XtGem Forum catalog
Thiên Hạ Hoan Ca

Thiên Hạ Hoan Ca

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 328525

Bình chọn: 7.00/10/852 lượt.

n răng : “Lão bất tử nhà ngươi nhìn thấy nữ nhân liền nhấc chân không được, cố tình luôn đối nghịch với ta.”

Tiểu nam hài vẻ mặt cười khổ: “Đào Đào, con tiểu yêu tinh này không thể chạm vào.”

Xoay người, hắn nhìn Bảo Thù nói: “Ngươi chính là Li Diên môn hạ ngũ đệ tử, Tiêu Bảo Thù?”

Bảo Thù nghẩng đầu, gật đầu, lại cúi đầu nói: “Ta không có ác ý, chỉ là muốn đến xem Dung Hoan sư huynh thương có nặng hay không, xin ngươi tin tưởng ta . . . Ta thực sự không có ác ý . . .”

Tiểu nam hài trầm ngâm hồi lâu, thản nhiên nói: “Hoan Nhi tu vi, bất quá thương thế cũng không nặng, ngươi muốn đi xem cũng không sao.”

Bảo Thù ngẩng đầu, hai mắt tỏa ra ánh sáng. Đào Đào giận tái mặt: ” Tuyệt đối không có khả năng, chủ nhân có lệnh, từ nay về sau người ngoài không được đến gần đào nguyên sơn nửa bước, nhất là Lang Hoa đệ tử!”

“Người ngoài không thể nhưng nàng có thể. “Tiểu nam hài nàng an tâm một chút đừng nóng, cười nhẹ nhìn về phía Bảo Thù: “Vân Hải quy củ, Tiêu cô nương chắc hẳn đã biết. Nếu ngươi đi vào, cả đời này không thể trở ra, ngươi nên suy xét cẩn thận a.”

Bảo Thù cả người chấn động, cả đời không thể trở ra nghĩa là gì?

Nhưng nghe các trưởng lão nói, Lưu Dục đã hướng về phía thượng đế hứa hẹn đem Dung Hoan sư huynh cấm túc ở Vân Hải Tuyết Vực cả đời . . . Bây giờ Nhị sư huynh và Yêu Nhiêu thành thân, mình còn có cái gì lưu luyến?

Trời đất bao la, nàng còn có thể đi nơi nào ?

Về nhà sao? Bị người lui hôn, làm sao ăn nói với cha mẹ? Vả lại trên Bích Thủy Sơn đã không có Vô Cửu của nàng nữa.

Đã như vậy, liền dùng nửa đời sau đi bù đắp sai lầm của bản thân cũng được.

Nghĩ xong, nàng buồn bã cười một tiếng, bình tĩnh: “Ta đã suy nghĩ kỹ, ta muốn đi Vân Hải. “

Tiểu nam hài nheo mắt lại, ra vẻ vui mừng cười nói, “Kỳ thật phu nhân đã sớm ngờ tới ngươi sẽ đến, chỉ là không ngờ tới sớm như vậy, ngươi đã quyết định, vậy liền theo tiểu lão nhi đi thôi.”

Đào Đào kinh ngạc nói: “Nàng chính là cô nương mà Lưu thiếu chủ thích?”

Bảo Thù trong lòng chấn động, không tự chủ cúi đầu xuống thấp hơn. Tiểu nam hài cười cười: “Nha đầu, ta sẽ phong bế ngũ thức của ngươi, cõng ngươi đi.”

“Không phải đâu? Ngươi cõng?” Bảo Thù biết cửa vào Vân Hải chính là bí mật, càng minh bạch oa nhi này trước mắt này thân phận không tầm thường, nhưng mà, chỉ bằng thân thẻ nhỏ bé của hắn, có thể cõng được thân thể tròn vo như bóng của mình sao?

Tiểu nam hài phát hiện mình bị người ta xem thường, nâng cánh tay mảnh khảnh lên làm một chỉ quyết, biểu diễn dáng người “To lớn” của mình : “Tiểu lão nhi sống hơn vạn tuổi, chẳng qua là dáng dấp có hơi trẻ tuổi thôi! Đây là bắp thịt có nhìn thấy không? Các ngươi có nhìn thấy không? “

Bảo Thù cuối cùng cũng đem số nước chua còn sót lại trong dạ dày “Oa” một hơi phun hết ra, ách, quả nhiên là dễ chịu hơn . . .

Đào Đào cả người run rẩy: “Mạc Tu a Mạc Tu, ngươi nhân sâm tinh lão bất tử này, thật đúng là . . .”

Hàm răng run lên đánh loạn xạ, nàng chỉ nói một nửa liền kêu tiểu hoa đào tinh bay vào trong mây mù.

Mạc Tu vẻ mặt thất bại, nhìn phương hướng Đào Đào ly khai âm thầm thở dài.

Nhưng Bảo Thù lại hưng phấn hô to: “Thì ra ngài chính là Mạc Tu tiền bối hả! Dung Hoan sư huynh luôn ở trước mặt ta khen ngài, a, ta thật là ngốc, đáng lẽ nên sớm nghĩ tới a!”

“Thật sao?” Mạc Tu vẻ mặt lập rức rạng rỡ, “Vậy tiểu tử kia khen ta cái gì? “

” Hắn khen ngài già mà không kính, không biết xấu hổ. Cả ngày đi nhìn lén người ta tiểu cô nương tắm rửa, thường bị ngườiđánh đến sưng mặt sưng mũi, còn theo đuổi Hoa đào muội muội mấy nghìn năm cũng không đuổi kịp, đến rấu cũng bị nhổsạch, quả thật là mặt dày cực phẩm trong cực phẩm a!”

Mạc Tu khuôn mặt trắng nõn lập tức đen như than, khéo miệng co quắp nói: “Đây . . . Đây mà gọi là khen ta?”

Bảo Thù ra sức gật đầu một cái: “Dung Hoan sư huynh khi nói những lời này trong mắt đều là sùng bái nha!”

Lời này thật ra là ngược lại, chỉ là Bảo Thù càng sùng bái Lưu Dục hơn. Thật là rất khó mà tưởng tượng ra, một vị Thiên quân đứng đắn như vậy lại có lão bà và huynh đệ tốt nhất đều là kẻ dở hơi, ngay cả đứa con trai ruột của mình cũng . . .

Ai . . . Quả đúng là vỏ quýt dày có móng tay nhọn.

Ngắn ngủi hắc ám đi qua, Bảo Thù khi mở mắt lần nữa, lập tức bị cảnh tượng trước mặt làm cho kinh hãi.

Vân Hải Tuyết Vực, không có biển mây, càng không có tuyết rơi, mà là một phương thái bình thịnh thế. Thái bình ở ngoài thiêu giết đánh cướp huyết ảnh xen kẽ, thái bình trong những cửa hàng san sát ca múa mừng cảnh thái bình, khiến cho khung cảnh thái bình đã thái bình lại thái bình gấp ba.

“Thế nào? Có phải rất giống nhân giới không?”

” Đúng vậy, chẳng qua kiến trúc và phục sức không giống cho lắm . . . “

Mạc Tu say mê ngắm mỹ nữ trên đường phố, cười khà khà nói “Đây là vì tộc trưởng cùng phu nhân từng luân hồi ở nhân gian một lần, sau khi trở về đô thành xây dựng lại.”

Bảo Thù hiểu ra gật đầu, đang muốn nói chuyện, Mạc Tu bước chân dừng lại “Tới rồi.”

Ngẩng đầu, chỉ thấy hai người hầu mặc huyền y không nhúc nhích đứng canh giữ ở trong và ngoài cửa son, mắt có thể nhìn thấy n