pacman, rainbows, and roller s
Quân Môn Sủng Hôn

Quân Môn Sủng Hôn

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 325812

Bình chọn: 8.5.00/10/581 lượt.

cạnh mình.

Đã sớm thành thói quen, Đường Minh Lân ôm người đẹp trong ngực giở trò càn rỡ

trứơc mặt cô cũng xem như không có, chỉ là hôm nay, người đàn ông đứng

trước mặt cô cười từ đầu đến cuối, khiến cô cảm thấy có chút xấu hổ.

Trên đài, đã có không ít người thấy được bóng dáng của cô đang đứng bên

dưới, rối rít từ trên đứng dậy đang muốn đi xuống, đột nhiên Dịch Khiêm

quay đầu nhìn về Úc Tử Ân gật đầu một cái, dẫn cô đi tới đám bạn của

mình.

Xa xa liền nhìn thấy mấy đàn ông trung niên đứng lên tiếp

đón, xem cảnh tượng trước mắt, nên người phụ trách trận đua xe lần này

lập tức lễ phép và khách sáo bắt tay chào hỏi với Dịch Khiêm.

"Khó được cậu Dịch đến cổ động, thật sự là khó gặp, mời tới bên này!" Người

quản lý đầu hói khách sáo và nịnh hót hướng về phía Dịch Khiêm làm tư

thế chào mời, thầm nghĩ đến chuyện đưa anh đến đài số ba ngồi là tốt

nhất.

Thấy một người đang đứng phía sau anh, khẽ nhíu mày hỏi, "Vị này là. . . . . ."

Nghiêng người sang, Dịch Khiêm đột nhiên nhìn về phía cô gái lạnh lẽo sau anh,

cô đang nhìn lại về phía Đường Tam thiếu, nửa cười nửa không, lên tiếng

giải thích: "Vị này là Úc tiểu thư."

Anh cũng chẳng thèm giải

thích thân phận thật sự của cô, chắc hẳn anh cũng biết, nếu trong trường hợp này nói cô là Đường phu nhân, sợ rằng đến lúc đó càng khiến cho hai người trở nên lúng túng hơn.

"Úc tiểu thư, chào!" Người quản lý

đầu hối thấy thế, cho là Dịch Khiêm mang bạn gái đến xem, khách sáo đưa

tay ra bắt tay với Úc Tử Ân.

Úc Tử Ân gật đầu một cái, chạm tay

xong liền xoay người đi tới bên cạnh Đường Minh Lân, cô có thể cảm thấy

rõ ràng, ánh mắt của người khác ghim dao găm nhìn cô!

Dọc đường

đi là một đám những cậu ấm đứng lên nghênh đón, nhìn Úc Tử Ân lần đầu

tiên nể mặt tới nơi này, cũng có chút kinh ngạc, cuối cùng vẫn lên giọng hát vang: "Chào chị dâu. . . . . ."

Hướng về phía nhóm người bất cần đời, Úc Tử Ân lạnh lùng quét mắt lạnh một cái, thật sự lười nói nhảm với bọn họ.

Một cô gái ngồi bên tay trái của Đường Minh Lân, ÚcTử Ân đưa đôi mắt hờ

hững nhìn bọn họ, cũng chẳng thèm chào hỏi, chỉ đưa mắt nhìn phía trước

giống như đang chăm chú coi các xe đua tranh tài.

Cô không nhìn khiến Đường Minh Lân cảm thấy chẳng có tư vị gì, hừ lạnh một tiếng tiếp tục tán tỉnh cô gái bên cạnh.

Mấy cậu ấm đang ngồi hai bên đứng dậy khi thấy Dịch Khiêm đột nhiên đi đến, Nghiêm Tử Nhiêu đeo kính mát đưa cho anh nụ cười trêu chọc, dường như

rất hiếm khi Dịch Thiếu đến đây, "Dịch thiếu thật đúng là khách hiếm

nha, nên tôi cũng hiểu vì sao quản lý Triệu lại khẩn trương như vậy rồi, thì ra là Dịch thiếu đến thăm!"

"Ngày trước Dịch thiếu không

tham dự những cuộc vui như thế này, hôm nay, ngọn gió nào thổi anh đến

thế!" Một người ngồi bên cạnh tiếp lời.

Trêu đùa rồi lại trêu đùa, thấy Dịch Khiêm đột nhiên tới đây, không ít người đứng dậy nhường chỗ.

"Được rồi, cũng đừng nói giỡn, ngồi xuống đi, tôi đến đây xem một chút, chớ

quầy rầy những người khác." Hơi gật đầu một cái, Dịch Khiêm đột nhiên

xoay người ngồi bên cạnh Úc Tử Ân, quay đầu phân phó với quản lý mấy

câu, quản lý lễ phép dạ một tiếng rồi lui xuống.

Đua xe bắt đầu,

Úc Tử Ân nhìn dưới một loạt xe đang khởi động, liền kéo mũ lưỡi trai

xuống, mở điện thoại lên chơi Microblogging, đối với cái trò chơi mưu

cầu danh lợi và kích thích người khác này, cô chẳng cảm thấy hứng thú gì cả.

Nhìn vẻ mặt không có hứng thú của cô, người đàn ông bên cạnh lại cảm thấy vô cùng hứng thú, nhưng hình như là rất bận, thỉnh thoảng

có vài cuộc điện thoại đến, anh đưa cho thư ký Văn Khâm bên cạnh, Văn

Khâm cầm điện thoại chạy đến nơi khác để nghe.

"Úc tiểu thư dường như chẳng có hứng thú với cuộc đua xe này?" Nhìn cô có vẻ rất nhàm

chán, Dịch Khiêm đột nhiên đưa đến trước mặt cô một chai nước, nhàn nhạt tìm đề tài mở miệng.

Cô ngẩng đầu lên, thôi nhìn màn hình điện

thoại, Úc Tử Ân nhận lấy nước, chua xót khẽ chớp mắt, "Tôi chẳng có hứng thú với mấy trò chơi trêu đùa sinh mạng con người."

Nghe hiểu ý của cô, anh không mở miệng nữa, dưới đôi mắt kính, một đôi mắt sắt nhọn bắt đầu khởi động.

(Tịnh Yên: Màn hay sắp bắt đầu)

Không biết từ lúc nào, Đường Minh Lân đã xua tay bảo cô gái ngồi bên cạnh đi, và anh đến ngồi bên cạnh Úc Tử Ân, quay đầu đi tiến tới gần bên tai cô, tạo ra một cảnh tưởng khá mập mờ.

Rụt cổ lại, Úc Tử Ân tránh né, lạnh lùng trừng mắt nhìn tên háo sắc vô sỉ, cơ hồ cắn răng nghiến lợi:

"Tam Thiếu, mời thấy rõ ràng, anh đang ôm ấp cô gái khác"

"Anh

hiểu rất rõ, anh nhìn rất rõ, em là vợ của anh!" Người khác mặt dày đưa

cho cô một nụ cười, trên mặt anh tuấn là nắng hồng rực rỡ.

Đáng

tiếc, Úc Tử Ân vừa nhìn thấy gương mặt đó thì chẳng thể cười nổi, hơi

thở của anh trong loáng thoáng còn lưu lại mùi nước hoa của người phụ nữ khác, điều này làm cho cô cảm thấy rất buồn nôn!

Đẩy cái đầu của anh ra, cô nghiêng thân thể tránh né, lạnh nhạt đưa đôi mắt lưu ly có

chứa đầy dao găm cho anh: "Anh chưa thỏa dục vọng sao, đi đến nơi khác

tìm phụ nữ phát tiết đi! Đừng đụng tôi, bẩn!"

Nghe vậy, sắc mặt

người kh