
thương, trên mặt thâm tím, vẫn không tổn hại gì đến vẻ đẹp trai của anh, phần lớn mọi người rất khó xem nhẹ anh, cùng với yêu cầu của anh, nhưng bởi vì anh là một bệnh nhân rất không hợp tác, cô đều áp dụng đối sách mắt điếc tai ngơ với bất kỳ yêu cầu của anh để đối phó anh.
“Đã biết, vậy cô còn không đi tìm bác sĩ tới.” Thường Trọng Vĩ chăm chú nhìn thời gian, “Buổi chiều, William tiên sinh ở nước Mỹ sẽ tới Đài Loan, buổi tối tôi phải bớt chút thời gian gặp mặt với ông ta.”
“Cho dù là như vậy, anh vẫn phải ở lại bệnh viện.”
“Tôi biết, cho nên tôi bảo cô đi tìm bác sĩ, tôi muốn xuất viện.” Cuộc đối thoại của bọn họ giống như là quỷ đâm vào tường, mấy ngày nay đề tài luôn luôn lặp lại như vậy.
Mấy hôm trước, anh có thể qua loa cho xong chuyện, như hôm nay không thế! William tới là muốn nói một đề án xây dựng với chính phủ của tiểu bang Texas, cái này liên quan tới lợi nhuận mười năm tới của công ty, anh không thể không quan tâm.
“Hôm nay, bác sĩ đã đi tuần phòng rồi, có bất kỳ yêu cầu gì, ngày mai xin nói sớm.” Ánh mắt của Quý Y Phàm tiếp tục đặt ở trên tờ báo, từ đầu đến cuối ánh mắt không có nhìn anh.
“Quý Y Phàm.” Anh tức giận.
Cuối cùng, cô liếc nhìn anh một cái, “Thế nào?”
“Thế nào gì?” Nhìn thấy vẻ mặt của cô, Thường Trọng Vĩ cảm thấy mình sớm muộn gì cũng sẽ bị cô chỉnh điên. “Tôi muốn tìm bác sĩ, tôi muốn xuất viện.”
“Anh là kẻ điếc sao?” Cô cũng không khách sáo quay lại hét lên, “Hôm nay, bác sĩ đã tới rồi, anh cũng rất rõ, bác sĩ nói rất rõ ràng, anh muốn xuất viện cũng được, nhưng phải đợi tuần sau.”
Đột nhiên cô hét lên khiến Thường Trọng Vĩ hơi ngẩn ra, mới trả lời: “Tôi đã tốt hơn rồi.”
“Đúng, đúng, đúng, anh có mà rất tốt, há miệng một chút không ngừng lải nhải.”
“Cô nói tức tôi—— cái gì?”
“Lải nhải á.” Cô trợn mắt nhìn anh, “Thân là chồng tương lai của tôi, anh không nói được từ nào của người trẻ tuổi bây giờ là không thể được! Như vậy đi ra ngoài với anh, tôi sẽ cảm thấy rất mất mặt.”
“Mất mặt?! Đi ra ngoài với tôi, cô mất mặt?” Cô thực sự làm anh tức chết.
“Đúng vậy.” Cô ném tờ báo sang một bên, bộ dáng lực bất tòng tâm, “Dù sao anh cũng không thể xuất viện, ai bảo anh bị đưa vào bệnh viện này, còn xui xẻo gặp phải một lang băm. Mà lang băm cho rằng anh còn chưa có khỏe, không thể xuất viện, có thể làm gì chứ? Anh chỉ có thể tự nhận xui xẻo nằm thêm mấy ngày.”
Nghe được những lời của Quý Y Phàm, Thường Trọng Vĩ há hốc mồm. Cô gái này rõ ràng là miệng đầy lời điên khùng, nhưng nét mặt lại là một vẻ nghiêm chỉnh.
“Tóm lại, tôi muốn cô lập tức gọi bác sĩ tới đây… Thôi, tự tôi đi, tự tôi nói chuyện với ông ta.” Thường Trọng Vĩ duỗi tay tính ấn vào nút khẩn cấp.
“Anh dám cử động nữa, thử xem.” Cô bước tới bên cạnh anh, ngăn cản động tác của anh, “Tôi rất hoài nghi anh sẽ nói chuyện gì với ông ta. Tôi nghe thím nói, cái bệnh viện này các người cũng có đầu tư, đúng không?”
“Đúng.”
“Cho nên chỉ cần anh ra lệnh, bác sĩ cũng nhất định sẽ cho anh xuất viện, đúng không?”
“Đương nhiên.” Anh hất cằm, “Lần này, rốt cuộc cô cũng làm rõ tình huống rồi chứ?”
“Làm rõ cái đầu anh đấy!” Quý Y Phàm khinh thường bĩu môi, “Cũng bởi vì tôi biết rõ anh là một trong những ông chủ của cái bệnh viện này, cho nên tôi mới không cho anh gọi bác sĩ tới đây. Bây giờ cho anh xuất viện, chẳng khác nào là để cho anh liều mạng.”
“Liều mạng chỗ nào? Tôi đã tốt hơn rồi.” Thường Trọng Vĩ hơi nổi giận bác bỏ.
“Vậy sao?” Cô khiêu khích liếc nhìn anh.
“Đương nhiên.” Giọng điệu của anh rất khó chịu.
Quý Y Phàm vươn tay, thẳng tay dùng sức ấn vào vết bầm tím trên mặt của anh.
“Đau quá.” Anh lập tức kêu đau một tiếng, “Cô gái chết tiệt, suy cho cùng cô đang làm cái gì?”
“Biết đau sao?”
“Nói nhảm. Mặt của tôi đụng bị thương.”
“Vậy thì đúng rồi, biết đau thì đại biểu anh còn chưa có khỏe hẳn, cho nên ngoan ngoãn mà đợi ở đây đi.”
“Cô…”
“Tôi cưỡng chế anh đấy, tôi bảo anh ở lại thì anh ở lại cho tôi, bằng không:” cô không khách sáo giơ tay lên, “Tôi sẽ đánh tiếp cánh tay này của anh, hiện tại nó chỉ gãy xương mà thôi, tôi có thể biến nó thành tàn phế, xem anh còn dám ầm ĩ muốn xuất viện nữa không.”
Thường Trọng Vĩ á khẩu không trả lời được, nhìn vẻ mặt rất nghiêm túc của cô, có vẻ như vì đạt được mục đích, thật sự sẽ không quan tâm đến tình trạng vết thương của anh nặng thêm.
Quý Y Phàm vén đẩy mái tóc của mình xuống, thở hắt ra, “TMD, tôi đã nói với anh tôi muốn làm thục nữ, tại sao anh cứ nhất định phải bức tôi nổi giận chứ?”
“Cô muốn làm thục nữ, đợi kiếp sau đầu thai đi.” Thật không biết lúc trước căn cốt của anh bất thường chỗ nào, làm sao có thể ký vào hiệp ước quỷ quái gì đó với người phụ nữ này chứ?
“Tôi nghĩ, quả thực tôi chỉ có thể đợi kiếp sau.” Lời của anh cũng không có chọc giận cô, cô cúi đầu nhìn vẻ mặt giận dữ chưa tiêu tan của anh, “Đại thiếu gia anh cứ nghĩ tới phương diện tốt hơn một chút thử xem, anh có biết anh thật khiến người khác hâm mộ hay không? Anh có rất nhiều tiền ở phòng bệnh VIP này, tuy rằng là bệnh viện, nhưng anh nhìn xem, thiết bị xa hoa ở đây không khác gì ở khách sạn