
ó 2
Edit : Muỗi Vove
Đông Hoa cung.
Trước cung điện Đông Hoa bố trí tầng tầng lớp lớp thị vệ, bọn thị vệ
mặt không biểu tình đứng nghiêm tại chỗ, từ xa nhìn lại, giống như những pho tượng điêu khắc.
Một vài nhóm cung nhân đi ngang qua, bị cảnh tượng này dọa sợ, đều
tìm cách đi đường vòng, không dám tới gần Đông Hoa cung nửa bước.
Thân ảnh Tử Dạ, xuất hiện trước cửa Đông Hoa cung, nhóm thị vệ đứng
chung quanh vừa nhìn thấy hắn, vội quỳ xuống hành lễ, mà Tử Dạ lại không để ý tới, trực tiếp đi vào bên trong
Trong Đông Hoa cung, Sở Hoàng miễn cưỡng ngồi ở ghế trên, trong lòng
ôm một cung nữ, nhìn thấy Tử Dạ đi đến, chỉ khẽ trừng mắt, sau đó tiếp
tục cùng vị cung nữ kia trêu đùa .
//Dâm tặc vẫn hoàn dâm tặc//
Tử Dạ nhìn một màn này, khóe miệng nhếch lên nụ cười trào phúng, hắn
chậm rãi đi đến trước mặt Sở Hoàng ngồi xuống, ngữ khí hơi châm chọc
nói :
-”Xem ra Sở Hoàng ở nơi này của trẫm, ngày tháng trôi qua cũng không tệ lắm!”
Vị cung nữ lúc này mới nhìn đến Tử Dạ, không khỏi sợ tới mức hoa dung thất sắc, nàng hơi tránh vòng tay Sở hoàng giãy dụa đi ra, nhưng không
ngờ, Sở Hoàng phảng phất như biết tâm tư của nàng, ngang ngạnh ôm lấy
nàng, không hề có ý định buông tay!
Tử Dạ thản nhiên nhìn Sở Hoàng, trong mắt hiện lên một tia khinh
thường, chỉ là khi ánh mắt xẹt qua vị cung nữ kia, trong mắt không khỏi
toát ra sát ý.
Vị cung nữ này cũng có vài phần tư sắc, chống lại ánh mắt dọa người của Tử Dạ, sợ tới mức phát run, sắc mặt xám như màu đất.
Theo quy định trong cung, nếu không phải cung nữ thị tẩm bên người
thái tử, vương gia, hoặc hoàng thượng, thì những cung nữ khác không thể
cùng chủ tử phát sinh bất kì quan hệ gì, mà nàng, bởi vì có vài phần tư
sắc, bị Sở Hoàng nhìn trúng, nàng vốn cũng do dự qua, nhưng là, cuối
cùng vẫn là lựa chọn thỏa hiệp.
Bởi vì, tự tin về sắc đẹp của mình, nàng vốn là không cam lòng chỉ
làm một chức danh cung nữ nho nhỏ, hiện tại được điều đến Đông Hoa cung
hầu hạ, nàng mới biết chủ tử của mình là hoàng đế Sở quốc.
Cho nên, cho dù biết thân là cung nữ như thế sẽ bị trách phạt, nhưng
nàng vẫn ôm lấy một tia hi vọng, bởi vì, đây là Sở quốc hoàng đế, nếu,
nàng trở thành nữ nhân của hắn, chẳng những có thể không bị trách phạt,
hơn nữa, còn có thể một bước lên trời, trở thành Sở quốc trong hậu cung nương nương!
Nàng nhất thời ham vinh hoa phú quý, sớm đã quên mất quy củ trong
cung, thậm chí tưởng tượng đến những ngày sau này! Có đôi khi bị những
cung nữ khác ở Đông Hoa cung nhìn với ánh mắt khinh thường, nàng lại cực kỳ đắc ý!
Mà nàng trăm triệu thật không ngờ, quan hệ của nàng cùng Sở hoàng,
lại bị hoàng thượng phát hiện, cái này khiến nàng cơ hồ sợ tới mức hồn
phi phách tán, thân thể bị Sở Hoàng gắt gao ôm vào trong ngực, không
nhịn được run nhè nhẹ.
Sở Hoàng cảm thấy người trong lòng đang run rẩy, hai tay của hắn luồn vào trong y phục của nàng nắm lấy đỉnh đồi ấn xuống, đôi mắt hờ hững
nhìn Tử Dạ, cười tà nói :
-”Mỹ nhân, ngươi làm sao vậy? Có phải hay không nơi đó không thoải mái?”
Vị cung nữ thân thể nhịn không được phát run, sắc mặt nàng tái nhợt, cơ hồ đã muốn xụi lơ ở trong lòng hắn.
Sắc mặt Tử Dạ nháy mắt trầm xuống, hắn lạnh lùng nhìn động tác cực kỳ khó coi của Sở Hoàng, trong mắt hiện lên một tia chán ghét, cười lạnh
nói :
-”Xem ra, Sở Hoàng ở đây quả thật như cá gặp nước, cực kỳ dễ chịu,
bất quá, đáng tiếc, thái tử quý quốc hôm nay đã hướng Tây Lương phát
động chiến tranh!”
Những lời này của Tử Dạ thành công khiến sắc mặt Sở Hoàng trước biến
đổi, hắn bỗng nhiên dùng sức hất mạnh người trong lòng ra, cũng không
thèm nhìn người kia ngã nhào trên đất bộ dáng chật vật không chịu nổi,
hai mắt hắn gắt gao nhìn thẳng Tử Dạ, trầm giọng nói :
-”Ngươi nói cái gì?”
Tử Dạ mỉm cười, châm chọc nhìn Sở Hoàng, lạnh lùng thốt :
-”Lời của trẫm, Sở Hoàng còn nghe không rõ sao? Trẫm nói, thái tử quý quốc hôm nay, hướng Tây Lương phát động chiến tranh, hiện tại Sở Hoàng
nghe rõ ràng chưa?”
Sở Hoàng sắc mặt nháy mắt trở nên tái nhợt, hắn cố nén khủng hoảng trong lòng, nói :
-”Ngươi muốn làm cái gì?”
Hắn mặc dù cực lực gắng giữ cho mình tỉnh táo, nhưng ngữ khí đã có chút run run, hiển nhiên là trung khí không đủ!
Kỳ thật, thân là vua của một nước, lá gan của hắn cũng không nhỏ, hơn nữa, có thể nói phải tương đương có đảm lược sắc, lúc trước thời điểm
biết mình bị Tử Dạ giam lỏng, hắn cũng không có thất kinh, đó là bởi vì
hắn biết, Tử Dạ tuyệt đối không dám giết hắn.
Nhưng hiện tại thời thế thay đổi, con của mình không để ý an nguy của mình, biết rõ chính mình bị giam lỏng ở Tây Lương, lại vẫn chấp nhất
hướng Tây Lương phát động chiến tranh, ý tứ này của nó, rõ ràng muốn
mượn tay Tử Dạ giết mình!
Đối mặt với sự phản bội của nhi tử, cùng sát ý trong ánh mắt Tử Dạ,
cho dù Sở Hoàng lòng dạ sâu thâm, cũng khó thoát có điểm thất kinh, bởi vì, ngồi trên ngôi vị hoàng đế nhiều năm, đã sớm mài đi nhuệ khí của
hắn, hiện tại, hắn sợ hãi nhất chính là cái chết!
Tử Dạ thu vào trong mắt biểu tình biến hóa của Sở hoàng, hắn trong
mắt ông ta