùng chân đá vào chân anh.
Ách...... cô gái
này thật là.
“Vậy cho cô sờ
lại là được chứ gì?”
“Hừ! Anh rõ ràng
chính là có mưu đồ gây rối với tôi!” Nhiếp Tiểu Thiến hơi ngửa đầu, trừng mắt
lạnh lùng nhìn Đới Xuân Diệu.
Đới Xuân Diệu
nhất thời nghẹn họng, vừa rồi chính anh cũng không nghĩ tới mình làm sao lại
xúc động như vậy, mơ mơ màng màng sờ soạng cô. Trước kia cho dù có Big breast
(gái ngực bự) chủ động câu dẫn anh, anh cũng không từng kích động như vậy a.
Anh ôm Nhiếp
Tiểu Thiến đang không ngừng ở trong lòng mình vặn vẹo lung tung, nằm xuống
giường, thân thể nhỏ nhắn xinh xắn của cô trơn bóng giống như một con cá trạch,
còn không an phận dùng chân đá anh. Nhưng là lực đạo như vậy, lại làm cho Đới
Xuân Diệu buồn cười, nếu nói là cô đang tức giận, còn không bằng là nói là cô
đang khiêu khích thì đúng hơn.
“Được rồi, đừng
nhúc nhích, cô nếu cứ nhúc nhích, tôi thật sự phải đổi thành mặt người dạ thú.”
Đới Xuân Diệu rốt cục khống chế không nổi sự biến hóa của thân thể mình, áp lực
nói ra, trong giọng nói thế nhưng tràn ngập ý tứ sủng nịch.
Nhiếp Tiểu Thiến
vừa nghe, vội vàng nằm yên không dám nhúc nhích, phía sau ôm ấp càng ngày càng
nóng rực, cô dĩ nhiên cảm giác được có một vật cứng rắn gì đó đang đẩy đến chỗ
mình, trời ạ! Cô ngây ngẩn cả người, ngay cả hô hấp cũng không dám thở mạnh,
vạn nhất động phải, súng sẽ nổ thì không tốt.
Qua một lúc lâu
sau, mới nhẹ nhàng nói: “Vậy anh buông tôi ra, tôi đảm bảo không cử động loạn
nữa.”
Cánh tay gắt gao
ôm lấy cô rốt cuộc cũng buông lỏng ra, Nhiếp Tiểu Thiến vội vàng lăn đến một
bên góc giường khác, cùng anh bảo trì khoảng cách, nhìn kỹ anh sau đó mới chui
vào trong chăn, nháy đôi mắt to nói với anh: “Anh, không có việc gì chứ? Có cần
đi tắm rửa một chút không?”
“Không có việc
gì, ngủ đi.”
Buổi sáng, Nhiếp
Tiểu Thiến sợ hãi kêu lên. Tối hôm qua rõ ràng là khoảng cách ngủ giữa hai
người rất lớn, nhưng là vì cái gì mà khi tỉnh lại mình cư nhiên lại nằm trong
lòng người này? Lại liếc mắt nhìn anh đang say sưa ngủ, bộ dáng thuần khiết như
thiên thần, Nhiếp Tiểu Thiến thật sự có điểm không dám tin tưởng mình.
Chẳng lẽ Nhiếp
Tiểu Thiến cô đúng là người mặt ngoài thuần khiết, nhưng nội tâm lại xấu xa
sao? Vì sao khi ngủ lại lăn vào trong lòng người ta? Chẳng lẽ mình thật sự đói
khát như vậy sao? Phụ nữ khi ba mươi tuổi như sói, như hổ, quả nhiên là như thế
a!
Vội vội vàng
vàng rửa mặt xong, dự định trước đưa Nguyệt Nguyệt đến trường học, sau đó quay
lại bệnh viện, cũng không nghĩ tiểu nha đầu từ ổ chăn chui ra, lộ ra một đôi
ánh mắt quay tròn chuyển động, ái muội cười cười nói: “Chị, Chị tối hôm qua có
mệt mỏi không? Để ngày mai hẵng đưa em tới trường học, em hôm nay còn muốn nghỉ
ngơi một chút nữa, hắc hắc ~”
Nhiếp Tiểu Thiến
nét mặt già nua đỏ lên, mở cửa đi ra ngoài chờ thang máy.
______
[1'> Kích cỡ nịt ngực : Có nhiều hệ thống đơn vị khác nhau để
phân loại kích thước các nịt ngực phù hợp với vú lớn nhỏ. Phần lớn chia theo
mẫu tự từ AAA đến DD. Một cách tìm cỡ kích nịt ngực như sau (dùng thước đo với
đơn vị inch (1 inch = 2.54cm))
1. Đo chu vi của bụng trên
(ngay dưới vú) (CV1)
2. Cộng 5 nếu CV là số lẻ, 6
nếu là số chẵn (BS1)
3. Đo chu vi vòng ngực, đứng
thẳng, tay giang rộng, đo theo đường ngang với núm vú (BS2)
4. Theo hiệu số BS2 trừ BS1
dùng bảng sau:
BS2 trừ BS1
Cỡ nắp nịt ngực
0" - 0.5"
AA
≤ 1"
A
≤ 2"
B
≤ 3"
C
≤ 4"
D
≤ 5"
DD hay E
≤ 6"
F
FF
Thí dụ, phụ nữ có chu vi
vòng bụng trên là 30", vậy phải cộng 6 thành cỡ 36".
Nếu vòng ngực là 40",
hiệu số ngực-bụng là 4" - theo bảng thì là cỡ nắp D.
Phụ nữ này nên mang nịt
cỡ 36D.
[theo Wikipedia'>
Sáng sớm ngày
thứ hai đầu tuần, đối với đại đa số những người đi làm mà nói, quả thật chính
là sống không bằng, mà đối với Nhiếp Tiểu Thiến lúc này đang ngồi ở bên trong
chiếc xe hơi cao cấp mà nói, thật có thể nói là lâng lâng khó tả như đang đi ở
trên mây, nhưng lại cũng muốn chết. Lâng lâng khó tả như đang đi ở trên mây, là
bởi vì từ lúc chào đời cho tới bây giờ, đây là lần đầu tiên cô ngồi ở trong xe
hơi cao cấp của một anh chàng đẹp trai đến vậy, mà muốn chết cũng là do anh
chàng đẹp trai đang chuyên tâm lái xe bên cạnh này, từ hôm nay trở đi cư nhiên
lại xuất hiện với tư cách là vị hôn phu của cô.
Nhiếp Tiểu Thiến
liếc mắt nhìn anh, gò má thật sự là tinh xảo đến làm cho người ta mơ tưởng viển
vông.
Thật là không
biết xấu hổ! Thật là không biết xấu hổ! Hừ! trong lòng cô len lén khinh bỉ nhìn
một chút, sau đó quay mặt nhìn về phía bên ngoài cửa kính xe. Xe mặc dù đi rất
nhanh, nhưng mà vô cùng ổn định, dọc theo đường đi là trạm xe buýt công cộng,
chật ních người đeo túi xách chờ xe, cô trong lòng thoáng cảm thấy mình may
mắn, có xe riêng đưa đón dường như cũng không phải là một chuyện xấu.
“Đã đến nơi
rồi.” Đới Xuân Diệu nhẹ nhàng nói một câu, xuống xe đi mở cửa xe cho cô.
Cử chỉ săn sóc
tỉ mỉ như vậy làm cho Nhiếp Tiểu Thiến hơi hơi sửng sốt, trong lòng nổi lên một