XtGem Forum catalog
Theo Đuổi Lính Đặc Biệt

Theo Đuổi Lính Đặc Biệt

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 325214

Bình chọn: 7.00/10/521 lượt.

biết, không

phải tớ là đứa vừa gặp đã yêu, không thể nào, không có khả năng chưa

tiếp xúc lại có thể yêu anh ấy.”

"Ha ha." Tăng Tĩnh Ngữ đột nhiên bật cười, "Nhưng bây giờ câu yêu anh ta rồi."

Trầm Ngôn im lặng không lên tiếng, nhẹ nhàng gật đầu tỏ vẻ thừa nhận, cô yêu Mục Tử Dương đơn phương đã thừa nhận với phòng ký túc xá bọn cô, không

có gì phải giấu giếm.

Tăng Tĩnh Ngữ cười nhạt, hai tay buông

xuống, bất đắc dĩ nói: "Chuyện này không phải là không liên qua, chuyện

của tớ và cậu đều chung một nguyên tắc. Có lẽ Thiệu Tuấn giống như cậu

lúc đầu, vừa bắt đầu cũng không thích tớ, nhưng chuyện tương lai không

có ai biết trước được, có lẽ một ngày nào đó, anh ấy sẽ giống như cậu,

cậu yêu Mục Tử Dương, anh ấy sẽ yêu tớ. Từ trước đến giờ chỉ cần tớ cảm

thấy có 1% cơ hội, tớ sẽ cố gắng hết sức, chỉ cần anh ấy chưa phán án tử hình cho tớ, tớ vẫn còn có cơ hội. Hơn nữa, tớ đuổi theo anh ấy là yêu

thích tự nhiên, về phần thích bao nhiêu, sẽ thích bao lâu, chúng tớ cũng chưa bắt đầu, tớ không thể nói chính xác cho cậu biết được. Người ta

kết hôn rồi cũng có thể ly hôn, huống chi tớ đây lại là cô gái trẻ trung xinh đẹp, dù sao, mặc kệ nói thế nào, khi tớ còn thích anh ấy, tuyệt

đối tớ sẽ không dễ dàng buông tha, trừ phi tớ không còn thích anh ấy

nữa."

Tăng Tĩnh Ngữ hiếm khi nghiêm túc đến vậy, hơn nữa lại có

lý lẽ thuyết phục, khiến cho Trầm Ngôn từ trước đến giờ vốn đầu óc nhanh nhạy cũng phải ngây ra một lúc, sau đó không ngừng thở dài liên tục

nói, "Cậu nói cũng đúng."

Trịnh Hòa Ninh bên kia cũng thế, bất

thình lình tiến lại một tay ôm cổ của cô, một tay hướng cô dựng thẳng

ngón cái: "Chậc chậc, không tệ không tệ, đủ chí khí, đủ tình nghĩa."

Được tâng bốc khen ngợi, Tăng Tĩnh Ngữ lập tức đắc chí, ngẩng đầu ưỡn ngực

nâng cằm cao lên, một bộ dáng thỏa mãn đáng đánh đòn, "Tất nhiên."

Trầm Ngôn nhìn về phía Trịnh Hòa Ninh, hai người trao đổi ánh mắt ý

—————- Cậu khen con bé này làm gì, để nó ngẩng mặt hất lên như thế.

————— Còn cậu cũng hướng nó giơ ngón cái lên đó thôi, lại còn trách tớ sao?

————– Không sao, dù sao còn có Thiệu Tuấn tới thu thập con bé này.

————– Ừ, Thiệu Tuấn là sứ giả đặc biệt ông trời phái xuống để trừng trị cậu ấy .

3

Hai năm không nghỉ phép, im lặng phát lòng từ bi, phê cho Thiệu Tuấn nghỉ tổng cộng hai mươi ngày.

Thiệu Tuấn trở về ngày thứ hai liền bị mẹ Thiệu ép đi xem mắt, tới hôm nay

mới thôi, đã ngây người trong nhà mười hai ngày rồi. Những ngày qua trừ

lần đó Thiệu Tuấn đi xem mắt ở ngoài, còn lại tất cả thời gian đều là ở

cửa hàng với mẹ Thiệu, mẹ Thiệu vẫn chưa từ bỏ ý định còn muốn khuyên

Thiệu Tuấn đi xem mắt, thỉnh thoảng còn bên cạnh nhắc nhở.

"A

Tuấn, con còn nhớ dì Lý hàng xóm không? Con gái dì ấy là bạn học của con khi bé, trước đây đi học trọ bên ngoài, nghe nói gần đây trở về, các

con là bạn học, không có việc gì thì nên liên lạc với nhau đi."

"A Tuấn, nếu con không có việc gì thì đi vài vòng, tham gia họp lớp, gặp gỡ bạn cũ cho thoải mái."

"A Tuấn, ngày hôm qua trên đường mẹ gặp vợ thầy giáo dạy cấp ba của con,

cô ấy đã biết con nghỉ phép cho nên mẹ thấy con nên đến thăm họ mới

phải? Đúng rồi, con gái cô ấy đi du học mới về, tình cảm của hai đứa lúc trước cũng khá tốt, rãnh rỗi nên đến thăm một chút, thầy giáo Lý lúc

trước cũng không phải rất quan tâm tới con sao?"

Buổi tối trong

phòng khách, vốn là Thiệu Tuấn cúi đầu ăn cơm nghe vậy chợt sửng sốt,

đôi đũa cầm trong tay đột nhiên cứng đờ, chậm rãi ngẩng đầu lên, "Cô ấy ở đâu? Cô ấy có ở nhà không?"

Ở phía đối diện, sắc mặt mẹ Thiệu

vui vẻ, nói: "Ở nhà chứ còn ở đâu nữa, vợ thầy ấy còn nói thầy ấy đến

bây giờ vần luôn nhắc đến con, ngày mai có rãnh rỗi, con nên đi thăm họ

một chút."

"Dạ." Thiệu Tuấn nhàn nhạt đáp một tiếng, tiếp tục cúi đầu ăn cơm.

Buổi tối lúc Tăng Tĩnh Ngữ gọi điện thoại tới thì Thiệu Tuấn đang tắm, điện thoại di động để trên bàn cơm trong phòng khách.

Mẹ Thiệu ở trong phòng mình nghe thấy tiếng điện thoại của Thiệu Tuấn kêu

mấy tiếng, không ai nghe, bà lại mặc đồ ngủ màu đỏ đi ra.

Mặc dù

bà không biết nhiều chữ, nhưng ba chữ Tăng Tĩnh Ngữ bà vẫn hiểu, thấy

màn hình hiện lên như thế, trong lòng bà chợt căng thẳng, do dự sau mấy

giây mới chậm rãi vươn tay ra ấn nút nghe.

"Này, Thiệu Tuấn, em

kể cho anh một chuyện nhé, hôm nay tiết thể dục em chạy về nhất đấy."

Suy nghĩ của Tăng Tĩnh Ngữ từ trước đến giờ không bao giờ để lại trong

lòng, vì muốn kể cho Thiệu Tuấn chuyện này, cô đã thấp thỏm cả ngày. Mặc dù chiến công này rất nhỏ, nhưng cô cảm thấy đây là thành quả cô cố

gắng chạy bộ một tuần lễ, hơn nữa cô vì trở thành quân y, hi vọng có thể xuất sắc vượt qua khóa quân sự chính là mục tiêu đầu tiên.

Mẹ

Thiệu trong lòng có chút lo lắng, bà không biết quan hệ hiện tại của

Thiệu Tuấn và Tăng Tĩnh Ngữ như thế nào, nhưng nghe giọng điệu của Tăng

Tĩnh Ngữ, có thể thấy quan hệ của hai người rất tốt, nếu không thì tại

sao đã trễ như thế còn gọi điện thoại tới chỉ vì nói một tiếng ‘hôm nay

tiết thể dục em chạy về nhất đấy’, cô chạy về nhất có liên qua