pacman, rainbows, and roller s
Thoát Không Khỏi Sự Dịu Dàng Của Anh

Thoát Không Khỏi Sự Dịu Dàng Của Anh

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 322282

Bình chọn: 10.00/10/228 lượt.

biết vì cái gì

khi nói ra lại thấy có điều bất thường. Nhất là nghe thấy anh thản nhiên “uhm”

một tiếng.

“Anh thật lòng thích em sao?”

“Đúng.”

“Anh tin vào ý trời chứ?”

“Ừh”

“Em cho anh một cơ hội, nếu hôm nay trước mười hai giờ anh

có thể tìm được em, em chấp thuận làm bạn gái anh!”

“Được!” Anh rất thoải mái đồng ý , ngay cả cơ hội đổi ý cũng

không cho cô

Sau khi cúp điện thoại, Tiểu Úc tắt luôn điện thoại, bỏ vào

ngăn kéo.

Cô không muốn lấy một công tử đào hoa như Âu Dương Y Phàm,

cũng không muốn dễ dàng chấp nhận tình yêu, cho nên tình nguyện tin vào ý trời

— hôm nay, là sinh nhật 23 tuổi của cô, cô tin ông trời sẽ để cô gặp được chân

mệnh thiên tử của chính mình.

***********************************

Vừa ra khỏi phòng, Tiểu Úc liền bắt đầu nhìn xung quanh, hy

vọng có thể thấy chiếc Porsche xấu muốn chết quen thuộc kia, đáng tiếc nhìn

hoài mà vẫn không thấy.

Dọc theo đường đi, cô ngồi trong taxi không ngừng nhìn qua cửa

kính xe tìm kiếm…

Mỗi một chiếc xe thể thao chạy qua đều làm cho lòng cô run

lên, dần dần cô phát hiện: Kỳ thật so với thương hiệu Porsche, các xe thể thao

khác còn khó nhìn hơn.

Về nhà, mặc vào lễ phục mẹ đã chuẩn bị cho, im lặng chờ người

khác trang điểm cho mình, cô muốn cười, lại cười không nổi.

Nhắm mắt lại, gương mặt tươi cười của anh đã khắc thật sâu ở

trong tâm trí của cô, từ trước đến nay anh đều trực tiếp thổ lộ, bây giờ nhớ tới

vẫn thấy cảm động.

Không thể tưởng được, bất giác cô để ý đến anh như thế. Từng

phút từng giây trôi qua thật nhanh, đảo mắt đã đến giờ ăn cơm chiều.

Ngồi ở bàn ăn xoay tròn trên đỉnh khách sạn, quan sát kiến

trúc nhỏ bé bên ngoài, Tiểu Úc tưởng tượng thấy Ivan đang ở khắp tìm cô!

Theo thời gi*an trôi qua, cảnh vật ở bên ngoài cửa sổ sát đất,

chậm rãi di chuyển, chậm rãi biến hóa, giống như năm tháng trôi qua, tất cả đều

đang thay đổi, duy chỉ có sự chờ mong của cô với anh đã thành vĩnh hằng.

Cô cúi đầu uống một ngụm trà, bắt đầu hối hận quyết định của

chính mình.

Ý trời? Ông trời sao có thể nói cho Ivan: cô đang ngồi ở đây

chờ anh?

Cô không phải đang cho anh cơ hội mà là tuyệt đường hy vọng

của anh và tuyệt đường hy vọng của chính mình.

Thời gi*an chầm chậm trôi, lòng cô như lửa đốt, đến hít thở

cũng không thông.

“Tiểu Úc, con không có việc gì chứ?” Mẹ Quan liền hỏi cô:

“Sao nhìn đồng hồ suốt vậy con?”

“Dạ, không có gì!”

Mẹ Quan thấy bộ dáng mất hồn mất vía của cô nhẹ nhàng ôm bả

vai cô, dịu dàng khuyên nhủ: “Mẹ biết con không thích Y Phàm, ngại nó là một

công tử đào hoa, con còn trẻ nên nhìn vấn đề thoáng một chút. Đứa nhỏ Y Phàm

này có năng lực, nhân phẩm tốt, ba mẹ không nhìn lầm nó đâu!”

Tiểu Úc trầm mặc không lên tiếng.

Mẹ Quan thở dài, giọng điệu vô cùng bất đắc dĩ: “Tiểu Úc, ba

con đã già, tim lại không tốt, không thể làm lụng vất vả. Con còn nhỏ không có

kinh nghiệm xã hội, ba mẹ nếu không tìm người có thể tin cậy thì sao có thể yên

tâm gi*ao con cho người đó?”

Tiểu Úc gật gật đầu. “Con hiểu nhưng có thể giúp con tiếp quản

sự nghiệp của ba lại không chỉ có một mình anh ta. Con có thể tìm người khác.”

“Nha đầu ngốc, thế giới này lòng người khó lường, người ta

có thể thề non hẹn biển, nhưng chưa chắc sẽ yêu con mãi! Kỳ thật, con cùng Y

Phàm tiếp xúc một chút sẽ phát hiện nó có rất nhiều ưu điểm. Lúc còn nhỏ nó rất

có trách nhiệm, làm việc cẩn thận, tính cách cũng tốt, nên sẽ có thể trở thành

một người chồng tốt.”

“Ừhm!”

Cho dù có nhiều ưu điểm thì như thế nào? Cả đời ở bên ngoài

ăn chơi đàng điếm hàng đêm, cho dù cuộc sống cao sang thế nào cũng không bù lại

được nội tâm trống rỗng, đây mới là điểm đáng chú ý!

Kim phút lại một lần chỉ số mười hai, thế là đã 6 giờ, chỉ

còn lại có 6 giờ thôi, kỳ tích có thể phát sinh hay không?

Ivan có thể lập tức chạy đến bên cô hay không, cười cùng cô

rồi nói: Đây là do ông trời an bài, chúng ta nên thuận theo ý trời! Lòng của cô

thật chờ mong…

Cô cúi đầu cười yếu ớt. Giờ này phút này, cuối cùng cô đã hiểu

lòng mình bị Ivan chiếm giữ tâm tư từ bao giờ rồi.

Cô không chút do dự đứng lên. Cô muốn đi tìm Ivan, nhào vào

trong lòng anh, lớn tiếng nói với anh: “Em yêu anh! Cho dù thế nào em cũng muốn

yêu anh!”

“Tiểu Úc!” Mẹ Quan thấy Tiểu Úc đột nhiên đứng dậy, tay liền

giữ chặt lấy cô. “Con muốn đi đâu?”

“Mẹ! Cho dù Âu Dương Y Phàm rất vĩ đại, con cũng không thể

cùng anh ta bên nhau. Anh ta là loại đàn ông không đáng để yêu!!!” Cô kiên định

nói.

Thế sự luôn khó có thể nói trước.

Cửa đột nhiên mở ra, một nữ phục vụ xinh đẹp dẫn một vị

khách đi vào.

Tiểu Úc mờ mịt nhìn cửa, cô nghĩ nhất định mình nhìn lầm rồi.

Cô nháy mắt mấy cái, rồi dụi mắt, vẫn là nụ cười tươi không có ác ý kia.

“Ivan?!”

Cô bước thật nhanh tới. Sự việc xảy ra bất ngờ làm cô nhất

thời không biết nên làm thế nào. Cô muốn giới thiệu anh cho ba mẹ, lại lo lắng

dưới tình huống này mà giới thiệu sẽ rất đường đột. Bất quá hôm nay Ivan mặc

tây trang màu vàng nhạt, rất có điểm thanh niên tài tuấn, so với bình thường

nhìn trầm ổn hơn rất nhiều. Ăn mặc như vậy cũng thích hợ