XtGem Forum catalog
Thời Gian Đúng Lại Yêu Em

Thời Gian Đúng Lại Yêu Em

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 324655

Bình chọn: 8.5.00/10/465 lượt.

áo chí cũng có chút ảnh hưởng, độc giả cũng không thể gọi là nhiều. Lam Tành bỏ ra hai ngàn vạn phí quảng cáo, nếu đổi là đầu tư vào tòa soạn khác, hẳn sẽ có kết quả hơn, nhưng nếu cô từ chức, Lam Thành

sẽ thật sự không đầu tư nữa, nhân viên trong tòa soạn còn có thể vui vẻ

làm việc như vậy sao? Tuy rằng cô tới nơi này chỉ có một tuần, nhưng nếu bởi vì cô là nguyên nhân ảnh hưởng đến tòa soạn, cô cũng cảm thấy rất

băn khoăn. Nghĩ vậy, cô thành thực nói “Như vậy đi, tôi đi tìm Lam Thành để giải thích, hy vọng sẽ không bởi vì tôi từ chức, mà ảnh hưởng đến

việc anh ấy cùng tòa soạn hợp tác.”

“Thật ra không cần, nếu cô cảm thấy tốt thì hãy ở lại đây đi, hợp tác cùng chúng tôi, việc đó cùng cô không liên quan đến nhau. Nhưng có một

chút điều cần phải biết được, cô tới nơi này, chính là Lam tổng đã nhờ

tôi cho cô cơ hội, về phần cô có năng lực để làm việc hay không, đó là

việc của cô, cô sẽ không cho rằng chình mình không thể làm được?”

“……”

Đông Hiểu Hi hơi hơi do dự một chút, đột nhiên nghe được bên ngoài có chút xôn xao. Cô liền nhận thấy khuôn mặt Hạng Hàn lạnh lùng biến sắc

khó coi, vừa muốn nói gì đó, một cô gái mặc áo Dior màu đen hấp tấp xông vào.

“Hạng Hàn, từ lúc ly hôn cho tới nay anh chưa chuyển tiền vào tài

khoản của tôi, bây giờ sao còn chưa đưa, anh rốt cuộc muốn như thế nào?”

Đông Hiểu Hi không kịp lảng tránh, một tiếng vang thanh thúy truyền

đến tai của cô, người phụ nữ đứng trước cô, đem bàn tay không chút do dự tát vào mặt của chủ biên, lạnh lùng nói “Còn dám không nhận mình là gã

đàn ông vô sỉ hay không, chờ khi tôi buông tha cho anh, anh lại ở văn

phòng chính mình tư tình cùng người đàn bà khác.”

“Thực xin lỗi Hạng tổng, tôi đi ra ngoài trước.” Đông Hiểu Hi nói

xong, lấy tốc độ nhanh nhất chạy ra khỏi phòng tổng biên, cô cũng không

muốn mình trở thành vật hi sinh vô tội.

Trở lại bàn làm việc của mình, hồn còn chưa ổn định, cô liền nghe được có người bàn tán.

“Người phụ nữ này, luôn luôn gây huyên náo, cũng không biết ban đầu

tính tình cô ta tốt như thế nào, nếu tôi biết vậy sẽ không lại gần cô ta đâu.”

“Cô ta là loại phụ nữ mang mệnh phá sản, chồng vất vả kiếm tiền, thế

nhưng cô ta lại tiêu xài hoang phí, nghe nói hiện tại cô cũng vì tiền mà đòi ly hôn đấy!”

“Là cách cuối cùng rồi, so với những tháng năm chịu đựng thì ly hôn

không là gì cả, không phải lo nghĩ nữa. Anh ấy dù sao cũng có diện mạo,

học vấn không hề thấp, nên cô ta còn chưa muốn buông tha thì phải.”

Đông Hiểu Hi nhắm mắt lại, không nghĩ tới lại nghe những điều như

vậy, dù sao cũng là việc nhà người ta, không quan hệ tới mình, hơn nữa

nghe những chuyện như, có lẽ sẽ ảnh hưởng đối sự phán đoán của chính

mình. Không biết qua bao lâu, lại có người chạy tới bàn làm việc của cô: “ Chị Hiểu Hi, chị vào đây một lát.”

“Ừ.” Cô mạnh mẽ mở to mắt, nhìn hướng tới phòng tổng biên.

“Không có việc gì, cô vào nhanh đi.”

Lại đi vào phòng tổng biên, văn phòng vẫn như có chút hỗn độn. Cô vội vàng nhặt lên mấy bài viết, đặt ở trên bàn “Hạng tổng, anh tìm tôi?

Chuyện kia….. Việc vừa rồi, tôi cái gì cũng chưa thấy.”

“A.” Hạng Hàn cười khẽ một chút, nói “Không giống như cô nghĩ đâu, đều là chuyện quá khứ trước đây, …”

“Tôi…. Không phải nói ý đó…” Đông Hiểu Hi đỏ mặt, dường như còn muốn

miễn cưỡng giải thích thêm, liền bị Hạng Hàn ngắt lời “Chuyện gì cũng có trước có sau? Theo đạo lý mà nói bởi vì nhờ vào quan hệ của cô, mang

đến nhiều lợi ích cho tòa soạn, tôi đây cũng không có ý gì khác, buổi

tối mời cô ăn cơm được không?”

Đông Hiểu Hi muốn cự tuyệt, nhưng nhìn thấy Hạng Hàn thoáng bất lực

nhìn cô, liền có chút không đành lòng. Có lẽ một người đàn ông bị phụ nữ đả động tới thì cũng cảm thấy thật mất mặt, cứ để anh ta giải thích để

lấy lại chút tự tôn đi. Vì thế, Đông Hiểu Hi gật đầu “ Được rồi, tôi đây chờ điện thoại của anh.”

Nơi Hạng Hàn mời Đông Hiểu Hi ăn cơm cũng không phải khách sạn lớn xa hoa nào, cũng tránh phải cố mà ăn những thức ăn phương Tây không quen,

hai người sau khi thương lượng liền đến nhà hàng Hồ Nam. Đông Hiểu Hi

lần đầu tiên phát hiện một người đàn ông có thể ăn cay đến như vậy, ăn

mãi, Hạng Hàn dường như còn cảm thấy chưa đủ vị, lại hỏi phục vụ mang

tới hai phần hạt tiêu, đem toàn bộ bỏ vào thức ăn của mình, sau đó nhìn

Đông Hiểu Hi, khóe môi cong lên một nụ cười khiêu khích “ Có muốn cũng

cho thêm hay không?”

Đông Hiểu Hi lè lè lưỡi, hỏi: “Anh hay thích cùng phụ nữ phân cao thấp như vậy sao?”

Hạng Hàn mỉm cười phong độ như trước, anh không nghĩ tới người con

gái trước mặt này bị chuốc một chai bia liền có chút say, bất quá bộ

dạng cô trông rất tốt, khuôn mặt ửng đỏ phá lệ cười khẽ, nhất là đôi mắt ngày thường sáng ngời trong suốt giờ phút này trở nên mê ly lại mang

theo một tia thương cảm, làm người ta không thể không tò mò mà muốn tìm

tòi nghiên cứu chuyện xưa của cô. Vì thế, anh đơn giản vừa muốn chuốc

bia, vừa giải thích: “ Cô có thể uống bao nhiêu tùy ý cho dù say tôi

cũng sẽ đưa đưa cô về nhà an toàn. Đừng lo, tuy rằng tôi cũng không phải người tốt gì, nhưng tron