Lamborghini Huracán LP 610-4 t
Sói

Sói

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 321720

Bình chọn: 7.00/10/172 lượt.

úc lo lắng tích lũy, đến cuối cùng, ngược lại hóa thành phẫn nộ, cô cũng nổi giận rồi, xoay người chạy vào phòng bếp, khiêng ra một xô nước bẩn dùng để lau nhà, không chút nghĩ ngợi liền hắt về phía hai người.

Ào một tiếng, hai con bò húc đang đâm đầu vào nhau, đảo mắt trở nên ướt sũng.

“Ngu ngốc!” Khuyết Lập Đông rốt cục mất đi bình tĩnh thường ngày, quay đầu lại, hung dữ rống lên với cô.

“Em rốt cuộc là giúp ai?” Khuôn mặt Đinh Cách cũng đen lại!

“Ai em cũng không giúp!” Cô ném cái xô rỗng, đi vào giữa hai người, cái đầu nhỏ nhìn chung quanh, lần lượt nhìn lên hai khuôn mặt tuấn tú đầy vết thương, bắt đầu phát huy thần công cằn nhằn. “Hai người các anh rốt cuộc là xảy ra chuyện gì? Đều đã hơn ba mươi tuổi đầu rồi, cũng không phải con nít nữa, sao vừa thấy mặt đã động thủ đánh nhau?”

“Anh phải bảo vệ em!” Đinh Cách cãi lại, với tay kéo cô. “Đi, chúng ta về nhà đi!”

“Cô ấy đã là người của tôi, nhà cô ấy ở đây!” Khuyết Lập Đông sắc mặt tối sầm, cũng vươn tay kéo lại.

Chỉ thấy hai người đàn ông, mỗi người một bên, kéo hai tay Đề Oa, không ai chịu nhường ai, trăm miệng một lời cùng rống lên.

“Buông cô ấy ra!”

“Mày mới buông cô ấy ra!”

Hai người giằng co gào thét, lại lần nữa muốn đánh nhau.

Đề Oa mở miệng, thanh âm lại bị tiếng hai người gầm rống át mất, cô tức giận kéo cao âm lượng: “Cả hai người, buông ra…”

Ai ngờ đâu, hai người đàn ông nghe thấy vậy một lần nữa trăm miệng một lời gầm lên với cô.

“Im miệng, anh biết làm thế nào là tốt nhất cho em!”

Đề Oa thở hắt ra, tức giận đến mức khuôn mặt nhỏ trắng bệch, ngọn lửa trong lòng lập tức bùng lên, rốt cục cảm xúc bất mãn tích tụ đã lâu ầm ầm bộc phát.

Đủ rồi!

Cô chịu đủ rồi!

Cô chịu đủ những kẻ cứ tự cho mình là đúng rồi!

Cô thật sự cảm kích bọn họ bảo vệ cô, nhưng mà sự bảo vệ này đã vượt quá giới hạn, đụng chạm đến quyền tự chủ của cô. Bây giờ hai người đàn ông này lại còn tranh đoạt quyền sở hữu cô, không cần để tâm đến ý nguyện của cô, nghĩ rằng chỉ cần đoạt được cô, thì có thể tiếp tục ra lệnh cho cô cái gì nên làm, cái gì không nên làm.

Bọn họ luôn độc đoán như vậy, luôn nói phải bảo vệ cô, lại tự tiện thay cô quyết định hết mọi chuyện.

Hành vi đáng giận này, một lần nữa đụng chạm tới lòng tự tôn phái nữ của cô, cô đã không thể nhịn được nữa!

“Các anh nghe em nói cho rõ, em đã trưởng thành, em…” Cô dùng kéo hay tay đang bị nắm chặt về, chỉ vào mũi mình, nổi trận lôi đình quát lên: “Em! Là em! Đinh Đề Oa! Chỉ có em mới biết được thế nào là tốt nhất đối với chính mình!”

Cô quay đầu, đâm ngón tay vào ngực anh trai. “Muốn ở chung một chỗ với ai, chính em có thể quyết định! Anh không thể xen vào!”

Quay đầu, cô càng dùng sức chỉ vào lồng ngực Khuyết Lập Đông. “Muốn xử lý mọi chuyện thế nào, em tự mình cũng có thể quyết định! Em không phải con búp bê vải, có thể tùy anh an bài!”

Mắng xong, cô hít sâu một hơi, thu lại cơn tức, lạnh lùng ném ra tối hậu thư: “Hiện tại, em quyết định rời khỏi chỗ này, dọn hành lý đi về nhà! Hai người các anh muốn đánh nhau đến chết cũng không liên quan tới em!”

Đề Oa hừ một tiếng, quật cường ngẩng đầu, đi đến trước cánh cửa tự động, thong dong đợi cánh cửa mở ra, tao nhã bước ra ngoài.

Hết chương 9.

Một cốc nước trong, ọc ọc ọc bị đổ vào trong bàn ủi hơi nước, đầu ngón tay trắng nõn ấn nhẹ lên chốt, giữ một lát, không lâu sau, hơi khói nóng liền xì xì phun ra ngoài.

Nửa giờ sau, Đề Oa ban nãy la hét nói muốn rời đi, cũng không giống như những nữ chính trong phim liên tục gào khóc đòi trở về, mở hành lý ra mà vất quần áo lung tung, ngược lại cô ung dung gỡ từng bộ quần áo, ôm vào trong phòng, một bên hừ lạnh, một bên chậm rãi ủi đồ.

Rời đi sao?!

Hắc hắc, nằm mơ đi!

Người cô, trái tim cô, đã sớm bị Khuyết Lập Đông ăn sạch sẽ, càng không nói tới công việc vài tuần nay, ngay cả nửa đồng tiền lương còn chưa nhận, hiện tại nếu cô bỏ đi, chẳng phải là lỗ nặng sao?

Mà cũng nói, tuy rằng cô buồn bực Khuyết Lập Đông và anh trai giấu giếm mình, nhưng không hề lay chuyển quyết tâm muốn sống cùng anh cả đời. Người đàn ông đó, tuy rằng bá đạo, nhưng chưa từng bắt buộc cô, lên giường với anh, tất cả đều là cô cam tâm tình nguyện, nói muốn rời đi, chỉ là muốn dọa anh, phát chút tối hậu thư nho nhỏ, trừng phạt anh mà thôi.

So với Đinh Cách, vấn đề giữa Khuyết Lập Đông và cô nghiêm trọng hơn nhiều.

Anh chẳng những can thiệp quyền tự chủ của cô, càng tệ hơn là, anh che giấu không ít chuyện, mỗi khi cô tò mò hỏi, anh không buồn hé răng, không chịu hé ra nửa lời.

Tuy rằng anh giấu giếm, là băn khoăn cho an toàn của cô, nhưng cô vẫn khó có thể chịu được. Cứ như thế mãi, nếu thực sự sống với nhau đến ngày bạc đầu giai lão, anh khẳng định còn giấu nhiều chuyện nguy hiểm hơn, không cho cô hỏi đến.

Nguyện nắm tay một người, nhưng thật sự không thể biết rõ về anh sao? Muốn ở chung cả đời, cần tin tưởng lẫn nhau, cô muốn biết tất cả về anh, cho dù là nguy hiểm, cô cũng muốn cùng anh chia sẻ…

Một khối màu sắc rực rỡ từ ngoài cửa sổ lao vào, cổ họng kêu quang quác, lượn vòng vòng trên đỉnh đầu cô, cắt ngang dòng suy nghĩ