
ời nói: “Không có gì, dì cứ bận việc của dì đi.”
“Đều là người trong nhà không cần khách khí, lát nữa ăn nhiều một chút.” Mẹ
Trang Hào nháy mắt với Trang Hào rồi nói: “Đúng rồi, cho mẹ chút tiền
lẻ.”
Trang Hào bất đắc dĩ liếc mắt xem thường: “Muốn tiền thì cứ nói, còn cho chút tiền lẻ gì?”
“Sao nào? Không muốn cho hả?”
“Con nào dám, trong ví đó mẹ tự đi lấy đi.”
“Được rồi, các cháu ăn đi, dì đi trước.” Mẹ Trang Hào chen qua chỗ Trang Hào, mới vừa đi hai bước, quay người lại nói: “Con trai, chúng ta còn có mấy quả pháo kép đó, một hồi cơm nước xong lấy ra mà phóng với Hoa Kỳ đi.”
“Biết, mẹ đi nhanh lên đi.” Trang Hào không nhịn được nói.
Mẹ Trang Hào bĩu môi, đi vào phòng ngủ, một lát sau ăn mặc chỉnh tề ra khỏi cửa.
Trong phòng bếp chỉ còn lại Trang Hào và Hoa Kì, Hoa Kì đưa lưng về phía anh, đảo rau trong nồi.
“Xào nữa thì nát mất.” Trang Hào đột nhiên lên tiếng, dọa Hoa Kì khẽ run rẩy.
Hoa Kì vội vàng tắt bếp, để nồi xuống bên bếp, đang chuẩn bị lấy mâm thì
Trang Hào cười nói: “Vừa rồi sao cậu không nói cậu bị hai gã luân phiên
cưỡng bức hả? Vừa lúc tôi đi qua anh hùng cứu mỹ nhân!”
Hoa Kì chép chép miệng, nhe răng: “Em chỉ thuận miệng bịa chuyện, cũng
không thể nói cho mẹ anh biết em giúp anh tuốt ống ở trung tâm tắm rửa
rồi quen biết đi?”
Trang Hào vừa giận vừa buồn cười: “ĐM cậu, thế sao cậu lại nói tôi cứu cậu.”
Hoa Kì rất là hài lòng: “Đây là em giúp anh tạo dựng hình tượng anh hùng trong lòng mẹ anh, có gì không tốt?”
“Được rồi, cậu lừa phỉnh mẹ tôi thì được, lừa phỉnh tôi thì đừng nghĩ.” Trang Hào đưa tay bốc miếng thịt trong nồi, bỏ vào miệng nhai.
Hoa Kì nhìn anh hỏi: “Ăn không ngon?”
Trang Hào bĩu môi: “Tạm được.”
Hoa Kì bĩu môi, đem thức ăn trong nồi cho vào dĩa, lúc này sườn chín rồi, mở vung trực tiếp cho vào tô.
Hoa Kì chà nồi, cho nước vào chuẩn bị nấu sủi cảo.
“Sủi cảo này là cậu bao?” Trang Hào nhìn sủi cảo trong nồi, khéo léo tinh xảo còn có hình hoa, không khỏi mở miệng hỏi.
Hoa Kì gật đầu một cái: “Mấy ngày trước đã gói, cứ để trong tủ lạnh ở trung tâm tắm rửa, muốn đợi anh đến rồi nấu cho anh ăn, nhưng. . . . . .”
“Nhưng liên tiếp mấy ngày tôi không tới, cậu liền tự mình tìm tới cửa?” Trang Hào ngửa đầu cười.
“Ừ”
“Sao cậu biết địa chỉ nhà tôi?”
Hoa Kì nói: “Hỏi Vương Văn Đào.”
“ĐM, cậu giỏi.” Trang Hào cúi đầu, nhướng khóe miệng nói: “Hoa Kì, có phải cậu thích tôi không?”
Hoa Kì nghiêng đầu nhìn anh: “Anh nói thử xem?”
“ĐM, trước đó tôi nói rõ rồi, tôi thích phụ nữ, không có hứng thú với nam.”
Lời nói của Trang Hào sắc bén biểu đạt giới tính của mình.
“Em biết.” Hoa Kì nhìn chằm chằm Trang Hào, thế nào cũng cảm thấy Trang Hào đẹp, thừa dịp anh không phòng bị thì Hoa Kì không chút do dự đưa miệng
tới, bẹp một phát hôn lên mặt anh.
“ĐM cậu” Trang Hào nóng nảy, mặt đỏ lên mắng, nhấc chân đá lên mông Hoa Kì một phát, nhưng không dùng sức mấy.
Hoa Kì nhếch miệng cười khúc khích, đây là lần đầu cậu thấy Trang Hào đỏ mặt.
Sủi cảo nấu xong, Trang Hào đã sớm vào phòng, lấy bàn nhỏ để lên giường
gạch, đợi Hoa Kì đặt thức ăn lên bàn, hai người cùng nhau bò lên.
“Sủi cảo đông lạnh chừng mấy ngày, ăn không ngon mấy nữa.” Hoa Kì nhìn Trang Hào nháy nháy mắt, ý là muốn anh gắp một miếng nếm thử một chút.
Trang Hào trợn mắt nhìn Hoa Kì, cầm đũa gắp sủi cảo chấm nước tương cho vào miệng.
“Thế nào?”
“ĐM, thế nào cái gì, cũng chỉ có vậy.”
Hoa Kì thấy anh ăn ngon lành, tâm tình hết sức thoải mái, nhưng cậu lại không động đũa.
“Cậu không ăn sao?” Trang Hào vừa ăn vừa hỏi.
Hoa Kì lắc đầu, cười nói: “Anh ăn trước đi, em ngồi cho ấm chút đã.”
Trang Hào nghiêng nhìn xuống dưới bàn, Hoa Kì không mang tất, hai chân lạnh
trắng bệch, lòng bàn chân đấu với lòng bàn chân sưởi ấm.
Trang Hào thở dài, đứng dậy từ lấy chăn bông trong ngăn tủ ra ném tới: “Lạnh thành như vậy còn nấu cơm.”
Hoa Kì híp mắt cười: “Em muốn lưu lại ấn tượng tốt cho mẹ anh mà.”
“ĐM, ngươi đúng là ngốc vcl~, mẹ tôi là lười nấu cơm, cậu đến vừa đúng lúc.”
Hoa Kì lơ đễnh nói: “Không sao cả, dù sao em tự nguyện.”
“Tiện thấy sợ.” Trang Hào cười mắng, tay cũng không ngừng gắp sủi cảo.
Hoa Kì nói: “Em lạnh thành như vậy rồi, anh không giúp em ấm chân chút sao?”
Trang Hào nhìn cậu: “Không thấy tôi lấy chăn bông cho cậu rồi sao?”
“Vậy cũng không dùng được a, phải chờ thật lâu mới có thể ấm trở lại.”
Trang Hào bất đắc dĩ nói: “Vậy để chân gần lò sưởi đầu giường đi, chỗ đó nóng đấy.”
Hoa Kì lắc đầu một cái: “Quá nóng, nóng hỏng chân thì sao.”
“Mả mẹ nhà cậu, lắm chuyện thật đấy, cậu xem trong nhà chỗ nào có thể sưởi
ấm thì tự mà đi tìm, đừng có làm phiền tôi.” Trang Hào cúi đầu tiếp tục
ăn sủi cảo.
“Thật? Tìm chỗ nào cũng được? Anh không đổi ý?”
“Đừng làm phiền tôi, tự mình tìm đi.”
Hoa Kì không nói hai lời đứng lên, chậm rãi bò ra sau lưng Trang Hào, vén
áo lót giữ ấm của Trang Hào, sau đó áp hai chân vào bên trong.
“Mả mẹ cậu, cậu lấy cặp giò của cậu ra ngay cho tôi!” Trang Hào lạnh run cả người, đang muốn quay đầu mắng Hoa Kì thì Hoa Kì lại nói: “Anh nói mà,
tìm chỗ nào cũng được, khôn