
n mà thôi.
Bạch Tử Phi lồm cồm bò dậy, xoay người tính bỏ chạy ai ngờ lại bị Đông Thi
Thi ôm chặt cánh tay, miệng hô to “ Trư công tử, ngươi đừng đi, người ta thực sự rất thích ngươi, muốn cùng ngươi đương đương ah”
Trư công tử? đương đương?
Bạch Tử Phi trán nổi gân xanh “ ta họ Bạch, không phải họ Trư, còn có đương đương là cái gì? Ta cũng không có chiêng trống…”
Bạch Tử Phi còn chưa nói xong đã nghe vang lên tiếng chiêng trống đinh đinh
đương đương rộn ràng. Bạch Tử Phi kinh ngạc, không biết ai mà phối hợp
tốt vậy, đột nhiên cảm thấy cánh tay hơi đau, còn chưa kịp giãy dụa thì
cả người đã rời khỏi mặt đất, bay lên không rồi bị người ta hoa hoa lệ
lệ ném ra ngoài.
Bạch Tử Phi đổ mồ hôi lạnh, lần đầu tiên cảm thấy thân thể không nghe theo sự kiểm soát của mình.
Đây là nữ nhân sao? cư nhiên có thể tha nam nhân đứng lên còn ném như ném tạ nữa…
“A…” Bạch Tử Phi kêu thật thảm thiết
Đông Thi Thi nước miếng phun phèo phèo trên mặt hắn
Sau đó lại ra bên ngoài, tha đi, tiếng chiên trống vẫn vang lên không ngừng, Bạch công tử vừa la vừa bị người kéo đi.
Tất cả mọi người đều sợ ngây người, ngay cả heo sữa nướng bị rơi trên đất
cũng không ai phát giác. Ai nấy đều há mồm trợn mắt nhìn một đôi trước
mặt, thật không biết họ bày trò gì, mà nam nhân thì bị quăng ném lên
cao, còn nữ nhân lại đứng dưới đất cười đến nũng nịu. Thất…khủng khiếp.
“A —— a —— cứu mạng a!”
Bạch Tử Phi suýt chút nữa thì hôn mê, mắt thấy toàn sao, đầu thì choáng
váng, miệng khô, toàn thân hỗn loạn thành một mảnh, một người hắn còn
không thấy rõ chứ đừng nói là tìm vị trí của ngôn Sơ Thất. Hắn muốn tìm
Sơ Thất hôn môi chứ không phải là khiêu vũ, đương đương cái đầu ngươi.
“Dừng lại! Mau dừng lại! Đông Thi Thi, ta lệnh cho ngươi dừng lại!” Bạch Tử Phi không ngừng rít gào
Đông Thi Thi nghe vậy không dám trái lời, buông tay…
Bịch…
Bạch Tử Phi không có ai đỡ nên lập tức hoa hoa lệ lệ mà đáp xuống đống rác nơi góc tường, miệng sùi bọt mép
“Ha ha ha ha!”
Mọi người bật cười ha hả, quên cả việc tranh giành heo sữa nướng, toàn bộ
đều tập trung vào chuyện khôi hài trước mắt. Ngôn đại lão gia cười đến
suýt vỗ đùi hét lớn, sáu công tử Ngôn gia cũng cười lăn lộn, Vân Tịnh
Thư mặt mày vẫn không chút biểu tình nhưng khóe môi thì cong lên.
Tốt lắm, tốt lắm, lần này Bạch Tử Phi rốt cục cũng thu hút được sự chú ý
của mọi người nhưng mà đâu cần dùng biện pháp thảm vậy chứ, mông hắn
thực sự rất đau ah.
“Ngươi thế nào, có khỏe không?”
Bỗng nhiên, bên tai vang lên giọng hỏi thăm mềm mại, ấm áp, ân cần.
Bạch Tử Phi híp mắt ngẩng đầu lê. Oa, ha ha ha, oa..cuối cùng vẫn hấp dẫn
được sự chú ý của Ngôn Sơ Thất nha, cho dù hắn đang ngã trên một đống
rác thì nàng vẫn tự động chạy tới bên hắn , còn ân cần hỏi thăm, vẻ mặt
cực kỳ quan tâm nữa…
Bạch Tử Phi cố làm ra vẻ suy yếu “ ân, ta cũng ổn, sẽ không chết…”
Ngôn Sơ Thất hơi nhíu mày, nhìn vẻ mặt bi phẫn của Bạch Tử Phi, lại nhìn bộ dáng thiểu não của hắn, vì đâu nên nỗi?
“Trước tiên đứng lên đi” Sơ Thất đưa tay kéo hắn
Bạch Tử Phi vội vàng nắm lấy tay Ngôn Sơ Thất.
Vân Tịnh Thư đứng ở phía xa hơi nhíu mày.
Bạch Tứ Hỉ thấy vậy vội la lên “ cơ hội tốt, mau thả A hoàng ra”
Khó có lúc Bạch Tử Phi và Ngôn Sơ Thất lại ở gần nhau như vậy, chỉ cần A
hoàng nhảy bổ vào Ngôn Sơ Thất tiểu thư, nàng sẽ quát to một tiếng rồi
nhảy vào lồng ngực công tử, công tử chỉ cần cúi đầu…thế là đại công cáo
thành. Kế hoạch cực kỳ hoàn mỹ ah.
Tứ Hỉ thật muốn vỗ tay hoan hô bản thân.
A hoàng cũng không chịu thua kém, lập tức phóng thẳng tới chỗ Bạch Tử Phi và Ngôn Sơ Thất.
Thành công ! Thành công ! Công tử sẽ thành công trước mặt mọi người !
Từ từ, A Hoàng, từ từ…
Tứ Hỉ thét chói tai…
A hoàng, người ngươi phải cắn là Ngôn Sơ Thất chứ không phải công tử nhà
ta ah. A hoàng, ngươi sao có thể thích công tử nhà ta như thế, sao có
thể chứ…A hoàng…
“A. . . . . . A. . . . . . A! ! ! ! !”
Bạch Tử Phi kêu thảm thiết, cực kỳ bi thảm!
A hoàng có phải cực kỳ chán ghét hắn hay không, vì sao lần nào cũng nhiệt tình tấn công hắn như thế. A hoàng ơi là a hoàng…
Tứ Hỉ thét chói tai nhưng lại không phát ra âm thanh, chỉ nhìn A hoàng
hưng phấn nhắm thẳng vào mông của Bạch Tử Phi, ánh mắt như muốn lập tức
cắn nuốt cái mông của hắn.
Tứ Hỉ té ngã xuống đất. Công tử, ta thực xin lổi ngươi.
Bạch Tử Phi hoàn toàn vô lực, ngày hôm nay hắn bị gây sức ép tới mức muốn
chết đi sống lại ah. Bạch Tứ Hỉ đưa ra kế hoạch chó má gì thế này, đừng
nói là hôn được Ngôn Sơ Thất xinh đẹp mà mông của hắn được A hoàng “
hôn” đến sắp nở hoa rồi. Lúc này trước mắt hắn như có muôn ngàn vì sao,
toàn thân đổ mồ hôi lạnh, đầu thì choáng váng, cánh tay rút gân, mông
lại đổ máu…thực sự là thảm, rất thảm.
Bỗng nhiên cảm giác được ngón tay mềm mại của Ngôn Sơ Thất vẫn còn đặt trên
cánh tay hắn, vậy được rồi, Sơ Thất không ngã vào lòng hắn vậy thì để
hắn ngã vào lòng nàng đi, coi như kế hoạch hôn môi cũng thành công được
một bước.
Bạch Tử Phi nhắm mắt, hướng tới bả vai ấm áp của Ngôn Sơ Thất mà ngã xuống
Hưu ——
Ngay lúc này bỗng nhiê