The Soda Pop
Thần Tiên Ngươi Đang Làm Gì

Thần Tiên Ngươi Đang Làm Gì

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 322522

Bình chọn: 9.00/10/252 lượt.

ma trừ yêu, thật sự là rất

khủng bố. Nếu ta không dùng chiêu kim thiền thoát xác e là đã bỏ mạng

trong tay hắn rồi”

Xấu nữ nói tới đây thì nhớ lại tình cảnh vừa qua, trong lòng vẫn còn sợ hãi.

“Quên đi, cũng may ta đã trốn thoát, người các ngươi bắt được đâu rồi? mau

đưa nàng tới đây gặp ta, để tránh đêm dài lắm mộng, mau giết nàng đi”

Xấu nữ vội vàng ra lệnh nhưng đợi hoài vẫn không thấy Miêu yêu trả lời.

Xấu nữ yêu vương thấy lạ quay người lại thì thấy Miêu yêu tay cầm ba cái

chén, mười lăm cái bàn chải đánh răng, miệng thì đầy trúc diêm đang chăm chỉ đánh răng súc miệng…

Chà, chà, chà. Răng trắng cho nụ cười sáng bóng.

Chà , chà, chà. Bảo vệ răng miệng cho hơi thở thơm tho.

Xấu nữ yêu vương thấy vậy hỏi “ ngươi đang làm gì vậy? không nghe ta nói chuyện sao?”

“Ngô. . . . . . Ngô. . . . . . Ân. . . . . .” Miêu yêu vừa đánh răng vừa gật đầu.

Xấu nữ yêu vương nhìn bộ dáng hồ hồ ngốc ngốc của nó thì tức giận đá cho một cước

“Ân cái đầu ngươi, mau nói chuyện cho ta”

Miêu yêu đột nhiên bị đá, suýt chút nữa thì ngả lăn quay, làm cho toàn bộ trúc diêm, nước súc miệng…chảy ngược vào trong bụng

“Ngô. . . . . . Phải . . . . . dạ! Đại vương! Ách!” Miêu yêu lớn tiếng trả lời, một chuỗi bọt khí lại từ trong bụng phun ra.

Xấu nữ yêu vương thấy vậy lắc đầu nhíu mày “ ngươi đang làm trò quỷ gì? Ta

kêu ngươi đi bắt người chứ không phải ở đây làm xiếc thổi bong bóng,

ngươi bao nhiêu tuổi rồi hả?”

Ô ô ô. . . . . . nếu không phải do đại vương đem ngón chân chọt vào miệng người ta thì ta cũng đâu có liều mạng đánh răng như vậy. Ngươi đã chạy

một ngàn tám trăm dặm nha, hay là ngươi thử nếm chút mùi vị ngón chân

của mình đi.

Tuy nhiên những lời này Miêu yêu chỉ có thể nghĩ mà không dám nói ra.

Vội vàng bỏ bàn chải đánh răng, ủy khuất nói “ Đại vương, đám Điệp nhân đã

bắt sai người, rõ ràng nói chúng đi bắt Ngôn Sơ Thất nhưng bọn chúng lại đem về một tên nam không ra nam, nữ chẳng phải nữ. Tên kia tự xưng là

Ngôn Sơ Tam, là ca ca của Ngôn Sơ Thất. Ta vốn định giết chết hắn nhưng

lại bị Điệp Lạc ngăn lại”

“Ân? Bắt lầm người?” xấu nữ yêu vương vừa nghe vậy thì giật mình

“Đúng vậy, bọn họ tưởng Ngôn Sơ Tam là nữ…”

“Bây giờ người đang ở đâu?”

“Điệp Lạc đã mang về Bách Hoa cốc của nàng” Miêu yêu vội vàng lấy lòng mà cung khai tất cả.

Xấu nữ liền thay đổi sắc mặt, phất tay áo, phi thường phẫn nộ quát to “ đi, mau theo ta tới Bách Hoa cốc. Ta phải xem nam nhân kia là hạng người gì mà làm cho Điệp Lạc phải mang hắn vào Bách Hoa cốc”

Trong Bách Hoa cốc, trăm hoa đua nở, hương thơm như thấm vào ruột gan, làm

cho không khí ấm áp khô ráo cũng trở nên ngọt ngào hơn.

Nơi này là nơi thích hợp để nói chuyện yêu đương

Nơi này là nơi thích hợp để làm chuyện vợ chồng

Nơi này, tính ý có thể kéo dài, triền miên không dứt.

Bốn cánh môi lưu luyến không dứt, chẳng muốn chia lìa.

Đôi môi mềm mại, ngọt ngào như cánh hoa đã rời khỏi mà Ngôn Sơ Tam vẫn còn

ngây ngất, lâng lâng. Thì ra hôn là như thế, ngọt ngào như vậy, quả thực có thể thu lấy hồn phách người ta, làm cho tam sinh tam thế cũng không

muốn quay đầu lại. Hắn vẫn nghĩ thế gian này sẽ không có nữ tử nào làm

cho hắn động tình, cho nên hắn tình nguyện để cho mình có bộ dáng như

một nữ nhân mà không ngờ tâm của mình rốt cuộc lại rơi trên người một

yêu tinh. Khó trách hắn gặp qua bao nhiêu người cũng không động lòng, mà vận mệnh đã sớm an bài…

Ngôn Sơ Tam mở to mắt.

Phát hiện Điệp Lạc ở bên cạnh cúi đầu, hai mắt trong suốt long lanh ngấn lệ.

“Ngươi. . . . . . Ngươi làm sao vậy? sao lại khóc?” Ngôn Sơ Tam vội vàng ôm

khuôn mặt xinh đẹp của nàng, đau lòng lau nước mắt cho nàng.

Điệp Lạc chớp chớp hàng lông mi thật dài, nước mắt như trân châu ào ào rơi xuống

“Ta khóc. . . . . . Khóc vì thân thế của mình, khóc vì bản thân mình vô

lực, khóc vì chúng ta vô duyên, khóc vì sự cô đơn một ngàn năm qua của

ta…”

Ngôn Sơ Tam nhìn hai mắt nàng đẫm lệ, trong lòng càng thêm bối rối, vội vàng ôm lấy nàng vỗ về “ đừng khóc, đừng khóc, đừng khóc…từ nay về sau ta sẽ ở cạnh ngươi, ngươi sẽ không cô đơn nữa, chúng ta cũng sẽ không vô

duyên nữa…ta sẽ ở cùng ngươi…vĩnh viễn cùng ngươi”

“Thật sự? !” Điệp Lạc ngẩng đầu lên, lưu luyến nhìn hắn

Ngôn Sơ Tam vội vàng gật đầu, rất chân thành, rất khẳng định “ thực sự, ta cam đoan”

Điệp Lạc lập tức tươi cười nhưng cũng chỉ lóe lên thoáng chốc rồi lập tức phai nhạt và tắt hẳn

“Trước kia, ngươi cũng nói như vậy. . . . . . Nhưng cuối cùng vẫn là. . . . . . Vẫn là rời bỏ ta mà đi”

“Trước kia? Trước kia là khi nào?” Ngôn Sơ Tam không hiểu nhưng vẫn ôm lấy

nàng “ đừng để ý chuyện trước kia, quan trọng là hiện tại. Hiện ta ngươi đang ở trong ngực ta, đúng không? ta đáp ứng ngươi sẽ ở cùng ngươi, sẽ

không rời đi”

Ngôn Sơ Tam ôm lấy Điệp Lạc, lần đầu tiên trong đời trịnh trọng hứa hẹn như vậy.

Trước kia tính tình hắn bất hảo lại bướng bỉnh, luôn thích nháo với cha cùng

các huynh đệ. Hắn chưa bao giờ nghĩ mình sẽ là nhân vật lớn gì, thậm chí còn không làm cho mình giống một nam nhân. Nhưng hôm nay, khi ôm nàng

trong lòng, hắn l