
o thì thế đó đi."
Hoa Kì trừng hai mắt, cười nói: "Đây chính là anh nói, đừng có đến lúc đó rồi đổi ý."
Trang Hào nhắm hai mắt lại: "Tùy cậu, ông đây không lên tiếng."
Hoa Kì vội vàng cởi đồng phục làm việc, mặc quần cộc quỳ giữa hai chân anh, cứ như vậy từ trên cao nhìn xuống, thật đúng là làm cho lòng người ngứa ngáy, Hoa Kì từ từ bò qua, lúc đến gần bả vai anh thì đưa lưỡi ra, vẫn
như cũ liếm lấy Tiểu Báo màu đen, sau đó lại hôn nó một cái.
Trang Hào híp mắt lại, len lén quan sát Hoa Kì.
Hoa Kì rất dịu dàng, cúi đầu, hôn như chuồn chuồn lướt nước trước ngực
Trang Hào, Trang Hào cảm thụ nhiệt độ vừa vặn hết sức thoải mái, trong
lúc vô tình, nhị đệ của Trang Hào cứng rắn, dựng thẳng dậy.
Hoa
Kì một đường hôn xuống phía dưới, nghiêng đầu, gương mặt dán nhị đệ
Trang Hào, vươn lưỡi liếm lên đầu nó, Trang Hào phản xạ có điều kiện
giật giật thân thể.
Hoa Kì liếm sung sướng giống như đang liếm
kem, liếm bên này trước, lại liếm bên kia, từ trên xuống dưới, lại từ
dưới lên trên, trượt qua trượt lại tiếng vang quanh quẩn trong phòng.
Trang Hào thở hổn hển, nắm chặt nắm tay, trong đầu cố gắng ảo tưởng người
phía dưới đang phục vụ mình là một cô gái, nhưng kỳ quái là, càng ảo
tưởng, thấy tưởng tượng ra khuôn mặt giống con gái của Hoa Kì.
Hoa Kì liếm đủ rồi, không chút do dự mở miệng, ngậm nhị đệ của Trang Hào
vào trong miệng, lưỡi cậu linh động, linh xảo động lên, dán cột trụ từ
từ ngọ nguậy.
"Mả mẹ nó. . . . . ." Trang Hào động eo: "Thật cmn
thoải mái." lúc này Trang Hào coi như buông lỏng, bằng bất cứ giá nào,
nói cái gì cũng đều không che đậy, nghĩ thế nào liền nói thế ấy.
Hoa Kì vừa nghe, đầu lưỡi trong miệng động hăng hái hơn, phát ra tiếng vang xì xụt.
"Mả mẹ nó. . . . . . Cậu chậm một chút, thiếu chút nữa bắn rồi." Trang Hào nhắm mắt lại nói.
Hoa Kì rất nghe lời, từ từ hãm tốc độ, tiếp phun ra nhị đệ của anh, lúc
ngẩng đầu lên, trong miệng tích đầy nước miếng, cậu hơi ngửa đầu, yết
hầu trượt lên trượt xuống nuốt hết toàn bộ.
Hoa Kì dừng lại không làm nữa, cả người Trang Hào giống như bị tước đoạt linh hồn, anh thúc giục: "Làm gì vậy? Nhanh."
Hoa Kì cũng không lên tiếng, lần nữa cúi đầu, lần này cậu không tiếp tục
giúp anh ngậm nhị đệ, mà là hạ thấp người, cả đầu chôn dưới người anh,
vươn lưỡi mút một viên cầu, viên cầu kia theo quán tính, nâng lên trên,
sau đó lại rơi xuống.
Hoa Kì xê dịch thân thể về sau, dò xét cẩn
thận viên cầu của Trang Hào, rất lớn. . . . . . Có quan hệ rất trực tiếp tới nhị đệ của anh, nơi này đựng không ít hàng tích trữ đi? Hoa Kì vui
mừng, hé miệng một hớp nuốt vào trong miệng.
"A. . . . . ." Trang Hào buồn bực rống một tiếng.
Trước kia Hoa Kì không biết, thì ra viên cầu này chơi vui như vậy, nước miếng tràn ra, trơn trợt không chảy xuống. Hai khỏa cầu mặc cho Hoa Kì thưởng thức, bên trái bên phải, bên phải bên trái, 1-2-3-4, một lần nữa.
Phía dưới truyền đến khoái cảm làm cho Trang Hào giãy dụa thân thể, không
thể nhịn được nữa ngồi dậy, đỏ mặt nói: "Cậu, nằm xuống."
Hoa Kì
nhìn anh một chút, nghe lời nằm ngửa xuống giường, mà Trang Hào đứng dậy quỳ trước mặt cậu, một tay anh nhấc súng, đến gần miệng Hoa Kì thì dặn dò: "Đừng có dùng răng đấy, nếu không ông đây giết chết cậu."
Hoa Kì không lên tiếng, khẽ mở miệng.
Trang Hào không nhịn được, vác súng liền đâm vào, anh hưởng thụ cảm giác ấm áp khiến anh muốn ngừng mà không được.
Trang Hào triển khai thế công, cái mông trước sau động mạnh, như máy đóng cọc đâm vào bên trong.
Hoa Kì cũng học thông minh, nằm ngửa thuận theo nhị đệ của anh, cổ duỗi
dài, hầu kết áp về phía sau, khiến cho lối đi càng thông thuận.
Trang Hào càng động càng mạnh, chợt mở miệng nói: "Chặt chút, quá lỏng."
Hoa Kì lập tức ngậm kín miệng.
"Đúng, cứ như vậy, mẹ. . . . . . Thật Cmn thoải mái." Trang Hào cuồng liệt đâm.
Trang Hào mãnh liệt đâm năm sáu phút, mồ hôi theo ót chảy xuống, có mấy giọt
chảy qua mắt, anh giơ tay lau mồ hôi rồi duỗi hai tay ôm lấy đầu Hoa Kì, lại bắt đầu một hồi chạy nước rút.
Cốc cốc cốc. . . . . . Cửa phòng bị gõ vang, kèm theo là tiếng của Vương Văn Đào: "Ca, anh có ở bên trong không?"
Hoa Kì bị dọa tay chân luống cuống, ngước mắt nhìn Trang Hào, hừ hừ mấy tiếng.
Trang Hào vội vàng hạ thấp giọng, nhỏ giọng nói: "Dkm cậu, đừng nói chuyện,
nếu không về sau không chơi cậu nữa." Trang Hào hung hăng trừng cậu một
cái.
Hoa Kì vội vàng mở trừng hai mắt, không lên tiếng.
Trang Hào thở phào nhẹ nhõm, lớn tiếng nói: "Chuyện gì?"
"Anh ở bên trong cà? Em còn tưởng anh đi rồi." Vương Văn Đào cười nói: "Ca, anh còn chưa tắm xong sao?"
Trang Hào thả chậm tần suất, điều chỉnh hô hấp: "Chưa, chút nữa."
"Chà xát tắm rửa mà cần thời gian dài như vậy?"
Trang Hào cúi đầu nhìn Hoa Kì, vừa khéo thấy Hoa Kì cười, tức giận, Trang Hào nâng cao nhị đệ hung hăng đâm xuống, Hoa Kì nôn một tiếng thiếu chút
nữa phun ra, Trang Hào đầy khẩn trương, tay ôm Hoa Kì lại dùng sức.
"A. . . . . . Cái đó. . . . . . Cái đó, tôi đang mát xa, mới vừa rồi ngủ
quên, nhờ thằng nhãi cậu đánh thức đấy." Trang Hào nói láo khô