XtGem Forum catalog
Thay Tim

Thay Tim

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 322710

Bình chọn: 10.00/10/271 lượt.

trong này xem ngươi.

Cô gái tiếp nhận ý tốt của hắn, ngồi ở trên đệm mềm, hắn ngồi trước

mặt nhìn cô không chớp mắt, không cần nói cũng biết đây là tư thế bảo

vệ, làm cho trái tim cô ấm áp, kìm lòng không được ôm hắn vào lòng.

“Ta thực sự rất thích ngươi, nhưng mà ta phải về nhà.”

Về nhà? Hắn nghiêng đầu nhìn cô.

“Nhớ không? Ta nói rồi, nhà của ta ở kinh thành, ta đến nhà dì làm khách.”

Kinh thành? Đó là nơi nào? Vượt qua hai đỉnh núi sẽ tới sao? Hắn khỏe lắm, có thể đổi thành hắn đi tìm cô……

Ở chung nhiều ngày, cô có thể đọc ra suy nghĩ trong mắt hắn: “Không

được, đó không phải nơi ngươi có thể đi. Ngươi thuộc về nơi núi rừng

này, trong thành là nơi con người ở, ngươi bị phát hiện sẽ nguy hiểm,

không bị phát hiện ngươi cũng sẽ không vui vẻ, nơi đó không có núi,

không có nước, không có con thỏ nhỏ để bắt.”

Nhưng mà, nhưng mà hắn muốn ở cùng cô a, không phải người sẽ không

thể ở nơi gọi là kinh thành kia sao? Thật vất vả mới có người nói chuyện cùng hắn, sờ hắn, ôm hắn, thương hắn……

Hắn thật gấp, lần đầu tiên trong đời, thống hận chính mình vì sao lại là thú, không phải con người, không thể cùng cô đi……

Ngày đó, sau khi cô đi về rồi, hắn khổ sở nằm trong sơn động thật lâu thật lâu, nghĩ đến lần đầu tiên gặp được cô, nghĩ đến lúc cô đút hắn

ăn, nghĩ đến lúc cô vuốt ve bộ lông của hắn, cùng hắn nói chuyện…… Muốn

thật nhiều thật nhiều, nhưng sau này cái gì cũng không có, hắn chỉ còn

một mình mà thôi……

Đúng rồi, ngọc bội của mẫu thân cô!

Cô nói ngọc bội là vật duy nhất mẫu thân để lại cho cô, hắn nhớ cô

rất nhớ mẫu thân, bây giờ cô phải đi, hắn muốn nhanh giúp cô tìm được.

Hắn có cái mũi rất thính, hơn nữa hương vị trên người cô đã rất quen

thuộc, hắn ở trong núi một bên ngửi, một bên tìm, đào đất ở thật nhiều

nơi, cuối cùng tìm được dưới một gốc cây cây hòe già.

Trên ngọc bội có hương vị nhàn nhạt của cô, nhất định là không sai.

Hừng đông cô phải đi, hắn chạy nhanh đến giữa sườn núi, tìm được nhà

thợ săn cô nói. Hắn nhận ra người đàn ông này, một vài đồng loại của hắn cùng vài loài khác đều bị ông ta giết, hắn mà bị phát hiện cũng sẽ bị

giết, trước kia hắn sẽ lẫn trốn rất xa, nhưng mà bây giờ hắn bất chấp

nguy hiểm, ở chung quanh phòng ở ngửi ngửi, hắn tìm được cửa sổ có hương vị cô đậm nhất, dùng chân trước gõ.

Cửa sổ mở, cô nhìn thấy hắn thì tương đối kinh ngạc: “Sao ngươi lại tới đây? Mau vào, đừng để dượng ta phát hiện.”

Hắn theo cửa sổ nhảy vào, cô gái thấy ngọc bội hắn ngậm trong miệng, hiểu ra.

“Ngươi tìm được nó, còn đặc biệt đưa tới cho ta?” Cô cảm động ôm nó,

hắn tham lam nhắm thẳng trong lòng cô cọ, về sau sẽ không thể được cô

ôm……

Cô không đuổi hắn đi, còn để cho hắn ngủ trên giường cô, luôn nói cô cũng rất luyến tiếc hắn……

Vì sao hắn không phải con người? Hắn nhịn không được nghĩ như vậy.

Không biết phải trách ai, hắn được sinh ra chính là như vậy, trước

kia cảm thấy không có gì không tốt, nhưng sau khi gặp được cô, bởi vì

không thể đi cùng cô, lần đầu tiên hắn hy vọng chính mình là con người.

Rất muốn làm con người, biến thành con người, có thể hay không?

Hắn chỉ nhớ tối hôm đó cả đầu đều là ý nghĩ như vậy, sau đó trước khi trời sáng, cô lại dùng ánh mắt thất kinh nhìn hắn, giống như trong chớp mắt không nhận ra hắn.

Là ta a, ngươi không nhớ sao?

Hắn muốn như trước kia cọ vào lòng cô, cô lại hoảng sợ lui đến bên giường, miệng cũng vì cực độ hoảng sợ đến kêu không ra tiếng.

Hắn hoang mang nhìn lại cô, vươn chi trước, mới phát hiện mình trở

nên rất kỳ quái, móng vuốt thế nào không thấy, bộ lông cũng không thấy,

trở nên có vẻ dài, giống như…… giống như cô.

“……Tay……” Phải không? Con người gọi nó là tay?

“Ngươi……” Có lẽ là hai tròng mắt quá mức quen thuộc, làm cô bớt đi sợ hãi, cũng có lẽ là phát hiện hắn cũng không ác ý, cô muốn làm cho chính mình bình tĩnh: “Ngươi là ai? Vì sao…… Ở trên giường ta?”

Hắn há mồm, khàn khàn phát ra âm thanh: “…… Nguyệt.” Tên của cô, hắn nhớ cô nói cô tên Ngưng Nguyệt, Giang Ngưng Nguyệt.

Nhìn đến ngọc bội đặt ở bên giường, hắn vội vàng cắn, đưa cho nàng.

“Ngươi nói…… Ngươi là con sói trắng?” Làm sao có thể?! Này rất hoang đường! Cô lắc đầu, cô thế nào cũng không thể tin tưởng.

“Ngươi…… Biến một lần cho ta xem.”

Lúc này, đổi thành hắn lắc đầu.

Không được, hắn cũng không biết biến thế nào, vừa tỉnh lại là như

vậy, nhất định do là hắn rất muốn biến thành người, nếu biến trở về, vạn nhất không thể lại biến thành người thì làm sao bây giờ?

Không cần, hắn không cần biến trở về, hắn phải làm người, cùng cô đi.

“Nguyệt……” Hắn đáng thương hề hề nhìn lại cô, mấy lần muốn kề bên người cô, đều bị cô tránh ra.

“Ta…… Khó có thể nhận loại chuyện này……”

Vừa ngủ dậy, sói trắng bên người biến thành chàng trai trưởng thành

thân hình to lớn, càng tệ hơn là cả người trần trụi, danh tiết của cô

còn gì?

“Nguyệt……” Hắn không quen thuộc lời nói con người, từ ngữ ít ỏi, chỉ có thể gọi tên cô.

Một tiếng, lại một tiếng, ngữ khí, ánh mắt kia, lại không hiểu vì sao làm cô cảm thấy mềm lòng.

Cô xoa xoa trán đau đớn, không hiểu sao tâm l