Quãng Thời Gian Trong Hồi Ức

Quãng Thời Gian Trong Hồi Ức

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 322784

Bình chọn: 8.00/10/278 lượt.

ùng, Hứa Gia Trì chậm rãi lên tiếng, gần như nói từng chữ: “Anh yêu Dư Khiết.”

Dư Tịnh đờ ra cô không tài nào nghĩ sẽ là đáp án đó. Nước mắt trào ra, cô

mất bình tĩnh: “Còn em thì ao, anh chưa từng yêu em ư?”

Hứa Gia Trì

thoáng cảm thấy cảm xúc cô có gì rất lạ, nhưng không kịp nghĩ nhiều,

buột miệng: “KHông, anh chưa từng yêu em, trong lòng anh chỉ có một mình Tiểu Khiết.”

Ánh mắt Dư Tịnh lạnh hẳn đi, rốt cuộc cô vẫn đánh giá

cao bản thân, hóa ra trong lòng anh, cô không đáng một xu. Cô chậm chạp

xuống giường mặc quần áo, trong lúc đó không hề liếc nhìn Hứa Gia Trì

lấy một lần. cô bỏ nhà đi ngay trong đêm, mang theo một trái tim vụn vỡ.

Hứa Gia Trì rất hối hận nhưng những lời thốt ra như bát nước đã hắt đi,

không thể thu lại. cũng được, cứ thế đi. Vốn là cô cũng định đi, bây giờ chẳng qua là để cô hận anh, nhưu thế cũng tốt, cô không cần cảm thấy hỗ thẹn với anh.

Dư Tịnh về đến nhà mẹ, ban đầu ông bà Dư không cảm

thấy gì nhưng lâu dần bà Dư cũng thấy có chút kì lạ. Bà hỏi: “Mày nằm lì ở nhà mẹ là sao đây?”

“Mẹ không hoan nghênh con sao?” Dư Tịnh không muốn bố mẹ lo, định ậm ừ cho qua.

Bà Dư nhìn cô: “Cãi nhau với Gia Trì à? Sao nó không tới đón con?” Dư

Tịnh và Hứa Gia Trì là cặp vợ chồng mẫu mực, kết hôn một năm hơn, cô

chưa từng khóc lóc chạy về nhà mẹ bao giờ, nên bà Dư cũng không quá để

tâm.

Dư Tịnh há miệng: “Mẹ nghĩ nhiều rồi, Gia Trì đi công tác, phải ở tỉnh khác một thời gian, một mình con ở nhà buồn chán quá nên đến ở với hai ông bà già đây.” Nhắc đến cái tên đó, tim Dư Tịnh nhói đau.

“Ờ.” Vẫn chưa yên tâm, bà Dư quay sang gọi vào di động của Hứa Gia Trì, đến

khi Dư Tịnh phát hiện thì anh đã nghe máy: “Gia Trì à, Tiểu Tịnh nói con đi công tác rồi, phải không?”

Hứa Gia Trì không giỏi nói dối nhưng

nếu Dư Tịnh đã tạm thời không muốn cho bố mẹ biết, anh cũng cố hết sức

phối hợp: “Đúng ạ, mẹ, phải đi rất lâu.” Quả nhiên là vợ chồng đồng

lòng, tâm đầu hòa hợp, Dư Tịnh cụp mắt xuống cảm xúc lẫn lộn không diễn

tả được.

“Ừ, mẹ biết rồi, con và Tiểu Tịnh trò chuyệ đi, mẹ đi nấu cơm.” Bà Dư nhét ống nghe vào tay Dư Tịnh.

Dư Tịnh không hề chuẩn bị tâm lí, giọng nói trầm ấm dịu dàng của Hứa Gia Trì bất ngờ vắng bên tai cô: “Em vẫn khỏe chứ?”

“Em….rất khỏe.” Dư Tịnh bỗng dưng muốn khóc. Sau khi rời nhà, cô nén đau thương, tự nhủ mình phải phải kiên cường. Cô không rơi giọt nước mắt nào, đặc

biệt là còn nở nụ cười trước mặt bố mẹ. Đêm đó, cô mở to mắt đến khi

trời sáng, nghĩ rất nhiều thứ. Là cô tự đa tình, tưởng Hứa Gia Trì yêu

mình, bây giờ ngẫm lại, e rằng vẫn nhờ phúc của Dư Khiết nên cô mới có

được sự đối đãi khác biệt của Hứa Gia Trì. Từ đầu chí cuối, người anh

yêu chỉ có Dư Khiết. Cô đã thua, thảm bại trong tay chị ruột cô.

Hứa

Gia Trì làm sao không đau, là tự tay anh đã đuổi Dư Tịnh đi. Một Dư Tịnh lúc nào cũng cười tươi, mày mắt cong cong, như ánh nắng xuyên qua màn

mây đen cho anh hơi ấm ấy, từ nay về sao, không còn thuộc về anh nữa.

Cả hai người đều im lặng. Từng là vợ chồng thân mật vô cùng, bây giờ lại chỉ biết lặng thinh.

“Đợi khi anh có thời gian, chúng ta hẹn thời gian đến Cục dân chính làm thủ tục nhé.” Dư Tịnh khàn giọng nói.

Hứa Gia Trì nén đau: “Ừ…”

Cơn đau nhỏ bé sinh sôi này nở trong huyết mạch cứ không ngừng bao bọc lấy

cô. Dư Tịnh vội cúp máy, cô sợ nói nữa sẽ khóc không thành tiếng.

Chuyện Dư Tịnh và Hứa Gia Trì chia tay vẫn bị Hạ Sính Đình phát hiện. Tuy cô

nàng vô tâm nhưng cũng có mặt nhạy cảm. Bao lần cô gọi đến nhà, đều do

Hứa Gia Trì nghe máy, bảo anh gọi Dư Tịnh thì anh ấp a ấp úng, Hạ Sính

Đình liền nhận ra vẫn đề.

Cô không nói không rằng lập tức gọi di

động hẹn Dư Tịnh ra gặp mặt, Dư Tịnh không muốn nói, không phải sợ bị cô nàng biết mà là lo một khi Hạ Sính Đình biết chuyện này, cũng tức là

không thể giấu Lăng Thiên Ý, rồi chẳng mấy sẽ truyền đến tai Trình Lãng.

Nên Dư Tịnh nói dối gần đây công việc quá bận, khóe léo từ chối hẹn.

Hạ Sính Đình không bị mắc lừa, cô nàng nói: “vậy tớ đến bệnh viện, nói vài câu thôi, nói xong tớ đi ngay.”

Dư Tịnh sợ cô nàng quá, đành nhận lời đi ăn tối, Nhưng cô nói trước, chỉ có hai người thôi.

Hạ Sính Đình nhận lời ngày. Cô nàng bản tính nóng nảy, không tới sáu giờ đã tới quán ăn.

Dư Tịnh có vẻ tiều tụy, Hạ Sính Đình nhìn cô chằm chằm : “Tiểu Tịnh Tịnh, cậu gầy quá.”

“Thế à?” Dư Tịnh sờ má, Chữ tình hại người, trước kia trăm phương ngàn kế

muốn giảm cân, hiệu quả rất ít, bây giờ lại dễ dàng gầy đi.

“Cậu và

Gia Trì có chuyện gì vậy? Tớ tưởng không còn Trình Lãng chắn giữa hai

người, cậu và anh ấy cũng không còn chướng ngại, nhưng hình như không

phải.” Hạ Sính Đình hỏi thẳng.

Dư Tịnh cắn môi, không biết phải giả thích thế nào về mối quan hệ lằng nhằng phức tạp này.

“Có phải Hứa Gia Trì hiểu lầm hai người không, tớ sẽ giúp cậu giải thích,

nhiệm vụ này giao cho tớ.” Hạ Sính Đình rất nóng nảy, cô quan tâm Dư

Tịnh hơn ai hết. Ban đầu lỗi của cô đã khiến một cặp tình nhân đẹp phải

chia tay, cô sốt ruột mong muốn làm chút gì đó để bù đắp.

“Chuyện tớ

và Hứa Gia Trì không liên quan tới Trìn


Old school Swatch Watches