
hải liên tiếp quay đầu lại nhìn hắn làm chi đây? Cho
dù là ngày mai hắn vì một người phụ nữ tự tử, trình diễn chuyện tình yêu vui buồn lẫn lộn, cô cũng chỉ như là một người nghe kể chuyện.
Hàn Tranh cúi đầu hỏi cô: “Cần đi tới chào một tiếng không?”
Chu Thương Thương khó chịu nhìn Hàn Tranh liếc mắt: “Anh với anh ta rất quen thuộc sao?”
Hàn Tranh ăn một cái nhéo, kéo ra một nụ cười sáng lạn: “Chúng ta đây trở về đi.”
Chu Thương Thương: “Không tiếp tục đi dạo.”
Hàn Tranh: “Dạo chỗ khác đi?”
Chu Thương Thương cười nhìn Hàn Tranh: “Em làm thế nào lại cảm thấy vẻ mặt anh chột dạ a.”
Hàn Tranh nháy mắt mấy cái: “Có sao?”
“Được rồi, đi thôi, đỡ em chút.”
Hàn Tranh khom thắt lưng: “Tiểu chủ, vậy khởi giá đi.”
Trần Uyển Di thường thường đi tìm Trần Uyển
Chi, đời này gặp gỡ một người bạn để thổ lộ tình cảm không dễ dàng,
Trần Uyển Di thật đemTrần Uyển Chi xem thành bạn, bởi vì Trần Uyển Chi
không phải trong cái vòng tròn này, có chút chuyện càng thích hợp thổ lộ với cô ta.
Hai người tuổi tác không kém bao nhiêu, Trần Uyển Chi ở trước mặt Trần Uyển Di tựa như một người chị tri tâm.
Trần Uyển Di mang chuyện tình của ả với Tô Dần
Chính hơi cải biên chút, liền sinh thành một chuyện tình yêu xem như
động lòng người, trong câu chuyện, ả là nữ chính, Tô Dần Chính nam
chính, Chu Thương Thương người nữ phụ này mặc kệ làm chuyện gì đều có vẻ có chút ghê tởm.
Chuyện kể của Trần Uyển Di phát triển đến bây
giờ, kỳ thực còn thiếu một cái kết cục hoàn mỹ, thế nhưng thường thường
cách kết cục hoàn mỹ không còn xa, sẽ không cẩn thận rớt vào bên trong
bẫy rập.
Cái chuyện xưa này không thể đến kết cục viên
mãn, đương sự cũng sẽ theo bản năng trách cái “Bẫy rập” này, mà sẽ không tự mình ngẫm lại ban đầu chính mình tuyển chọn con đường này có đúng
thực đi nhầm hay không.
Kiên trì đương nhiên là một loại phẩm chất tốt, thế nhưng kiên trì thứ không nên kiên trì, vậy không được rồi.
Mà cái “Bẫy rập” này, không may nhất trong đó
chính là Chu Thương Thương, đều đã lộ quy lộ, kiều quy kiều, cô đã chạy
trên con đường đời mới tốt đẹp, kết quả đang nằm cũng trúng đạn.
Cho nên đối với nội dung vở kịch cuộc sống an
bài cho bạn, không có khác biệt giữa không chịu tiếp nhận và tiếp nhận,
cho dù bước đi cho tốt, cũng sẽ giẫm phải phân.
Trước khi Chu Thương Thương giẫm phải “Phân”
thì vừa cùng Hàn Tranh náo loạn phát cáu, nguyên nhân là cô làm tổ ở
trên giường cùng với Hàn Tranh thương lượng nhũ danh của ba em bé thì
lại sinh ra bất đồng.
Phụ nữ có thai tính tình lớn, huống chi là phụ
nữ có mang ba đứa, tính tình cũng trở nên phóng đại gấp mấy lần, cái gì
đều phải theo tâm lý của cô, dù cho Chu Thương Thương nói địa cầu là
hình vuông, Hàn Tranh cũng sẽ phải phụ họa theo: “Địa cầu đương nhiên là hình vuông, nói tròn đều là lời nói vô căn cứ.”
Nhưng mà Chu Thương Thương có điểm tốt, phạm
sai lầm sẽ tự mình bưng ghế xuống đài, mà cô chính là ở lúc làm thế nào
để kê ghế xuống đài, không cẩn thận giẫm phải “Phân”.
Hàn Tranh cuối tuần này cần lên TV mặt mày rạng rỡ phát biểu một bài báo cáo chính phủ, cô dự định mua cho anh một bộ
tây trang mới, kết quả lúc Chu Thương Thương đang đi dạo trung tâm
thương mại bị bắt cóc.
Kỳ thực có thể nói là bị cưỡng ép, người đàn
ông cao to phía sau nắm một ống thuốc tiêm để ở sau thắt lưng cô, sau đó ghé vào bên tai của cô nói rằng: “Nếu như không muốn bị chích độc, đi
theo tôi.”
Sau đó người đàn ông mặc tây trang này ôm thắt
lưng cô, Chu Thương Thương cùng hắn ta tựa như một đôi “Vợ chồng” rời
khỏi trung tâm thương mại.
Chu Thương Thương là từng bị bắt cóc qua, bắt
cóc thứ này vĩnh viễn không có chuyện bàn có kinh nghiệm hay không,
không có khả năng bởi vì có vết xe đổ, khi đối diện với lần thứ hai bị
bắt cóc là có thể bảo trì tâm tình trấn định.
Thành thật mà nói, so với lần đầu tiên, lần này càng làm cho cô khủng hoảng, từ đầu tới đuôi cô đều đưa tay đặt ở bụng, bởi vì trước trận được Hàn Tranh “Cưng chiều” đến đại não ngắn đi,
trong lúc nhất thời cô đều nghĩ không ra làm sao để cho bản thân thoát
hiểm.
Đương nhiên cho dù cô có thể nghĩ đến biện pháp làm cho bản thân thoát hiểm, cô cũng không có khả năng mạo hiểm.
Con mắt bị băng dính đen che ngồi ở trên xe,
Chu Thương Thương chỉ cần nghĩ đến ba vắt mì trong bụng, tim liền luống
cuống, tâm đều luống cuống, làm thế nào trấn định? Lần này không thể so
với lần bị bắt cóc trước, lúc ngồi ở trên xe còn có thể tâm bình khí hòa trò chuyện một buổi với Lưu Chương.
Đại khái qua hơn một tiếng đồng hồ, xe rốt cục
dừng lại, chỉ là trước mắt như trước một mảnh hắc ám, không biết có phải người bắt cóc còn tồn chút chủ nghĩa nhân đạo hay không, dọc theo đường đi đối với cô người phụ nữ có thai này cũng không có cái dạng kia.
“Một phiếu này hẳn là có thể kiếm được không ít.” Có người nói như thế.
Nếu như chỉ là vấn đề tiền bạc đều không là vấn đề, Chu Thương Thương mở miệng, thanh âm có chút run rẩy: “Các người
muốn bao nhiêu, tôi có thể cho các người, thả tôi trở về, tôi xem như
chuyện gì cũng không có. . .”
Hai t