Duck hunt
Sai Lầm Nối Tiếp

Sai Lầm Nối Tiếp

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 323702

Bình chọn: 7.00/10/370 lượt.

i ngờ, có lẽ là chất vấn ... Cái gì cũng

tốt hơn sự bình tĩnh lúc này. Từ lúc học đại học, từ trường trên cô gái

này đã hấp dẫn anh ta, đột ngột, giống một tảng đá sắc bén lao vào.

Trong mắt Diêu Khiêm Mặc có một dòng thất vọng lẳng lặng chảy xuôi

nhưng bị sự thâm trầm che dấu không cho bất kì người nào phát hiện.

Lâm Vi Linh cúi đầu mở túi, đem cuộn băng ghi âm còn nguyên trả lại

cho Diêu Khiêm Mặc. Anh ta nhìn mặt cô, lại nhìn tay cô, cũng không nhận lấy cuối băng, ngược lại hơi ngả về sau dựa vào lưng ghế, đem khoảng

cách tiến càng xa.

Cô không nói thêm gì, đem băng ghi âm đặt ở mặt bàn, cầm túi đứng dậy rời đi. Anh ta lại mở miệng: "Em đã thay đổi."

Lâm Vi Linh nhắm mắt lại, một lần nữa ngồi trở về.

Trực giác nói cho cô người đàn ông này sẽ không làm mình bị thương.

Không biết vì sao, chưa biết Diêu Khiêm Mặc giữ kín bí mật gì, nhưng cô

có thể xác định, điều này có lợi với cô.

Nhưng anh ta đối với Hồ Khiên Dư, tuyệt không có một chút hạ thủ lưu tình.

Không được!

**************************

Cô một lần nữa muốn giải quyết người tên Diêu Khiêm Mặc này, sau bữa trưa, cô không bao giờ muốn nhắc tới nữa.

"Anh còn muốn thế nào?"

"Hẳn là anh hỏi em, em còn muốn thế nào?"

"......"

"Em không muốn biết nội dung cuốn băng? Cả đời đều không hay không biết?"

Cô ngẩn ra, sau đó cười, nghiêng đầu nhìn: "Anh hy vọng tôi cũng bị điên giống như Lộ Tây?"

Cô phẫn nộ, anh ta lại tự đáy lòng nở nụ cười, đây mới là Lâm Vi Linh anh ta biết! Con thú nguy hiểm, bị ép đến đường cùng mà buộc phải cắn

người. Ánh mắt của cô, đủ cay độc.

Anh ta trầm mặc, ung dung đợi cô tiếp tục.

Người đàn ông này rốt cuộc suy nghĩ điều gì cô cho tới bây giờ không

rõ. Anh ta bí hiểm, không cho người nào tiếp cận suy nghĩ của mình, sự

tức giận của cô lại làm cho anh ta vui vẻ. Cô liền buộc mình bình tĩnh

trở lại, ngữ khí hòa hoãn.: "Anh đã nói, sau khi tôi biết nội dung cuốn

băng ghi âm có lẽ sẽ trở nên giống như Lộ Tây."

Anh ta không trả lời ngay, cúi đầu tìm một điều thuốc, châm, hút một

hơi lại đem gác bên cạnh gạt tàn. Anh ta lúc hút thuốc né tránh ánh mắt

của cô, cũng bình tĩnh tự hỏi, đưa ra kết luận là: "Anh rút lại những

lời này. Em không yếu đuối như Lộ Tây. Hơn nữa Thác Ni ..."

Diêu Khiêm Mặc dừng lại, không nói thêm gì nữa.

Anh ta từ từ hưởng thụ hạnh phúc của sự đối đầu gay gắt, nhưng đối

thủ là người con gái này, anh ta lại do dự, tiếp tục hút thuốc, nhả ra

một tầng khói bụi.

Vi Linh cho chính mình vài phút để lấy lại bình tĩnh. Người đàn ông

này thật biết cách bức người khác phát điên, muốn nói lại dừng làm cho

cô không cách nào kiềm chế được.

Mà cái tên Thác Ni này, dường như đã thành tử huyệt của cô.

****************************

Cô bắt đầu khẩn trương cũng là do mùi thuốc. Đã rất lâu cô không hút, lần cai đó cô nghĩ mình đã có thể bỏ hoàn toàn. Bây giờ mới biết được

đã đánh giá quá cao chính mình.

Anh ta nhìn cô túng quẫn, tiện tay đem chính điếu thuốc của mình đưa

qua. Cô do dự một lát, nhận lấy, hít một hơi, khói mờ đem cô vây lại làm cho cô cảm thấy an toàn.

Tất cả mọi người, ngoài Lý Mục Thần và cô, không có ai biết Thác Ni còn sống – Cô tự an ủi chính mình – Không cần lo lắng.

Cứ nghĩ như vậy đi, Thác Ni, Hồ Khiên Dư, cô, đều mạnh khỏe, Hằng Thịnh cùng Hoàn Cầu, nước giếng không phạm nước sông.

Cô rốt cuộc có thể thư thái mà cười: "Tôi không cần biết."

Anh ta nhếch mi nhìn cô.

Cô chống mắt lại cười khinh miệt: "Tôi đồng ý chuyển lợi tức cho anh, trừ lần đó ra, anh cái gì cũng đừng nghĩ. Tôi sẽ không tin tưởng những

gì anh nói dù chỉ là một chữ."

Cô nói xong liền đứng lên. Anh ta theo bản năng muốn giữ lại, nắm lấy cánh tay cô. Cô lạnh lùng nhìn bàn tay anh ta, giây tiếp theo hất ra,

"Hẹn gặp lại. À không, không bao giờ gặp nữa."

Anh ta nhìn bóng dáng cô xa dần, trong phút chốc cười thành tiếng,

"Lâm Vi Linh, anh có thể cho em hạnh phúc, là tự em không cần."

" ... Đúng, đem số liệu chuyển đến ngay lập tức." Hồ Khiên Dư khẩn trương nói xong, cúp điện thoại, quay đầu nhìn máy tính.

Trang web trước mắt hiển thị xu thế lên xuống cổ phiếu Hằng Thịnh hôm nay.

Cổ phiếu lên cao một cách kì lạ, chứng tỏ có một tập đoàn tài chính

lớn bắt đầu thâm nhập thị trường, cố ý kích giá, làm cho giới chứng

khoán điên cuồng bán tháo, thị trường trở nên hỗn loạn.

Có thể đoán được, nếu tập đoàn tài chính kia có dã tâm, bất ngờ rút

khỏi thì toàn bộ cổ phiếu của Hằng Thịnh sẽ mất giá thê thảm. Viện kiểm

sát cũng phái người điều tra rốt cuộc có phải do Hằng Thịnh chủ ý hay

không.

Mà số liệu này còn phải cần xử lý.

Cũng không biết sẽ xảy ra chuyện gì.

Tuy rằng Hằng Thịnh là công ty nổi danh ở thị trường đầu tư trong

nước, nhưng dưới sức ép, mỗi ngày đều có hơn mười nhà đầu tư quyết định

bán cổ phiếu.

Lâm Vi Linh ở một bên cũng nhìn chằm chằm màn hình. Hồ Khiên Dư hơi

nghiêng đầu, nhìn thấy cô bộ dáng nghiêm trọng, hắn bỗng nhiên cảm thấy

thoải mái, day day thái dương, cười nói, "Tốt lắm, để xem ai muốn giết

anh như vậy."

Ra tay quyết đoán thế này, quả thực muốn đẩy hắn vào chỗ chết.