
Chỉ Ngưng
không ngừng giãy dụa, “Tần Bách Sâm, anh mau buông ra, tôi gọi bảo vệ của tôi
tới, lúc đó, bọn họ sẽ không bỏ qua cho anh, anh buông ra.”
“Tôi mặc kệ, mặc kệ bọn họ sẽ như thế nào, tôi cũng sẽ không buông ra.” Chỉ
Ngưng càng giãy giụa, Tần Bách Sâm càng ôm chặt.
Ngay thời điểm Tần Bách Sâm muốn hôn Chỉ Ngưng, Chỉ Ngưng dùng sức đá một cước
vào “sinh mạng” của Tần Bách Sâm. Hắn đau đớn lăn lộn trên mặt đất, Chỉ Ngưng
liền nhân cơ hội chạy trốn.
Nhưng một màn Tần Bách Sâm đeo nhẫn và ôm chặt Chỉ Ngưng này lại bị Tần Bách
Sâm gọi phóng viên tới ghi lại. Hắn cũng không tin, ngày mai, thời điểm Hoàng
Phủ Thần Phong nhìn thấy tin tức trên trang đầu báo sẽ phản ứng như thế nào?
-------------LOVE------------
Ngày hôm sau, Hoàng Phủ Thần Phong như thường ngày, sau khi cùng Chỉ Ngưng ăn
sáng xong thì chuẩn bị tới công ty.
Mà khi Hoàng Phủ Thần Phong vừa đến cửa công ty đã bị một đoàn phóng viên vây
quanh, hỏi một loạt câu hỏi.
“Phong thiếu, xin hỏi ngài đối với chuyện Hàn tiểu thư ngày hôm qua hẹn hò cùng
một người bạn trai thần bí có ý kiến gì không?”
“Xin hỏi, ngài biết rõ Hàn tiểu thư ngày hôm qua chấp nhận lời cầu hôn của
người bạn trai kia sao?”
“Ngài vẫn kết giao cùng Hàn tiểu thư sao?”
“Ngài có cho rằng Hàn tiểu thư coi trọng tiền của ngài nên mới ở bên cạnh ngài
không??”
Hoàng Phủ Thần Phong cũng đang không hiểu chuyện gì xảy ra. Ngay lúc đó, hắn
nhìn thấy những hình ảnh trên TV LCD ở đại sảnh, cảm giác máu trong người mình
ngừng chảy. Hắn nhìn thấy người đàn ông thần bí kia trao nhẫn cho Chỉ Ngưng,
còn ôm cô nữa.
Hoàng Phủ Thần Phong cố gắng hết sức đè xuống lửa giận, “Các vị, chuyện này,
tôi tạm thời không phát biểu bất luận quan điểm gì.”
Tiếp theo lấy, bảo vệ công ty đưa Hoàng Phủ Thần Phong vào thang máy.
Hoàng Phủ Thần Phong ngồi trong văn phòng xem lại tin tức một lần nữa, lửa giận
trong lòng ngày càng mạnh, càng khó đè xuống nữa. Toàn bộ công ty đều trong
trạng thái ở Nam Cực, không ai dám nhiều lời nửa câu.
Hoàng Phủ Thần Phong cầm lấy chìa khóa xe, hắn muốn chạy về nhà, muốn hỏi rõ
ràng rốt cuộc chuyện gì đã xảy ra?
Chỉ Ngưng nhìn thấy Hoàng Phủ Thần Phong sớm trở lại, híp mắt cười nghênh đón
Hoàng Phủ Thần Phong, “Phong, sao anh lại trở về lúc này? Có chuyện gì sao?”
“Như thế nào? Chẳng lẽ cô không hy vọng tôi trở về?” Hoàng Phủ Thần Phong chưa
từng dùng loại ngữ khí này nói chuyện với Chỉ Ngưng.
“Phong, anh làm sao vậy? Đã xảy ra chuyện gì?” Chỉ Ngưng có một dự cảm không
tốt, cảm giác đã có chuyện gì xảy ra.
Hoàng Phủ Thần Phong cầm tờ báo mua được ven đường, nặng nề đập vào người Chỉ
Ngưng, “Chính cô xem đi!”
Chỉ Ngưng kinh ngạc cầm lấy tớ báo, cô không thể tin được Hoàng Phủ Thần Phong
có thể đối xử với cô như vậy. Cô nhìn thấy trên báo ảnh chụp Tần Bách Sâm đang
đeo nhẫn cho cô, “Phong, không phải như thế, anh hiểu lầm, thật sự, không phải
như thế.”
“Như thế nào? Cũng đã bàn đến chuyện cưới gả, cái này còn không phải sự thật? Chẳng
lẽ phải đợi đến khi cô kết hôn, sinh con rồi thì mới là sự thật sao?”
“Phong” anh” làm sao anh có thể nói như vậy?”
“Sao? Còn muốn tôi nói như thế nào? Nói cô là vì tiền mới ở bênh cạnh tôi? Hay
là nói cô muốn ngồi trên vị trí tổng tài phu nhân được người khác ngưỡng mộ lâu
này mới ở bên cạnh? Hoặc là nói công phu trên giường của tôi tốt hơn so với
những người đàn ông khác, mà màng trinh của cô cũng là đi vá lại mà có? Cô muốn
nghe loại lời này sao?” Hoàng Phủ Thần Phong cười nhạo nhìn Chỉ Ngưng.
Chỉ Ngưng cảm giác hô hấp của mình trở nên khó khăn, rốt cục nước mắt chảy ra,
“Phong, anh không được nói em như vây. Em không có, em chỉ có một người đàn ông
là anh. Phong, anh nhất định phải tin tưởng em.” Chỉ Ngưng kéo tay Hoàng Phủ
Thần Phong, đau khổ khẩn cầu.
“Hừ, cô chỉ có một người đàn ông là tôi. Nhưng đáng tiếc chính là, tôi không
chỉ có một người đàn bà, đàn bà của tôi nhiều đến không đếm được! Cô định làm
sao đây?” Hoàng Phủ Thần Phong dùng sức dứt cánh tay bị Chỉ Ngưng nắm chặt.
Chỉ Ngưng mất thăng bằng ngã xuống đất, cô lập tức cảm thấy trước mắt một mảnh
mơ hồ, nhưng cô vẫn cố gắng giữa cho đầu óc mình thanh tỉnh, “Phong” em thật
không lừa anh, thật sự, em yêu anh, em thật sự rất yêu anh.”
Thời điểm Hoàng Phủ Thần Phong đang định tin tưởng lời nói của Chỉ Ngưng, hắn
nhìn thấy một chiếc nhẫn lăn đến bên cạnh giầy của mình. Hoàng Phủ Thần Phong
trong lòng cười chính mình thật là ngu, thiếu chút nữa lại tin lời cô, “Từ nay
về sau, tôi, Hoàng Phủ Thần Phong không có bất cứ liên quan gì đến Hàn Chỉ
Ngưng. Biệt thự này, cho cô cũng được, cho nên cô không cần chuyển đi.” Nói
xong hắn quay đầu bước đi.
“Phong, anh không được đi, không cần đi, em không thể không có anh, Phong, em
xin anh trở về, Phong, trở về” trở về” Chân Chỉ Ngưng bị trẹo rồi, cô bò ra
ngoài, hi vọng Hoàng Phủ Thần Phong không vứt bỏ cô.
Nhưng Hoàng Phủ Thần Phong vẫn không dừng bước, đi ra khỏi nơi gần hai năm qua
bọn họ sống chung, biến mắt trước mắt Chỉ Ngưng.
Chị Lý cũng nghe thấy Hoàng Phủ Thần Phong và Chỉ Ngư