
” không còn xuất hiện trong điện thoại của cô vào mười một
giờ nữa. Tiểu Úc nhìn di động của mình, trong lòng có chút rầu rĩ, làm như tên
ngu ngốc kia có thiếu cô cũng không sao.
“Sao có thể! Cuối cùng không có người phiền tớ”
“Muốn chiến đấu thì chiến đấu đi, cần gì phải khó xử chính
mình.” Ở trong ánh mắt nhìn thấu tất cả của Lăng Lăng, cô rốt cuộc không che giấu
được gì, đành phải phơi bày, thản nhiên nói: “Lăng Lăng, tớ phát hiện tớ càng
ngày càng để ý anh ta.”
“Rung động rồi à?!” Lăng Lăng lắc đầu, thở dài: “Tớ đã nói rồi,
anh ta theo đuổi phụ nữ rất lợi hại!”
“Giờ tớ tin rồi.”
Tiểu Úc cầm lấy di động, mở ra, khép lại, lại mở ra, rốt cục
vẫn không nhịn được, gọi điện thoại cho Ivan.
“Nhanh như vậy đã nhớ anh ?” Giọng điệu vẫn bỡn cợt như vậy,
nhưng thanh âm nghe có điểm mệt mỏi.
“Thôi đi, em chỉ muốn xác định anh chết hay chưa?”
“Cũng sắp, trong quá trình phẫu thuật đột nhiên Quân Dật bị
mất nhịp tim, đang cấp cứu ……”
“Nghiêm trọng như vậy?”
“Anh khuyên cậu ta nên giải phẫu sớm, cậu ta lại không
nghe.”
“Anh ấy chắc sẽ không có việc gì, có người bạn như anh, anh
ta làm sao bỏ được….”
Lời của cô còn chưa nói xong, nghe thấy Ivan ở bên kia điện
thoại vội vàng hỏi: Bác sĩ: Thế nào?
Sau đó anh vội vã nói: “Ngày mai anh gọi cho em.”
Điện thoại liền cúp ! Không gọi thì thôi, sau khi gọi xong
lòng của cô bỗng thấy trống rỗng, như thể không có điểm tựa!
Buổi sáng hôm sau có chuyên gia nước ngoài đến giảng báo
cáo, điện thoại Tiểu Úc đang cầm trong tay bắt đầu rung động, cô phản xạ rất
nhanh liền mở ra, vừa nhìn thấy mặt trên lóe ra “Hung linh đêm khuya” thì nhanh
chóng bắt máy, vừa đi ra ngoài cửa vừa đè thấp thanh hỏi : “Bạn anh sao rồi?”
“Cuối cùng cứu được mạng về rồi, cắt bỏ hai phần ba dạ dày….
Vừa mới tỉnh lại.” Giọng anh còn còn mỏi mệt hơn đêm qua.
“Anh không sao chứ!”
“Có rảnh không?” Anh dừng một chút, nhẹ giọng nói: “Anh muốn
gặp em!”
“Được rồi, gặp ở đâu?”
“Em ở cửa chính trường học chờ anh, anh sẽ đến nhanh thôi!”
Tiểu Úc ở cửa chính đợi suốt một giờ, chiếc Porsche khó coi
đòi mạng kia mới đến. Vài ngày không gặp, Ivan gầy thấy rõ, tiều tụy làm cho cô
cảm thấy mủi lòng. “Chúng ta đến một nhà hàng Hongkong không tồi gần trường em
đi, lúc này hẳn là rất yên tĩnh.”
“Cám ơn! Em mà thêm một đôi cánh sẽ thành thiên sứ!”
Vào quán, đồ ăn vừa lên đến, Ivan lập tức tập trung ăn, ăn đến
trời đất u ám, một chút hình tượng cũng không thèm để ý.
“Uy! Bây giờ là xã hội hài hoà, anh đừng giống như đang chịu
áp bức được không?”
“Em thử một ngày một đêm chưa ăn cơm xem!” Anh nuốt đồ ăn
trong miệng, uống một ngụm nước, lại tiếp tục nhét một miếng bánh vào miệng, mới
ấp úng mở miệng: “Hiện tại Như Lai phật tổ hiện trước mặt anh, anh cũng có thể
ăn hắn!”
“Ăn đi, ăn đi, đừng ăn em là được.”
“Em?” anh nở nụ cười chứa vài phần tà khí: “Chờ anh ăn no, hồi
sức tinh thần đã! Đừng có gấp!”
“Anh chết đi!”
Đúng là một con sói đói mà, không, là sắc lang!
Cô sao lại nhất thời tốt bụng, để ý việc vớ vẩn của anh ta
chứ.
Ivan ăn sạch những thứ có thể ăn trước mặt, mới tao nhã lau
khóe miệng hỏi cô: “Chúng ta đi ra ngoài một chút đi.”
“Không được, buổi chiều em còn có tiết.”
“Đi học! Em không lầm chứ? Bây giờ học sinh tiểu học đều biết
trốn học, em đừng làm mất mặt sinh viên.”
“Em thi trượt anh có chịu trách nhiệm không?”
“Yên tâm, anh có một ông anh họ làm giảng viên ở trường em,
không thi được thì anh bảo anh ấy giúp em.”
“Thật không? Anh họ anh là người khoa nào, tên là gì? Nói
nghe một chút, nói không chừng em biết đấy.”
“Có lẽ em không biết đâu, anh ấy mới vừa đến trường các em
tên Dương Lam Hàn. Lúc nào rảnh anh giới thiệu hai người làm quen, nếu có việc
em có thể tìm anh ấy hỗ trợ.”
“Dương Lam Làng!” Một miệng đầy trà của Tiểu Úc nghẹn tại cổ,
ho cả buổi mới nuốt xuống.
“Em quen?”
“Nói thừa! Đó là người chồng lý tưởng của toàn bộ nữ sinh
trong trường em, rất có quyến rũ !”
Có một loại đàn ông thích hợp làm chồng, đủ trầm ổn, đủ nội
hàm, đạt cảnh giới quan trọng nhất, giống như Dương Lam Hàng!
Có một loại đàn ông thích hợp làm bạn bè, đủ nhẹ nhàng, đủ
ân cần, am hiểu, giống như người trước mặt cô!
Bất quá sắc mặt ai đó trước mặt giờ phút này không tốt lắm,
thật đen a.
“Anh thấy em nên hết hy vọng đi, lòng anh ấy sớm có người
yêu rồi.”
“Phải không? Là ai a?” Cô tò mò vểnh tai, phụ nữ ai cũng
thích nhiều chuyện. Nhất là nhiều chuyện về Dương Lam Hàng đặc biệt này.
“Có nói em cũng không biết.”
Tin tức quan trọng như vậy cô không thể buông tha, Tiểu Úc
đưa tay lắc lắc cánh tay Ivan, năn nỉ: “Nói cho em nghe một chút! Nói một chút
thôi…”
“Không có gì hay để nói. Khi Hàng học ở MIT có thích một người
con gái, vì người con gái kia anh ấy đã bỏ cơ hội ở lại MIT, về nước phát triển.
Nhưng anh ấy thật không ngờ, người con gái kia đã sớm có bạn trai.”
“Sau đó thì sao?”
“Anh ấy không chịu quen bạn gái nữa, chỉ muốn chờ đợi người
con gái kia suy nghĩ lại.”
“Thật cố chấp a! Nếu em là người con gái đó, đã sớm cảm động
bổ nhào vào trong lòng anh ấ