The Soda Pop
Theo Đuổi Lính Đặc Biệt

Theo Đuổi Lính Đặc Biệt

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 324661

Bình chọn: 7.5.00/10/466 lượt.

toàn chữa khỏi." Cô gái sợ bị lừa dối, có

chút phòng bị hỏi: "Làm sao chị biết, có phải chị cũng từng bị như vậy. Những vết sẹo này trừ như thế nào đây?"

"Vết sẹo của em có thể dùng gừng, bôi ở trên mặt."

"Vậy chị cho em hai cân năm đồng, nếu là có hiệu quả lần sau em trở lại mua."

"Ừ, tốt."

Thiệu Tuấn bị Tăng Tĩnh Ngữ lừa dối có chút ngu, cho tới bậy giờ anh cũng

chưa biết cô gái này có tài ăn nói như vậy. Nên không phản ứng kịp .

Tăng Tĩnh Ngữ chợt đẩy anh qua một bên, "Đứng ở đó làm gì, Mau tới cầm túi giúp em."

"Ách . . . . . . . . đưa túi cho anh." Thiệu Tuấn máy móc cầm túi đưa tới,

Tăng Tĩnh Ngữ vừa giúp chọn quả táo, còn vừa nhiệt tình nói: "Nếu là

hiệu quả tốt, em giúp chị giới thiệu với bạn bè nha. Bây giờ không phải

là đang thịnh hành mua tập thể sao, các em có thể mua như vậy."

Cô gái có chút kích động, chợt ngẩng đầu nhìn về phía Tằng Tĩnh mà nói: "Chiết khấu bao nhiêu?"

"Dựa vào tình hình thực tế mà chiết khấu."

"Ha ha" cô gái khẽ cười một tiếng, nhận lấy táo Tăng Tĩnh Ngữ đưa tới, đưa

mười đồng , cuối cùng trêu ghẹo nói: "Bạn trai chị rất đẹp trai nha."

Tăng Tĩnh Ngữ ngạc nhiên ngốc lăng tại chỗ, cô gái này. . . . . . . . . . . . Cũng quá thẳng thắn đi, chỉ là, lời này cô thích. Nhưng không đợi cô từ mừng rỡ phục hồi lại tinh thần, Thiệu Tuấn đã nói tiếp: "Cô ấy là em

gái anh."

Nữ sinh có chút ngượng ngùng cười cười, nhanh chóng đi

ra ngoài. Tăng Tĩnh Ngữ ngây ngốc đứng ở đó, nửa ngày cũng chưa có phản

ứng.

"Em trở thành em gái anh lúc nào vậy, sao em lại không biết?" Giọng nói của Tăng Tĩnh Ngữ cho thấy cô rất tức giận.

Thiệu Tuấn mặt nghiêm nghị: "Chẳng lẽ để cho cô ấy hiểu lầm em là bạn gái của anh sao?"

Tăng Tĩnh Ngữ rất muốn nói hiểu lầm thì thế nào, như vậy cũng hợp ý cô.

Nhưng lời nói đến khóe miệng, làm thế nào cũng nói không nói ra được,

trong lòng ê ẩm, chát chát .

Mẹ Thiệu là người từng trải, mơ hồ

cũng có thể nhìn ra một chút. Vội chạy ra hoà giải, đẩy cánh tay bền

chắc của Thiệu Tuấn một cái, "Nơi này có mẹ là được rồi, con nên trở về

trước đi. Tĩnh Ngữ cũng thế, ra ngoài một chuyến cũng không dễ dàng, có

cái gì muốn mua , muốn đi thì nhanh đi, lát nữa đến trưa trời rất nắng."

"Không phải bạn con cho con leo cây sao, con vừa đúng không có việc gì." Tăng

Tĩnh Ngữ lại cúp mặt tươi cười, rực rỡ trước sau như một.

Mẹ Thiệu vừa định nói những gì, điện thoại Thiệu Tuấn đột nhiên vang lên.

Thấy trên màn ảnh hiện ra hai chữ "Lý Hiểu", Thiệu Tuấn không nhịn được nhíu mày.

Mẹ Thiệu nhìn anh sắc mặt chợt biến hóa, nhịn không được hỏi một câu: "Là ai vậy?"

Thiệu Tuấn trả lời thành thật: "Lý Hiểu."

Mẹ Thiệu ý cười một tiếng: "Đoán chừng là người ta đã nghĩ thông suốt, con nên nghe nhanh đi."

"Dạ." Thiệu Tuấn nhàn nhạt trả lời một câu, đi tới bên cạnh nghe điện thoại.

Mẹ Thiệu lập tức đổi chủ ý, nhìn sang Tăng Tĩnh Ngữ đang đứng ở một bên,

ôn nhu hỏi thăm: "Tĩnh Ngữ, dù sao con cũng không có việc gì, có thể bồi bác gái một lúc được không?"

Tăng Tĩnh Ngữ nhàn nhạt gật đầu, "Dạ" một tiếng.

Mẹ Thiệu có chút áy náy quay mặt qua chỗ khác, ngượng ngùng nhìn lại mặt của Tăng Tĩnh Ngữ.

Bà nói như vậy chỉ là muốn kéo Tăng Tĩnh Ngữ mà thôi.

Đều là phụ nữ, bà làm sao không nhìn ra tâm tư Tăng Tĩnh Ngữ chứ. Không

phải nói Tăng Tĩnh Ngữ không được, mà là cô thật tốt quá, gia cảnh như

vậy, con bà nào xứng với cô.

Lý Hiểu gọi cuộc điện thoại đã phải hạ quyết tâm thật lớn.

Cô vốn nghĩ tới có thể kết giao với anh, diện mạo cũng được, đối với cô

tốt là được. Thiệu Tuấn mặc dù lớn lên đẹp trai, phương diện khác cũng

rất tốt, nhưng người quá lạnh lùng, giống như đối với cô một chút hứng

thú cũng không có, không khỏi làm cho cô khiếp đảm.

Trong hai

ngày này cô cũng có gặp mặt hai người, một người làm kinh doanh, nghe

nói mở khách sạn ở trung tâm thành phố, là một thương nhân mới nổi,

nhưng lại rất mập, so với heo thì không kém chút nào, nhất là miệng lúc

nào cũng nói anh có tiền cỡ nào, lúc nào thì anh chuẩn bị mở chi nhánh

thứ hai, mục tiêu cuối cùng là mở rộng hệ thống kinh doanh khắp nước

.....

Lý Hiểu chỉ cảm thấy như ngồi đứng đống lửa, như ngồi đống

than, cô không biết người nọ có tốt như anh nói không, nếu như thực sự

có mở một nhà hàng tốt như vậy, tại sao cô chưa nghe nói qua, mà còn lại gặp mặt ở khách sạn khác. Tại khách sạn của mình không phải càng thể

hiện hắn có tiền sao?

Chủ yếu là, hắn ta quá béo, cô cảm thấy nếu đi cùng với anh lúc nào cũng có thể bị đè chết.

Vì vậy, cơm nước xong lập tức chạy đi, số điện thoại cũng không lưu lại.

Người thứ hai cô gặp nghe nói là quản lý của một công ty. Ngoài 30 tuổi,

nhưng thoạt nhìn giống như hơn bốn mươi tuổi, còn bị hói đầu, vừa đi vừa hỏi, "Lý tiểu thư, xin hỏi bây giờ cô làm gì, lương tháng bao nhiêu,

nếu như có thể, tôi muốn kết hôn sớm một chút. Tốt nhất là trước khi kết hôn đi làm công chứng tài sản."

Lần này Lý Hiểu cơm cũng không ăn, trực tiếp bỏ về.

Gặp Thiệu Tuấn, người được xếp vào loại cưc phẩm, lại nhìn những thứ kém phẩm này, quả thật cần phải có dũng khí rất lớn.

Một phen đ