Sủng Em Đến Tận Trời

Sủng Em Đến Tận Trời

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 322310

Bình chọn: 7.5.00/10/231 lượt.

u này thật dùng được?! V.J trụ ở tòa nhà Lệ Hoa từ tầng 10 tới tầng 19, từ trước đến nay nổi

tiếng quay quảng cáo TV. Bọn họ am hiểu nhất dùng hoạt hình công nghệ

cao làm bối cảnh, cũng kết hợp với các ngôi sao quay quảng cáo. Dưới

trướng công ty phần đông là đạo diễn thiên tài kiệt xuất, các ngôi sao

lại hi vọng được nổi tiếng, giới nghệ sĩ truyền nhau chỉ cần xuất hiện

trong quảng cáo của V.J, quạ đen đều biến thành minh tinh. Mà chỉ cần

mời V.J phụ trách sản phẩm, cam đoan sau này thành tích công ty ít nhất

tăng lên gấp ba.

Một công ty nổi danh như vậy, Ôn Hà Phi một cái bình thường tốt nghiệp ngành lịch sử, có thể nào không chột dạ khẩn trương sợ hãi?

Trong phòng hội nghị, Ôn Hà Phi không yên

ngồi trên ghế kim loại lạnh như băng; mà trước bàn hội nghị dài thật dài hơn mười ánh mắt lại càng thêm lạnh nhìn lại cô. Ở chính giữa trung tâm chủ khảo tổng giám đốc đang quay đầu hướng trợ lý phía sau căn dặn sự

tình.

Thư ký một thân xinh đẹp gọn gàng, vẻ mặt lại phi thường lạnh lùng, đang chậm rãi đọc lý lịch của cô.

"Ngành lịch sử?" Thư ký ngạc nhiên, ngẩng đầu trợn mắt nhìn Ôn Hà Phi, nhíu

mày lắc đầu nói: "Trời ạ! Cái này nhất định nhầm rồi, cô Ôn, tiêu chuẩn

để chúng tôi phỏng vấn là đúng chuyên ngành, cho nên. . . . . ."

"Ưm ——" Ôn Hà Phi ngắt lời cô, nhớ lại lời nói của chàng trai xa lạ kia.

"Thực xin lỗi, tôi nhất thời điền sai, tôi kỳ thật là chuyên ngành

truyền thông đại chúng. . . . . ." Nhưng dù sao cô cũng rất ít nói dối,

thanh âm có vẻ gượng gạo, vẻ mặt có chút mất tự nhiên, trong khoảng thời gian ngắn cũng bất chấp vẻ mặt kinh ngạc của thư ký, vội vàng tranh thủ cơ hội rút ra tác phẩm dự tuyển.

"Đây là tác phẩm của

tôi——" cô mở ra tập vẽ phác thảo thật dày đang muốn đưa lên, tổng giám

đốc ngồi trước bàn kia chợt quay mặt sang, hai người ánh mắt giao nhau,

Hà Phi thoáng chốc kinh hách hít một hơi, môi run run, lạnh cả người.

Đúng . . . . . là anh ta? Người lạ mặt ở bãi đỗ xe kia? Cô chớp mắt nhìn lại cho rõ ràng, thật sự là anh ta! Tên con trai dạy cô đi lừa đảo! Hà Phi

nhất thời xấu hổ đến thật muốn che lại mặt. "Oh shit!" Buột miệng thốt

lên lời thô tục, lập tức lại hối hận che miệng lại.

Mọi người kinh ngạc, còn tưởng rằng nghe lầm . Cô. . . . . . Cô ta làm sao vậy? Hoảng hốt thành như vậy?

Lương Chấn Y thần sắc thong dong ổn trọng ngồi ở trước bàn, một đôi mắt đen

nhìn thẳng cô. Anh nhìn Ôn Hà Phi, thấy cô che mặt chột dạ nhảy dựng

lên, trong lúc kinh hoảng đụng đổ cốc nước, nước thấm vào quyển tác

phẩm, cô cứu không kịp, cuống đến độ lại là một tiếng "Shit!" Tiếp sau

lại vội vàng bụm miệng, rất là buồn cười chật vật.

Thật xấu

hổ muốn chết! Ôn Hà Phi vội vã thoát thân, mặt đỏ tai hồng, liên thanh

xin lỗi liền hướng ra ngoài cửa, cả quyển phác thảo cũng chưa cầm liền

chạy trối chết. Đáng chết, đáng chết! Làm sao có thể là anh ta?! Anh ta

đúng là tổng giám đốc V.J? Trời ạ! Cô lại còn trước mặt nói dối mà không biết xấu hổ, mất mặt muốn chết!

Lương Chấn Y cũng không có vạch trần Ôn Hà Phi.

Anh chỉ cảm thấy cô buồn cười, không phải bởi vì cô nói dối, mà là công lực làm hỏng việc của cô khi cuống lên thật sự là rất lớn.

Trợ lý vội vàng lau sạch mặt bàn bị cô làm ướt, thành viên chủ khảo hai mặt nhìn nhau, kinh ngạc dậy lên thảo luận.

"Cô gái kia sao lại thế này a?" Chạy trốn thật đúng là mau, quái.

"Lỗ mãng hấp tấp, thật là. . . . . ." Loạn một đoàn, đích xác là tới diễn trò cười.

Thư ký Trần Dĩnh trực tiếp ném bản lý lịch của Ôn Hà Phi vào thùng rác. Hừ! Loại quỷ lỗ mãng này cũng dám đến ứng tuyển V.J, tay chân thì vụng về,

vô dụng muốn chết!

Vẫn đang trầm mặc Lương Chấn Y chợt đứng

lên, bước qua bàn dài, đứng ở bên cạnh trợ lý đang lau sạch nước. Anh tự tay mở ra thứ Ôn Hà Phi không kịp mang đi, dĩ nhiên là quyển phác thảo

đã ướt đẫm. Vung đi nước đọng lại, thấy lộ ra một bộ thiết kế sản phẩm

đặc sắc, đề án quảng cáo mạnh dạn mới mẻ độc đáo, từ ngữ lưu loát, một

chút cũng không giống cá tính lỗ mãng liều lĩnh của cô.

Anh

nét mặt nghiêm túc, ánh mắt sâu đen huyền nhìn chăm chú vào tác phẩm của Ôn Hà Phi, sau đó đầu cũng không ngẩng kêu to: "Thư ký Trần. . . . . ."

Bên ngoài phòng hội nghị, thang máy rốt cục đi lên, cửa vừa mở ra, Ôn Hà

Phi lập tức lách mình đi vào, cửa thang máy chậm rãi đóng lại.

"Cô Ôn!" Lúc này có người ấn nút dừng lại, là vị thư ký cao gầy xinh đẹp kia.

Hà Phi thất thần, lui về một góc, trừng trừng nhìn cô thư ký. Làm gì vậy?

Sự việc đã bại lộ? Anh anh anh anh ta nói ra sự thật sao? Cô vẻ mặt chột dạ sợ hãi. Cô đúng là nói dối, nhưng cũng đã biết thức thời chạy đi a?

Không phạm pháp đi?!

Thư ký Trần Dĩnh nghiêm mặt lạnh lùng,

nhắc nhở tên quỷ liều lĩnh trước mắt này. "Cô Ôn, đồ của cô chưa cầm."

Thật là, làm gì mà căng thẳng như vậy? Cô cầm lên quyển tác phẩm ướt đẫm trả lại cho Ôn Hà Phi.

Cô gái hiện ra vẻ mặt chán ghét

giống như đang cầm một cái giẻ lau ẩm ướt ghê tởm. Bộ dạng kia làm Hà

Phi xấu hổ muốn chết, nhanh tay cướp lấy, hai gò má cô thiêu hồng nóng

rực. Ô ô. . . . . . Chưa xuất binh đã thành liệt sĩ, v


Old school Swatch Watches