
u Thương Thương tuy rằng không phải là giáo viên ngữ văn, thế nhưng thấy câu hay cũng
dùng bút khoanh lại, đánh dấu, để cổ vũ.
Sổ ghi chép tuần này của Trần Lâm Lâm Chu Thương Thương
càng xem càng thoả mãn, câu chữ giản dị tự nhiên miêu tả một vị chị hai
như mẹ hiền, chị hai từ nhỏ ưu tú khắc khổ, đến trường mỗi lần có cuộc
thi đều là hạng nhất, hàng năm đều có thể nhận được học bổng, một mặt
tường trong nhà bởi vì chị hai đã dán đầy giấy khen màu đỏ, một đoạn
cuối cùng còn viết nỗ lực của chị hai rốt cục thu được hồi báo, thành
phần tử tri thức ưu tú trong công ty.
Trong đầu Chu Thương Thương nổi lên một lời bình, đang muốn viết ra thì, tầm mắt rơi vào một câu nói cuối cùng trong sổ ghi chép
của Trần Lâm Lâm: Chị hai còn có một cái tên dễ nghe, kêu là Trần Uyển
Chi.
Chu Thương Thương tựa đầu vào ghế ngồi, bút đỏ nắm ở trong tay, làm thế nào cũng viết không ra được.
Chu Thương Thương nhớ tới một câu nói giáo viên tiểu học
nói với cô, chỉ cần dụng tâm tìm tòi trong cuộc sống rốt cuộc tràn ngập
ngạc nhiên mừng rỡ, nhưng mà cô cuối cùng là cái cơ chế gì?
Mỗi lần dụng tâm tìm tòi phát hiện đều không phải ngạc nhiên mừng rỡ, mà là địa lôi.
Chu Thương Thương đưa người qua mở cửa sổ, để cho không khí tươi mát từ bên ngoài tiến vào, cô hít sâu vài cái, vẫn là cầm lấy bút ở trên sổ ghi chép của Trần Lâm Lâm viết lên một đoạn dễ nghe.
Chỉ cần khắc khổ nỗ lực, cô giáo tin tưởng em đồng dạng có thể trở thành người ưu tú giống như chị hai em vậy! Nỗ lực lên!
Trần Lâm Lâm vậy mà lại là em gái Trần Uyển Chi.
Chu Thương Thương viết xong lời bình, nhắm mắt lại để cho
bản thân tâm bình khí hòa tiếp thu sự thật này, hít sâu vài hơi, Chu
Thương Thương ghé vào trên bàn học, dùng đầu gõ mặt bàn.
Sau ba tiếng ‘Bộp bộp bộp’, Chu Thương Thương hai tay che
mặt, xoa xoa con mắt, ngày mai cô cần lấy cái dạng tâm tình gì mang sổ
ghi chép trả về cho Trần Lâm Lâm đây?
Buổi tối Chu Thương Thương lại mất ngủ, sáng sớm ngồi dậy
cô nghĩ mình có chút quá đáng. Trần Uyển Chi là Trần Uyển Chi, Trần Lâm Lâm là Trần Lâm Lâm, chị em thì có làm sao, cho dù là mẹ con, cô cũng
có thể vỗ ngực đảm bảo mình nghĩ sẽ không làm khó dễ Trần Lâm Lâm.
Sau khi nói như thế, Chu Thương Thương càng nghĩ như vậy,
trong lòng càng trống rỗng, dẫn đến ở trong trường học trái lại để ý tới Trần Lâm Lâm gia tăng lên, khi dạy cần trả lời vấn đề, chỉ cần Trần Lâm Lâm nhấc tay, Chu Thương Thương lập tức để cho nó trả lời.
Sau khi về nhà Triệu Tiểu Lăng len lén hỏi cô: “Cô giáo Chu, cô có phải đặc biệt thích Trần Lâm Lâm hay không a?”
Chu Thương Thương sờ sờ đầu Triệu Tiểu Lăng, trả lời là cái dạng này: “Học sinh thông minh chăm chỉ, cô đều thích.”
-
Thứ sáu khóa cuối cùng kết thúc, lại đến thời gian cuối
tuần người người chờ mong, Chu Thương Thương tan tầm trên đường trở về
đi ngang qua một hiệu bánh mì.
Có giáo huấn lần trước, cô không dám mua nhiều quá, mỗi
loại chỉ chọn hai mùi vị, khi tính tiền, phát hiện vẫn mua nhiều, trong
đó có một mùi vị, chính là người nào đó thích ăn.
Khi đi ngang qua tiệm CD, Chu Thương Thương lại dạo một vòng, mua ba bộ phim mới nhất.
Sau đó đi ngang qua một tiệm cây cảnh, Chu Thương Thương lại ôm một chậu lan Quân Tử đi ra.
Buổi tối, Chu Thương Thương vừa làm tổ trên sô pha xem CD,
vừa cầm bút viết lên bảng kế hoạch làm việc và nghỉ ngơi cuối tuần, 8
giờ 30 rời giường, 9 giờ ra ngoài quảng trường dạo phố, dạo phố xong làm cái gì, Chu Thương Thương ngửa đầu suy nghĩ một chút, đi spa không có ý nghĩa, yô-ga không muốn luyện.
Bơi?
Chu Thương Thương “Loẹt xoẹt” viết trên giấy: buổi chiều 2 giờ, bơi tập thể hình.
-
Bơi, cái kỹ năng này thực sự đã bị Chu Thương Thương bỏ rơi nhiều năm, nhớ lại lần cuối cùng cô bơi chính là lúc học sinh trung
học, cô cùng một người chị trong đại viện đi chung, lúc ở trong phòng
thay đồ, cô nhìn thấy miếng mút lót trong áo bơi của chị ấy thì con mắt
đều mở to ra.
Vì cái sắp xếp tâm huyết dâng trào này, Chu Thương Thương
đặc biệt ở quảng trường Thời Đại mua một bộ áo tắm đẹp mắt, nhưng mà có
phải phụ nữ khi tới một độ tuổi nhất định, có gan mua cũng không dám
mặc, mặc vào rồi, lại không dám đi ra ngoài.
Chu Thương Thương ở trong phòng thay đồ của hội sở tập thể hình, đối diện với tấm gương to bên trong nhìn lại nhìn, sau đó mang áo kéo cao một chút.
Rõ ràng đã mặc một kiểu bảo thủ, cô lại có cảm giác như dắt lừa thuê mặc bikini hai mảnh, Chu Thương Thương dùng dũng khí rất lớn,
mới đẩy ra cửa phòng thay đồ.
-
Hàn Tranh ngày hôm nay cũng bị Hàn thủ trưởng kéo đi tập
thể hình, tăng tốc máy chạy bộ lên vài lần, thế nhưng làm thế nào Hàn
Tranh cũng cảm thấy chưa đủ nhanh, khuôn mặt cô gái kia giống y như cánh hoa ở trong não anh liên tục truyền tin.
Hàn thủ trưởng ngồi khởi động, nhìn Hàn Tranh tìm tòi
nghiên cứu, suy nghĩ một chút, rốt cục mở miệng hỏi: “A Tranh, em thật
thất tình?”
Chu Thương Thương nhắm mắt lại, nghiêng đầu tựa vào trong
nước xanh lam, trong nháy mắt, nước từ bốn phương tám hướng tập kích cô, thật là lâu lắm không có bơi, trước đây l