Duck hunt
Sủng Em Không Tốt Sao

Sủng Em Không Tốt Sao

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 322843

Bình chọn: 7.5.00/10/284 lượt.

Nếu bởi vậy mà em mệt mỏi, anh thà rằng ngày kia không mở cuộc họp báo nữa.”

Lần này, Hoàng Phủ Thần Phong cũng rất kiên trì.

“Hoàng Phủ Thần Phong, anh dám!” Chỉ Ngưng không thể để cho Hoàng Phủ Thần

Phong vì mình mà đem danh dự của công ty ra làm trò đùa.

Hoàng Phủ Thần Phong nhìn thấy Chỉ Ngưng sắp khóc, bữa sáng cũng không ăn, mau

chóng ôm lấy Chỉ Ngưng, hôn lên những giọt nước mắt sắp rơi xuống của cô, trấn

an nói: “Được được, Ngưng Nhi ngoan, không khóc! Anh không dám.”

“Hừ!” Chỉ Ngưng quay đầu đi chỗ khác, không để ý tới Hoàng Phủ Thần Phong.

“Ngưng Nhi, không nên tức giận, em muốn như thế nào liền như thế! Được không?”

Hoàng Phủ Thần Phong tiếp tục an ủi.

“Như vậy còn được. Mau ăn sáng a! Lát nữa còn phải vẽ!”

“Ai, Ngưng nhi, thực không có biện pháp với em. Nhưng em phải đáp ứng anh một

việc.”

“Ha ha, Phong, anh không cần phải nói, em đáp ứng anh.” Chỉ Ngưng tinh nghịch

mở to hai mắt nhìn Hoàng Phủ Thần Phong.

“Làm sao em biết? Chẳng lẽ, em là con giun đũa trong bụng anh sao?” Hoàng Phủ

Thần Phong không tin nhìn Chỉ Ngưng.

“Mới không phải! Giun đũa đáng ghét, em đây xinh đẹp như vậy.”

“Ách? Vậy em nói xem, anh vừa muốn nói gì.” Hoàng Phủ Thần Phong ưu nhã uống

một ngụm nước hoa quả.

“Anh vừa muốn nói, ngàn vạn không nên miễn cưỡng mình, nếu như mỏi mệt, phải

nói cho anh, sau đó lên trên tầng nghỉ ngơi. Em nói không sai chứ?”

“Ngưng Nhi, em đúng là tiểu giun đũa thân ái của anh, bất quá, là con giun đũa

xinh đẹp nhất, đáng yêu nhất.” (Eo ='>'> ta nổi hết cả da gà ='>'>'>'>'>)

“Ha ha! Phong, anh hôm nay uống mật ong sao? Miệng ngọt như vậy.” Hoàng Phủ

Thần Phong dụ dỗ được Chỉ Ngưng làm cô thật cao hứng!

“Không có biện pháp a! Từ khi anh gặp em, miệng của anh đã bắt đầu ngọt như

vậy.”

“Vậy anh hôm nào lại nói cho em nghe nha! Hiện tại, chúng ta phải tiếp tục cố

gắng, đi!” Chỉ Ngưng không nói hai lời liền lôi kéo Hoàng Phủ Thần Phong xuống

lầu.

Chị Lý nhìn thấy bọn họ đi xuống, liền cười tủm tỉm nói: “Thiếu gia, Chỉ Ngưng

tiểu thư, hai người ăn no không? Nếu như còn không no bụng…, chị Lý lại về nhà

làm cho hai người ăn.”

“Cám ơn chị Lý, chúng ta ăn no rồi, trên tầng vẫn còn thức ăn dư lại!” Chỉ

Ngưng nói.

“Cám ơn cái gì, đây là việc tôi phải làm mà.” Chị Lý nói.

“Chị Lý, mấy ngày nay làm chị vất vả.” Hoàng Phủ Thần Phong kính trọng chị Lý

giống như người thân của mình.

“Thiếu gia đừng nói như vậy. Đúng rồi, thiếu gia cùng Chỉ Ngưng tiểu thư ngồi

trên ghế sa lon chờ một chút, tôi hút bụi ở thảm sau đó hai người có thể làm

việc.”

Chị Lý sợ chậm trễ công việc của bọn họ, liền vội vàng cầm máy hút bụi bắt đầu

hút thảm.

Chỉ Ngưng một khắc cũng không muốn lãng phí thời gian, cô cầm bút vẽ cùng giấy

vẽ đặt trên bàn trà, sau đó bắt đầu vẽ.

Hoàng Phủ Thần Phong nhìn Chỉ Ngưng vì công ty mà liều mạng như thế, từ trong

đáy lòng hắn thấy rất cảm động, càng thêm xót xa Chỉ Ngưng.



Chỉ trong vòng hai ngày, Hoàng Phủ Thần Phong và Chỉ

Ngưng đã hoàn thành hơn phân nửa tác phẩm, trong đó có một bộ trang sức là hai

bọn họ hợp tác hoàn thành.

Ngày mai, chính là ngày họp báo công bố tác phẩm. Hoàng Phủ Thần Phong đem

những tác phẩm đã hoàn thành đến bộ phận sản xuất. Bởi vì hiện tại, Hoàng Phủ

Thần Phong chưa xác định được nội gián trong công ty là ở bộ phận sản xuất hay

bộ phận thiết kế, cho nên, trong lúc Hoàng Phủ Thần Phong và Chỉ Ngưng thiết kế

tác phẩm, toàn bộ bộ phận sản xuất đều do nhân viên bảo vệ giám thị.

“Phong, chiếc nhẫn cuối cùng em đã sửa xong rồi, mau đưa tới bộ phận sản xuất

đi.” Đêm nay, Hoàng Phủ Thần Phong và Chỉ Ngưng đều không ngủ, 4h sáng, Chỉ

Ngưng hoàn thành xong chiếc nhẫn cuối cùng.

“Được, Ngưng Nhi, mấy ngày nay mệt chết em, bây giờ còn sớm, em lên ngủ một lát

đi!”

“Không cần, em muốn ở đây chờ anh.” Chỉ Ngưng ngồi trước bàn làm việc của Hoàng

Phủ Thần Phong.

“Được rồi! Anh gọi Tiểu Bân đem bản thiết kế của em qua.”

“Vâng!”

“Ngưng Nhi, qua thời gian này, em cùng anh đến thăm cha nuôi được không? Cha

nuôi muốn gặp em.”

“Được, em cũng muốn gặp bang chủ bang Mị Duyên một chút!”

“Bảo bối, cám ơn em.”

“Cám ơn cái gì?” Chỉ Ngưng không rõ Hoàng Phủ Thần Phong muốn cảm ơn cô cái gì?

“Chỉ là muốn cám ơn em.”

“Em càng muốn cảm ơn anh hơn, cảm ơn anh vì tất cả”

“Được rồi, chúng ta đi lên nghỉ ngơi một chút!” Hoàng Phủ Thần Phong ôm Chỉ

Ngưng lên lầu.

Bởi vì hai bọn họ đã thật lâu không hảo hảo nghỉ ngơi, cho nên, bọn họ nằm ở

trên giường, rất nhanh liền ngủ mất.

Chín giờ sáng, Hoàng Phủ Thần Phong và Chỉ Ngưng không hẹn mà cùng tỉnh dậy.

“Ngưng Nhi, anh muốn đến bộ phận sản xuất xem một chút.”

“Em đi cùng anh. Đúng rồi, trang sức bên bộ phận thiết kế cũng đã hoàn thành

sao? Mấy ngày nay anh đều không qua kiểm tra.” Chỉ Ngưng cũng rời giường theo.

“Mấy ngày trước anh có gọi Tiểu Bân giúp anh đi điều tra chuyện nội gián trong

công ty. Giám đốc bộ phận thiết kế, bởi vì hắn thích em, khó chịu khi em ở bên

cạnh anh, cho nên hắn đem bản thiết kế của công ty đang chuẩn bị công bố bán

cho những công ty khác, để cho anh cùng với công