Thừa Nhận Đi, Cậu Yêu Tôi, Phải Ko?

Thừa Nhận Đi, Cậu Yêu Tôi, Phải Ko?

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 327104

Bình chọn: 8.5.00/10/710 lượt.

. Chính vì để thôi thúc sự thừa nhận của

cha mình, anh đã phải vất bỏ lòng cao ngạo thường ngày để đến cầu xin

lão già hiệu trưởng mưu mô ấy sự giúp đỡ, và giờ đây, anh ko thể phá

hoại cơ hội của mình thêm lần nữa, chỉ cần anh chiến thắng trong SSW lần này, rất có thể, người cha máu lạnh ấy sẽ công nhận năng lức của anh.

Cũng giống như đứa con hoang của nhà họ Lăng, anh sẽ được phụng thờ, ko

phải là người con của Hạ Gia mà là người kế vị tiếp theo của dòng họ

-Thế cậu muốn cướp thế nào đây? Quân ta chết gần hết rồi, định liều mạng làm anh hùng cảm tử để được lưu giữ tên tuổi trên sổ sách hả?_Cười cợt, Khải Phong chế giễu

-Nếu ko muốn tôi tiết lộ chuyện vũ khí cho thế giới ngầm biết thì hãy

câm miệng và giúp tôi đi_Túm lấy cổ áo Khải phong, Kì Thiên giận dữ, ánh mắt rực lửa như muốn ăn tươi nuốt sống con người ích kỉ trước mặt_Tôi

sẽ ko nể nang gì lão già nhà cậu đâu đấy

-Được rồi, vậy làm sao đây?

-Phải dùng thủ thuật thôi_Cười ẩn ý hài lòng, Kì Thiên chiếu tướng lên

bộ áo giáp thời nữ hoàng Elizabeth do club The Death đem đến để trang

hoàng cùng bao băng trắng của club Magic, ánh mắt như nghiệm ra điều gì

đó cực thích thú

Trong khi đó ở doanh trại của giặc, Kì Như và Gia Minh sau khi vung đao

chém địch anh dũng đã bị bắt trọn gói, đưa về đồn thẩm tra tung tích của lá cờ chiến

-Nói mau, có phải cờ chiến ở trong tay người tên là Hàn Tử Di của các

người ko?_Đập tay mạnh vào bàn làm cho cốc nước cam mát lạnh rơi xuống

đất vỡ choang, tên được xem là thủ lĩnh ở đây hét lớn, ánh mắt xót xa

quyến luyến mùi nước cam quyến rũ vừa dứt áo ra đi khi chưa vào bụng hắn miếng nào, cơn giận trong phế quản lại càng tăng lên rõ rệt qua giọng

nói cực hách dịch khi tra hỏi Kì Như

-Sao tôi biết_Quay mặt sang chỗ khác, lơ đẹp cái mặt bừng bừng sát khí

đang dí sát vào mặt mình, Kì Như ngoan cường nhìn Gia Minh đang bị trói

đứng một bên thầm kêu cứu đồng thời bộ não lại liên tục tiếp nơron để cô có thể suy nghĩ về một chuyện. Rõ ràng mấy hôm trước cô đã dặn dò kí

càng các thành viên của mình ko được tiết lộ ra bên ngoài thông tin cơ

mật ấy vậy mà hôm nay, cái tin Tử Di mang theo cờ chiến chạy trốn đã đồn đãi đầy rẫy trong doanh trại địch, điều này khiến cô ko khỏi nghi ngờ

rằng trong các thành viên thuộc nhóm mình, có một kẻ là nội gián và kẻ

đó, theo phỏng đoán thần diệu của cô ko ai khác là Lâm Khải Phong. Bởi

lẽ, trò chơi này đối với hắn, ko khác gì một vở kịch xem giải trí để xả

street cả, nên đương nhiên, dù hắn có theo phe nào đi nữa cũng chẳng tổn hại mấy đến tinh thần, danh dự của hắn

-Nói mau, ta biết tỏng cả rồi đó_Tên kia vẫn quyết tâm cạy bằng được cái miệng của Kì Như

-Biết rồi thì hỏi tôi làm gì?_Bất khuất, hiên ngang trước kẻ thù Kì Như

khi chưa bị đả thương, thân thể chưa bị xây xước thì vẫn còn có thể gan

lì chống đối được quân địch

-Mày được lắm, xem ra rượu mời ko uống mà muốn uống rượu phát rồi_Bẻ tay rắc rắc, tên thẩm tra nghiến răng nghiến lời

-Báo! Ở bên ngoài có một bộ xác ướp với một bộ áo chiến binh thời

Elizabeth biết đi đang tiến vào doanh trại của chúng ta_Một tên đàn em

từ ngoài xông vào phòng tra hỏi, mặt mũi hoảng hốt như vừa gặp phải ma,

đến thông báo cái tin làm bọn canh cửa vừa khó hiểu vừa tò mò, nhao nháo chen chúc nhau thò đầu ra cửa xem, vừa nhận dạng được hai nhân vật bí

ẩn ấy là ai vừa có thể canh giữ được 2 con tin khó khăn lắm mới tha về

được

Nhận thấy đây là cơ hội duy nhất mình có thể thoát được khỏi dây, kì Như mạnh bạo cầm nguyên cái ghế vừa ngồi, nhón chân đi từ từ tiến về phía

kẻ thù, dồn hết sức mạnh lên đôi tay thanh mảnh của mình rồi phang mạnh

vào mấy cái mông đang "quay phim" miễn phí ko thèm trả tiền catxe cho

mình, khiến bọn chúng ban đầu là ngạc nhiên sau đó là giận dữ và cuối

cùng phải nằm lăn xuống sàn ôm mông xuýt xoa, miệng ko ngừng nguyền rủa

kẻ chơi đểu mình trước khi xỉu vì đau

Đợi cho mấy tên còn lại xỉu hết hoàn toàn, Kì Như mới tiến lại gần Gia

Minh đang trố mắt nhìn mình, tay phủi phủi đống bụi còn vương rồi cởi

trói cho bạn đồng hành, cũng nhau tháo chạy trước khi mấy tên đầu trâu

mặt ngựa khác lại vây đến

-Chúng ta đi đâu đây?_Gia Minh thắc mắc, rẽ hết lối này đến lối nọ theo

đường chạy của Kì Như, mặt mũi vẫn ko khỏi xa xầm khi được chứng kiến

cảnh tượng bắt mắt ban nãy

-Đến nước này thì đi tìm cờ chiến còn lại mà cướp chứ sao?

-Nhưng làm thế nào, chúng ta đâu biết cờ chiến bọn chúng giấu ở đâu

đâu?_Nêu lên thắc mắc của mình, Gia Phong bất chợt núm tay Kì Như lại,

đẩy cô nàng vào lòng mình rồi nấp ra sau bức tường khuất bóng, ánh mắt

chiếu tướng lên một đoàn người đang đến gần với kẻ đứng đầu có gương mặt cực ngạo nghễ chắc chắn là thủ lĩnh ở đây

-Có một cái cờ chiến mà cũng ko làm nổi, lũ ăn hại_Tên đó vừa đi vừa

mắng xa xả vào đám đàn em sau lứng, tròng mắt hằn rõ sự giận dữ

-Có cách rồi nè!_Như vừa nghĩ ra được điều gì đó, Kì Như ghé vào tai Gia Minh thì thầm, nụ cười nở rộ chắc thắng ăn sâu vào tâm trí người kia

khiến nhịp tim trong lòng ngực kẻ đó phải loạn đến điên đảo

Sau một hồi chuẩn bị ti


Polly po-cket