Thời Gian Tươi Đẹp Của Anh Và Em

Thời Gian Tươi Đẹp Của Anh Và Em

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 323860

Bình chọn: 7.00/10/386 lượt.

quanh trên đường mà không biết đi

đâu. Anh ta định tìm chỗ giải quyết bữa trưa nhưng nơi nào cũng nườm

nượp người.

Trần Tranh hạ tấm chống nắng, deo cặp kính râm đen.

Một người đẹp chân dài đi bộ qua đầu xe ô tô của anh ta, anh ta tùy tiện huýt sáo tán thưởng. Người đẹp quay đầu, quan sát chiếc xe cao cấp, rồi lại nhìn người đàn ông khá điển trai ngồi sau tay lái. Cô gái cũng

không tức giận, chỉ liếc anh ta một cái rồi bỏ đi.

Thật ra trong

mấy tháng qua, cuộc sống của Trần TRanh cũng không đến nỗi nào. Dù DG

Trung Quốc đã rơi xuống đáy vực, anh ta cũng rời khỏi DG, nhưng so với

việc Charles từ chức và rì khỏi Trung Quốc, anh ta cũng coi như khá tốt.

Việc bán cổ phẩn Tư Mỹ Kỳ ở thời kỳ đầy giúp Trần Tranh có một khoản tiền

tương đối lớn. Ai cũng biết sản xuất túi xách là ngành truyền thống, lợi nhuận mỏng. Dùng số tiền này đầu tư vào ngành bất động sản hay tài

chính tiền tệ... còn kiếm hơn gấp nhiều lần.

Do đó, Trần Tranh nhanh chóng thành lập công ty mới, bắt đầu sự nghiệp mới, cuộc đời mới.

Đèn tín hiệu cuối cùng cũng chuyển sang màu xanh, xe ô tô của Trần Tranh từ từ chuyển bánh. Có lẽ do thói quen tác động, anh ta bất giác lái xe đến phố thương mại sầm uất nhất thành phố.

Đây là nơi tập trung

nhiều cửa hàng bán túi xách của các nhãn hiệu lớn ở thành phố Lâm. Trước kia, mỗi tuần Trần Tranh đến đây thị sát ít nhất một lần. Trong những

năm qua, không biết anh ta có mặt ở con phố này bao nhiêu lần.

Trần Tranh dừng xe bên đường, ngẩng đầu nhìn của hàng flagship của DG ở phía đối diện. Bây giờ, chỗ đó hết sức tiêu điều vắng vẻ. Anh ta dự đoán,

không bao lâu nữa, cửa hàng này cũng sẽ bị đóng cửa như những cửa hàng ở các nơi khác.

Trần Tranh bật cười một tiếng, không biết cười ai. Anh ta lại ngẩng đầu dõi mắt về phía trước. Nổi bật nhất đương nhiên là một loạt cửa hàng của những thương hiệu trong nước như Vinda, Sa Ưng,

Khuynh Thành... Thời điểm này là đang mùa mua sắm, các nhà đều tung ra

sản phẩm mới, thu hút đông đảo người tiêu dùng.

Trần Tranh ngồi

một lúc rồi quay đầu xe. Đi men theo con phố thương mại này một đoạn,

anh ta liền nhìn thấy cửa hàng bán quần áo của một nhãn hiệu nổi tiếng

nằm ở bên tay phải. Cửa hàng gồm hai tầng, tấm biển quảng cáo lớn bật

đèn sáng trưng, âm nhạc sôi động, rất có không khí. Xem ra, cửa hàng này kinh doanh không tồi.

Trần Tranh rời ánh mắt khỏi cửa hàng đó, tiếp tục lái xe về phía trước. Chỉ là sống mũi anh ta đột nhiên cay cay.

Cửa hàng vừa rồi từng là cửa hàng bán chạy nhất của Tư Mỹ Kỳ. ậy mà Tư Mỹ

Kỳ đã rút khỏi nơi đó từ lúc nào, chuyển nhượng cho người khác từ lúc

nào, anh ta không hề hay biết.

Tư Kỹ Kỳ của anh ta, thương hiệu

mà bố anh ta phấn đấu một đời đã gần như biến mất trên thị trường. DG

vốn chỉ định mượn cái vỏ của T Mỹ Kỳ để nhảy vào thị trường Trung Quốc.

Khi việc kinh doanh gặp khó khăn, nhãn hiệu đầu tiên bị DG loại bỏ chính là Tư Mỹ Kỳ.

Trần Tranh lại lái xe thêm một đoạn. Cuối cùng, anh ta từ từ dừng xe bên lề đường, cúi đầu, đưa tay che mặt, nước mắt trào

ra khóe mi.

Chúng ta từng có khoảng thời gian tươi đẹp nhất,

chúng ta từng có những năm tháng tươi đẹp nhất. Trong những năm tháng

đó, có lẽ chúng ta mơ hồ vô vị, có lẽ chúng ta lảo đảo bước đi trên

đường đời. Nhưng khi thời gian trôi qua, khi mái tóc chúng ta đã bạc

trắng, ngoảnh đầu nhìn lại, mới thấy điều chúng ta mong mỏi nhất trong

cuộc đời là đừng phụ khoảng thời gian trẻ trung liều lĩnh đó, đừng phụ

sự dịu dàng và chờ đợi của mọi người.

Trái tim của chúng ta có lẽ còn non nớt, mù mờ, không đủ kiên cường và tỉnh táo. Trước bao nhiêu

ngã rẽ đường đời, chúng ta phải đi về hướng nào mới không lạc lối.

Đó là khoảng thời gian tươi đẹp của anh và em. Tuy gian nan trắc trở, tuy

băn khoăn lưỡng lự, nhưng bởi vì may mắn gặp được anh, cùng nắm tay đi

hết cuộc đời, tất cả mới trở nên khác biệt.

Tình yêu của chúng ta không liên quan đến của cải, không dính dáng đến địa vị, danh tiếng,

quyền lực. Cho dù em một thân một mình, cho dù em ngốc nghếch, ngây ngô, nó sẽ theo em suốt đời, bất kể lúc vui hay buồn. Khi quả đạn pháo cuối

cùng mang theo khói lửa cháy nổ trên không trung phía trước, Lệ Trí

Thành buông ống nhòm, mặc áo khoác, đi khỏi phòng chỉ huy.

Nơi

này là khu vực ngoại ô phía Bắc của thành phố Thanh ở miền Nam. Đây là

cuộc diễn tập đối kháng lần thứ tư giữa quân xanh và quân đỏ, vẫn kết

thúc bằng thắng lợi của quân xanh như thường lệ. Đội biệt kích “Sói Đen” do Lệ Trí Thành chỉ huy lại một lần nữa tỏa sáng trong trận chiến.

Màn đêm như sương mù lan tỏa, bóng tối nhàn nhạt bao trùm khắp không gian.

Vị thiếu tá trẻ tuổi kéo mũ thấp xuống mặt, đứng trước thành lũy bùn

đất, tựa như đang sống trong thời đại chiến tranh.

Thời chiến của một mình anh.

Thật ra, trong lòng Lệ Trí Thành luôn tồn tại một chút chán ngán đối với

thời đại phù phiếm, hỗn loạn này. Cảm giác đó không biết manh nha từ bao giờ, mười tuổi hay mười lăm tuổi. Nhưng có thể khẳng định một điều, anh che giấu tâm tình rất tốt, nên không một ai phát hiện.

Nhiều năm trước, lúc mới gia


Insane