Thích Khách Vô Danh

Thích Khách Vô Danh

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 325531

Bình chọn: 8.00/10/553 lượt.

ông ra tiếng: "Tiểu Lan, nàng tội gì đi theo hắn,

dẫn đến chết ở Đường Môn." Trong giây lát, ông ta lại lớn tiếng quát hỏi:

"Cái này ngươi lấy được ở đâu?"

"Chính là khi làm khách ở

Đường Môn ngẫu nhiên có được." Mạc Hi than nhẹ một tiếng lại nói: "Hà

chưởng môn lời ấy sai rồi. Chắc hẳn Hà chưởng môn nhận ra được bút tích của Lâm

tiền bối. Bài thơ này ý tứ rõ ràng là vì hết sức tương tư đối phương lại không

được đáp lại, mới hạ quyết tâm chặt đứt tơ tình bỏ đi xa. Mà bài phía dưới

Đường Tuyệt tiền bối viết rõ ràng là nói cô gái nhớ thương người trong lòng,

lại cũng âm thầm nói hết tình cảm luyến mộ của bản thân đối với cô gái

này." Đường Tuyệt viết bài tiểu lệnh này, câu trên miêu tả tâm tư, bộ dạng

cùng thần thái của người trong khuê phòng. Câu dưới viết tình cảm tương tư

tương ức, mong nhớ ngày đêm, hồn mộng quẩn quanh; giai nhân tình cảm nồng nàn,

phòng không một mình, đối mặt với giường êm hương ấm, sao lại nói đến uống say

rồi tỉnh. Mà uống say rồi tỉnh ở đây là ám chỉ nữ tử này từng mượn rượu giải

sầu, dùng say rượu để thoát khỏi nỗi khổ tương tư (hai bài này xem lại chương 41). Tình cảm luyến mộ của Đường Tuyệt

đối với Lâm Tích đã biểu lộ ra ngoài, Lâm Tích lại quyết định cắt đứt tình cảm

vì không được quan tâm. Vì vậy người mà Lâm Tích luyến mộ trong bài thơ tuyệt

đối không phải là Đường Tuyệt.

"Người Lâm tiền bối đau

khổ thương nhớ trong bài thơ chính là tiền bối đúng không." Mạc Hi lại

nói. Xem thần thái của Hà Quần Thanh, dám chắc tám chín phần mười rồi.

Hà Quần Thanh khàn giọng nói:

"Uổng ta cả đời si mê võ học, lại ngại cho danh phận thầy trò, nhiều năm

như vậy đã làm tổn thương tình cảm của Tiểu Lan. Đợi khi hoàn toàn tỉnh ngộ,

Tiểu Lan đã rời khỏi Thục Sơn, gả làm vợ người. Cuối cùng cùng ta thiên nhân

vĩnh cách." Ngừng lại một chút, ông ta lại lấy tay đấm ngực, giọng căm hận

nói: "Nhưng nếu không có Đường Tuyệt, Tiểu Lan như thế nào lại chết!"

Mạc Hi than nhẹ một tiếng, nói:

"Tiền bối nói thế vẫn sai rồi. Tiền bối cũng nói nhiều năm qua mình cô phụ

một mảnh thâm tình của Lâm tiền bối. Lâm tiền bối đổi tên thành 'Tích' (tiếc) vì tỏ rõ ý chí, quý trọng tình

cảm của Đường Tuyệt tiền bối đã chờ đợi nàng. Việc khác không nói, năm đó Lâm

tiền bối vì thương nhớ tiền bối không được đáp lại mà ảm đạm rời đi, Đường

chưởng môn bỏ lại Đường Môn, không tiếc bị trục xuất khỏi môn cũng muốn đi cùng

nàng. Vả lại từ tờ giấy hoa lan tiên này mà xem, Đường Tuyệt tiền bối đối với

việc Lâm tiền bối thương nhớ người đều biết rõ ràng, hành động này lại càng

đáng quý." Lâm Tích đổi tên là chuyện sau khi rời khỏi phái Thục Sơn, nếu

nói nàng muốn mai danh ẩn tích cùng Đường Tuyệt song túc song phi, vậy cũng có

thể đổi luôn họ; hơn nữa Đường Tuyệt cũng không có đổi tên; thêm nữa sau khi

Lâm Đường hai người trở lại Đường Môn, Lâm Tích cũng có thể đổi lại tên cũ là

Lâm Lan, nhưng nàng không có. Có thể thấy được quan trọng là ở chữ

"Tích". Mà Đường Tuyệt đối với Lâm Tích có thể nói săn sóc đến thập

phần, còn vì nàng thu thập rất nhiều lư hương liền có thể thấy rõ.

Mạc Hi âm thầm cảm thán, vị Lâm

chưởng môn này có thể được Đường Tuyệt, Hà Quần Thanh những nhân vật phi phàm

như thế luyến mộ, nhất định là phong thái tuyệt thế. Thử hỏi thế gian có bao

nhiêu nữ tử rơi vào lưới tình không thể tự kềm chế, khiến hồng nhan trở thành

đầu bạc đau khổ chờ đợi cả đời, nàng lại có thể dứt khoát chặt đứt duyên xưa,

hiểu được đạo lý quý trọng người trước mắt.

"Ta cũng biết Đường Tuyệt

đối với nàng rất tốt. Cho nên mới tìm thợ giỏi tiêu phí suốt ba năm, đem hoa

văn trang sức giường ngọc đổi mới hoàn toàn, chờ hai người họ trở về Đường môn

liền đưa lên, chỉ vì chúc hai người họ trăm năm hảo hợp." Quả thế, Mạc Hi

đã sớm hoài nghi thất bảo cùng giường điền ngọc của Đường Hoan kia chính là do

tảng ngọc Hà Quần Thanh tìm được tạo thành. Thứ nhất, giường ngọc này cần khối

đá vật liệu hoàn chỉnh nặng chừng một tấn mới có thể khắc thành, thế gian khó

kiếm. Cho nên ngày đó nàng mới hỏi thăm Tiết Đồng việc này, dù sao Hà Quần

Thanh cũng từng đả thông hai mạch nhâm đốc, cũng cần có vật phụ trợ. Thứ hai,

nếu giường ngọc này là lễ vật Hà Quần Thanh sư phụ tặng đồ nhi tân hôn liền

thuận lý thành chương (hợp lí). Hà

Quần Thanh cho cái giường ngọc này cũng coi như là nhọc lòng, hai bên giường

ngọc điêu khắc phong lan lư hương có thể nói tập hợp cả hai thứ mà cuộc đời Lâm

Tích thích nhất vào một thể.

"Khối bạch ngọc bài khắc

hoa lan kia là vật của Lâm tiền bối." Hà bao có thêu phong lan mà Đường

Hoan dùng đựng Bích Lưu châu, chỉ sợ cũng là di vật của Lâm Tích. Ngọc bài khắc

hoa lan, ngầm khảm tên thật của Lâm Tích là Lâm Lan, huống chi lại là tín vật

duy nhất có thể sai sử Hà Quần Thanh, cho nên Mạc Hi suy đoán như thế.

"Đúng vậy. Ngày xưa Tiểu

Lan dùng bí pháp độc môn của Thục Sơn truyền tin tức, hẹn ta tới đây giúp nàng

qua sông." Mạc Hi âm thầm gật đầu, một nhà Lâm Tích muốn lặng lẽ thoát

khỏi Đường Môn tất nhiên cần tìm kiếm trợ giúp từ bên ngoài, vả lại không thể

mở xích sắt nối


Teya Salat