Tâm Hữu Bất Cam

Tâm Hữu Bất Cam

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 326530

Bình chọn: 7.5.00/10/653 lượt.

“Ặc. . . Cái gì. . . Ba đứa trẻ. . .”

Ngược lại Hàn thủ trưởng trước phản ứng ra, mặt lộ vẻ kinh ngạc mừng rỡ, nói câu: “Thực sự là chúc mừng, a Tranh.”

“Em với Thương Thương cũng rất ngoài ý muốn.”

Hàn Tranh đối với Hàn thủ trưởng khiêm tốn cười cười, sau đó lại nhìn về phía mẹ mình, “Mẹ, bởi vì là ba đứa, con mới nghĩ mời đến bảo mẫu.”

“Bộp.” Một đạo âm hưởng, là đôi đũa của bà Hàn

rơi trên mặt đất, bảo mẫu của Hàn gia đến giúp bà nhặt lên, sau đó một

lần nữa thay đổi một đôi khác cho bà, Hàn thái thái mặt đầy khiếp sợ

nhìn Hàn Tranh, sau đó chuyển hướng sang Chu Thương Thương: “Thương

Thương, thật là ba bào thai?”

Chu Thương Thương hơi gật đầu: “Mấy ngày hôm trước siêu âm, bác sĩ nói ba bào thai.”

Hàn thái thái há mồm, tâm tình nguyên bản phức

tạp cứ như vậy bị cái tin tức to lớn tốt đẹp này xông lên tiêu tan thành mây khói, bà có chút run run nói: “Hai bảo mẫu làm sao mà đủ, cái này

phải cẩn thận a. . . mời nhiều thêm mấy người, không, Thương Thương, con dọn về trong nhà ở đi, mẹ đây chăm sóc con. . .”

Lúc này, Hàn Tranh chen vào nói: “Mẹ, con với

Thương Thương còn chưa có kết hôn đâu, mẹ bảo cô ấy vào ở nhà chúng ta,

có phải có phần không tốt hay không?”

“Đúng không tốt, không tốt. . .” Hàn thái thái

nhếch miệng cười cười, không cần nghĩ ngợi nói, “Vậy trước kết hôn,

nhanh kết hôn, nhanh, càng nhanh càng tốt. . .”

Thực sự là kịch hay vừa ra a.

Hàn thủ trưởng ngồi ở bên cạnh nhìn em trai của mình, lại suy nghĩ một chút, tiểu tử này đích vận khí cũng thật là tốt -

Hàn thái thái hoàn toàn phản chiến đứng ở bên

này của con trai, buổi tối, bà run run bắt tay vào gọi điện thoại cho

Hàn bộ trưởng.

Hàn bộ trưởng đại thể cho rằng bà gọi điện

thoại tới là báo cáo tình huống Hàn Tranh đã chia tay với Chu Thương

Thương, ở lúc Hàn thái thái còn không có mở miệng, trước nói câu: “A Âm

à, em xử lý chuyện của lão nhị cũng đừng quá mức.”

Hàn thái thái vội vàng nói: “Hôn sự của lão nhị em đồng ý, tháng này sẽ chuẩn bị hôn lễ cho tụi nó.”

“Hồ đồ!” Hàn bộ trưởng tiếng nói mang theo lửa

giận từ trong ống nghe truyền đến, “Lão nhị hồ đồ, em cũng hồ đồ theo

sao?”

“Nói với anh a, Thương Thương trong bụng có ba

đứa nhỏ a, chúng ta có ba đứa cháu a. . .” Hàn thái thái kích động a, đè lại trái tim đập của mình, miễn cho nó khỏi nhảy quá nhanh dẫn đến

huyết áp tăng a tăng a.

Bên kia điện thoại, Hàn bộ trưởng lâm vào trầm mặc.

Hàn thái thái che miệng: “Ba đứa cháu a.”

Hàn bộ trưởng: “A Âm, em trước tiên bình tĩnh một chút, còn con bé Thương Thương kia. . .”

Hàn thái thái đề cao giọng lên hai tone, ngữ

khí hiếm khi cứng rắn được một lần: “Hàn Chính Thiên, việc này em định

đoạt, từng kết hôn thì làm sao, thu hồi tư tưởng phong kiến của anh đi,

Thương Thương vùa đẹp vừa hiểu chuyện, em rất thích, còn có, ba đứa cháu của em, em không có khả năng để cho bọn nó sau khi sinh danh bất chính

ngôn bất thuận. . .”

Hàn thái thái cúp điện thoại, bảo mẫu bưng lên

một ly trà cho bà, bà tiếp nhận đến nhấp một hớp, than thở nói: “Thập

toàn cửu mỹ, nào có mọi chuyện đều hài lòng.”

Bảo mẫu già đồng ý địa gật gật đầu, sau đó cười nói một câu: “Sau ngày hôm nay, trong nhà sẽ rất bận rộn.”

Hàn thái thái vui tươi hớn hở, suy nghĩ một

chút: “Trước tôi tưởng là Tống Thiến đứa nhỏ kia, kết quả là Thương

Thương, chờ thành sui gia, thật là có chút xấu hổ.”

Bảo mẫu: “Như bà vừa nãy nói thập toàn cửu mỹ, nào có mọi chuyện đều hài lòng. . .”

Hàn thái thái gật đầu, lại than thở dài -

“Mẹ anh muốn gặp bác Tống, sau đó thương lượng

chuyện kết hôn một chút.” Lúc Hàn Tranh ăn cơm, nhìn Chu Thương Thương,

“Anh đã nói với mẹ tình huống của em, nhưng mà bà cụ tư tưởng cũ kỹ, cảm thấy cấp bậc lễ nghĩa cần phải chu đáo.”

“Không sao, hẳn là nên như vậy.” Chu Thương Thương ngẩng đầu, “Cảm ơn anh, Hàn Tranh.”

Hàn Tranh nhìn Chu Thương Thương: “Thương Thương, tin tưởng anh, anh nhất định sẽ không ủy khuất em.”

Nếu như một người đàn ông thương người phụ nữ

này, sẽ không tự chủ mà bao dung quá khứ của cô khoan dung tính xấu của

cô, nếu như yêu người phụ nữ này, Hàn Tranh nghĩ: đó là nhất định phải

mang cô cưới hỏi đàng hoàng, sau đó danh chính ngôn thuận mang tên của

cô điền vào trong sổ hộ khẩu nhà mình -

Thứ năm, Hàn Tống hai nhà chính thức gặp mặt.

Tống gia bên này, Tống Lâm Sinh, Thẩm Băng, Tống Thiến; Hàn gia bên này, Mẹ Hàn, Hàn thủ trưởng, dì nhỏ của Hàn Tranh.

Thêm nữa Chu Thương Thương với Hàn Tranh, cơ bản có thể vây thành một cái bàn tròn.

Tiệc thông gia gặp mặt, ngoại trừ Tống Thiến,

tất cả mọi người là cao thủ giả tạo cảnh thái bình, bầu không khí mặc dù có chút xấu hổ, nhưng mà hai bên gia trưởng trên mặt đều mang theo nụ

cười.

Lúc Chu Thương Thương ngẩng đầu, đụng với ánh mắt của Tống Thiến, sau đó cúi đầu.

Hàn Tranh đưa tay khoác trên vai cô, nói với

Tống Lâm Sinh: “Bác Tống, xin bác yên tâm mang Thương Thương giao cho

con đi, con sẽ chăm sóc cô ấy thật tốt.”

Tống Lâm Sinh ha ha nở nụ cười hai tiếng, sau

đó nhìn về phía Chu Thương Thương: “Thương Thương, trước giờ con đều rất độc lập, chu


Duck hunt