XtGem Forum catalog
Thoát Không Khỏi Sự Dịu Dàng Của Anh

Thoát Không Khỏi Sự Dịu Dàng Của Anh

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 322163

Bình chọn: 8.5.00/10/216 lượt.

y!”

“Em nghĩ thật hay!”Ivan hung hăng lấy tay chỉ chỉ cái trán

cô: “Hàng đã từng nói: không lấy ai ngoài cô ấy!”

Cô không khỏi cảm động, một tiếng thở dài, tức nói: “Trời ạ,

thế giới này còn có người đàn ông như vậy sao?!”

“Phải nói, thế giới này còn có người ngốc như vậy! Anh

khuyên anh ấy bao nhiêu lần, yêu chính là yêu, phải đi theo đuổi, bất kể cô ấy

có người yêu hay không, có thủ môn không lẽ không ghi được bàn thắng?! Anh ấy

nói tình cảm không thể miễn cưỡng, cần chậm rãi vun đắp, kiên nhẫn chờ đợi. Hai

năm không đủ, có thể chờ năm năm, sớm muộn gì cũng cảm động cô ấy….”

“Nói có đạo lý a, anh cho là ai cũng da mặt dày giống anh

sao?”

“Anh mà giống anh ấy chậm rãi vun đắp, chờ em nuôi dưỡng

tình cảm được với anh, con của em có thể đã học đại học!”

“Đừng có làm như chuyên gia tình yêu, anh từng có bạn gái

chưa?! với phương pháp theo đuổi của anh, cả đời này cũng không kịp theo đuổi

phụ nữ.”

“Thế chẳng lẽ muốn làm nghiên cứu giống anh ấy? Hay dùng sổ

để thống kê tính toán xem tỷ lệ nhiều hay ít?

Không biết từ khi nào, tay Ivan từ trên bàn vươn đến, đặt

lên tay cầm ly cà phê của cô. “Tiểu Úc, yêu là tranh thủ! Bất luận tỷ lệ thành

công lớn bao nhiêu, anh đều làm cho nó biến thành một trăm phần trăm.”

Một dòng điện khác thường truyền khắp người, Tiểu Úc mạnh

rút tay về, cầm lấy khăn tay trên bàn lau lau: “Đừng thảo luận với em về vấn đề

logic, anh tốt nghiệp tiểu học chưa?”

“Tiểu học! Chẳng lẽ em nhìn không ra anh tốt nghiệp MBA trường

Harvard?” “Harvard!? Harvard sao lại có người ngu ngốc như anh!”

“Nếu anh ăn không phải trả tiền, vậy hôm nay em đãi. Đi

thôi!” Ivan không chút khách khí đem giấy tính tiền nhét vào trong tay cô

Chờ Tiểu Úc hoàn hồn lại, Ivan đã kéo tay cô, ra cửa.

“Đi đâu a?” Cô hỏi.

“Chỗ con gái thích nhất, shopping.”

“Anh không phải mua trang sức châu báu cấp thấp cho em chứ?”

“Em không thích trang sức sao?” Anh có chút giật mình.

Cũng khó trách, bây giờ rất nhiều người có chút sắc đẹp, bao

gồm không ít ngôi sao nữ. Được tặng trang sức, xe nổi tiếng, biệt thự, liền

nhanh chóng lên giường, ngay cả cảm tình cũng không cần bồi dưỡng. Cho nên mới

sinh ra tật xấu của Âu Dương Y Phàm – cái loại hoa hoa công tử tự cho là đúng.

Nhớ tới người ngu ngốc kia, Tiểu Úc lại cảm thấy cơn tức dâng lên, giận dữ nói:

“Em đã sớm nói anh phải học chút huấn luyện chuyên nghiệp rồi hãy theo đuổi em

tiếp, cái gì tốt không học, lại đi học thủ đoạn cấp thấp của Âu Dương Y Phàm –

cái loại công tử nhà giàu này.”

“Em nói vị hôn phu như vậy sao?”

“Nói thì sao, dù sao anh ta cũng không nghe thấy.”

“Cũng đúng.” Anh đồng ý gật đầu: “Vậy em muốn đi đâu?”

Cô nghĩ nghĩ, thật sự không có nơi nào tốt để đi, vì thế

nói: “Tùy anh, đừng đi nơi nào thô tục, một nơi có chút đặc sắc là được.”

Chờ xe anh dừng lại, Tiểu Úc thực sự sốc, anh cư nhiên đưa

cô đến bệnh viện. Có ai gặp qua, hẹn hò mà đi bệnh viện ?!

Ôm cái mũi bước qua hành lang tràn đầy mùi nước khử trùng,

xa xa liền thấy một ông lão đứng ở ngoài cửa một gian phòng bệnh, nhìn xuyên

qua tấm kính trên cửa nhìn bên trong phòng bệnh. Bóng dáng ông có chút tang

thương, nhưng cũng không quá già nua. Cho dù cách ông xa ba thước, cô vẫn tinh

tường cảm giác được cái loại khí phách làm cho người ta tự nhiên sợ hãi trên

người ông. Bên cạnh ông còn có một người khác đứng, Lâm Nhĩ Tích. Tiểu Úc không

tự giác quay đầu nhìn Ivan đang dừng bước , anh xoay người, vừa muốn rời đi, lại

cảm thấy không ổn, vô cùng xấu hổ.

Ông lão vẫn chưa nhìn thấy bọn họ, chỉ nói với Lâm Nhĩ Tích:

“Nhĩ Tích, Quân Dật nó không biết quý trọng con, sau này ông nội tìm một người

đàn ông tốt khác cho con.”

“Không cần đâu, ông nội.” Lâm Nhĩ Tích kéo cánh tay ông, nhẹ

giọng nói: “Con chỉ muốn ở bên cạnh ông, quan tâm chăm sóc ông.”

“Con đó…” Ông ấy ho khan vài tiếng, thở dài nói: “Khi nào

thì mới biết nghĩ cho tương lai mình?!”

Lâm Nhĩ Tích dịu dàng lắc đầu, ánh mắt thê lương mà kiên cường

kia khiến người ta tan nát cõi lòng.

Khi cô ta buồn bã xoay người, vừa vặn thấy Ivan và Tiểu Úc đứng

ở bên hành lang. Cô ta hơi sửng sốt, lập tức thay bằng nụ cười mỉm bình tĩnh, rồi

hướng về phía bọn cô gật đầu tỏ ý chào một chút.

Cổ họng Tiểu Úc thanh thanh, cố ý nói lớn một chút để Lâm

Nhĩ Tích có thể nghe thấy : “Mẹ tôi nói: Phụ nữ điều gì cũng có thể sai, điều

duy nhất không thể sai là để mất người đàn ông toàn tâm toàn ý yêu mình.”

Bước chân của Lâm Nhĩ Tích dừng một chút, tựa hồ đã nghe hiểu

ý nghĩa trong câu nói của cô.

Ivan cố tình nghe không hiểu, còn tự mình đa tình ôm vai cô,

cười hỏi: “Nói như vậy, em đã quyết định lấy anh .”

Lúc này đây, Lâm Nhĩ Tích đứng ở chỗ rẽ hành lang, không

ngoái đầu nhìn lại, cũng không có rời đi.

Tiểu Úc vụng trộm liếc mắt chỗ rẽ hành lang, giật nhẹ tay áo

Ivan, thấp giọng nói: “Cô ấy đang đợi anh. Hiện tại là thời điểm yếu đuối nhất

của cô ấy, anh trăm ngàn lần đừng để vuột mất cơ hội.”

Cô thấy Ivan nhìn cô đăm đăm, nhíu mày, nghĩ rằng anh không

hiểu ý cô, nhỏ giọng giải thích:

“Anh không biết chuyện con gái